Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1104 - Chương 1790: Đạo Cảnh Hóa Nguyên

Chương 1790: Đạo cảnh hóa nguyên Chương 1790: Đạo cảnh hóa nguyênChương 1790: Đạo cảnh hóa nguyên

Chương 1790: Đạo cảnh hóa nguyên

Chu Phàm không đoán ra lai lịch của phù điêu, hắn dựa theo lời Bất Tiếu Đạo Nhân nói, đi về phía trước, khi Thi Hồn Tẩu Lang xuất hiện lối rẽ thứ nhất thì đi vào lối rẽ đó.

Phía trước lối rẽ tràn ngập sương mù màu trắng, không nhìn rõ phía trước có gì, hắn đi một lúc, thấy một cánh cửa gỗ.

Cửa gỗ có phù điêu gỗ lim hiện lên, đây là một hình tượng nữ nhân gây tóc dài, nàng nũng nịu nói:

- Người đến dừng lại.

Chu Phàm dừng chân.

- Ơ, công tử là mới tới à?

Tròng mắt nữ nhân gầy chuyển động quan sát Chu Phàm.

- Đúng vậy, ngày đầu tiên tới.

Chu Phàm lấy ra lệnh bài thông hành Bất Tiếu Đạo Nhân cho hắn.

Lệnh bài thông hành vừa lấy ra, tự động bay lên, lệnh bài đồng thau bắn ra một đạo quang mang nhàn nhạt, tiến vào trong phù điêu.

Sau đó lệnh bài thông hành lại rơi vào trong tay Chu Phàm.

Nữ nhân gầy khẽ gật đầu nói:

- Công tử có thể tiến vào tàng thư phòng, nhưng trước khi vào xin nghe nô gia một lời.

- Mời nói.

Chu Phàm cất lệnh bài thông hành nghiêm túc lắng nghe.

- Công tử có quen biết nữ tử chưa có hôn phối nào không, ta có một biểu ca cao lớn uy mãnh, chính là lương phối, nếu quen...

Thì ra ngươi chính là biểu muội của phù điêu nam mặc giáp đó... Chu Phàm bất đắc dĩ cười, không muốn nghe phù điêu lải nhải, hắn nói:

- Không quen, không quen.

Nói xong đẩy cửa gỗ.

Tàng thư phòng cũng không lớn, ở giữa đặt một cái bàn hình chữ nhật, giá sách cao bằng người trên vách tường tứ phía để đầy sách.

Vách tường phía trên giá sách có ngọc châu tỏa ra bạch quang nhu hòa, đây cũng là nguyên do tàng thư phòng đủ lớn.

Trên bàn hình chữ nhật có ba người đang ngồi cúi đầu nghiêm túc đọc sách, dường như không lưu ý Chu Phàm tới. Ba người này có hai người trẻ tuổi và một lão đầu tóc hoa râm.

- Người mới xin nhìn bên trái cửa.

Một giọng nam già nua vang lên bên tai Chu Phàm.

Chu Phàm quay đầu lại nhìn, mới phát hiện bên trái cửa đặt một cái bàn vuông, trên bàn để một đạo Quỷ Thệ Phù cùng một trang giấy.

- Thê rồ mới có thể đọc sách.

Giọng nam già nua nói.

Chu Phàm gật đầu đi tới cầm lấy Quỷ Thệ Phù, lại nghiêm túc đọc nội dung lời thề trên trang giấy, sau khi xác nhận không có vấn đề, hắn mới nhẹ giọng thê.

Theo Chu Phàm lập lời thê xong, Quỷ Thệ Phù nhanh chóng hóa thành một đạo quang mang màu đen chui vào trong thân thể của Chu Phàm.

Đạo quỷ the này tương tự như lời thê của cùng hắn lúc trước ở Cao Tượng Huyện, đều không cho phép tiết lộ công pháp võ kỹ đọc được ở tàng thư phòng ra ngoài, có điều một số tri thức thường thức thì lại không bao gồm ở trong đó.

Chu Phàm phát quỷ thệ xong, giọng nam già nua lại nói:

- Sách trong tàng thư phòng có thể tùy ý đọc, nhưng không thể làm hư hao, người làm trái sẽ không được phép tiến vào tàng thư phòng nữa.

Giọng nam già nua không nói nữa.

Chu Phàm cũng không biết thanh âm nói chuyện với hắn là từ đâu truyền tới, sau đó được phép xem thư tịch, Chu Phàm đi một vòng quanh tàng thư phòng, phát hiện tàng thư của Tiêu Lôi Thư Viện không nhiều lắm, nhưng rất đầy đủ, đại khái chia làm bốn phương diện: Nhận đạo cơ bản, công pháp, thuật pháp, võ kỹ.

Chu Phàm đầu tiên là trong giá sách nhập đạo cơ bản tìm được một quyển thư tịch nhập môn Đạo cảnh cơ bản nhất, đi đến bàn hình chữ nhật, hắn đi được mấy bước, mới nhạy bén phát hiện chung quanh bàn gỗ bố trí phù trận cách âm, chẳng trách vừa rồi hắn vào, thề, tìm sách, ba người trong phòng đều không ngẩng đầu.

Hiện tại hắn đi vào, hai người trẻ tuổi trong ba người ngẩng đầu nhìn Chu Phàm, hơi gật đầu với hắn, sau đó lại cúi đầu đọc sách.

Lão nhân tóc hoa râm ngược lại không nhìn Chu Phàm, chỉ đang gật gà gật gù.

Chu Phàm ngồi xuống, hắn thầm nghĩ hai người trẻ tuổi đó chắc là giống như hắn đến châu phủ học đạo, lần này Tiêu Lôi Thư Viện mở ra cho học sinh lớp chữ Giáp, thư viện khẳng định sẽ nhiều người hơn trước kia.

Chu Phàm bắt đầu đọc sách.

Cho đến khi xem xong thư tịch nhập môn Đạo cảnh, Chu Phàm đoán thời gian một chút, mới đứng lên dể sách vào vị trí cũ, rời khỏi tàng thư phòng. Như vậy lại qua ba ngày, ba ngày này Chu Phàm một mực dốc lòng đọc sách trong tàng thư phòng, đến khuya mới về khách sạn nghỉ ngơi.

Buổi tối ngày thứ ba, Chu Phàm ở ngồi trong khách sạn nhíu mày, trải qua ba ngày đọc sách, hắn đã đọc một lượt thư tịch nhập môn Đạo cảnh.

Muốn bước vào Đạo cảnh là phức tạp hơn hắn nghĩ.

Cảnh giới thứ nhất của Đạo cảnh là Hóa Nguyên Cảnh.

Hóa Nguyên Cảnh là chân khí hóa nguyên, chân khí từng thối luyện ở Luyện Khí Tam Đoạn mới có thể thông qua phương thức nào đó chuyển hoán thành chân nguyên.

Luyện Khí Tam Đoạn là cơ sở, nhưng có chân khí từng thối luyện ở Luyện Khí Tam Đoạn là còn lâu mới đủ.
Bình Luận (0)
Comment