Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1103 - Chương 1789: Tượng Ga, Không Cười (2)

Chương 1789: Tượng ga, không cười (2) Chương 1789: Tượng ga, không cười (2)Chương 1789: Tượng ga, không cười (2)

Chương 1789: Tượng gỗ, không cười (2)

- Tiêu Lôi Thư Viện không có giáo tập, chỉ có ít ỏi mấy người, bình thường đều có việc cần hoàn thành của mình, học sinh các ngươi tới nơi này đều là vì Đạo cảnh, thư viện sẽ cung cấp một số tài nguyên cho các ngươi, nhưng nhập đạo không dễ, không ai có thể xác nhận ngươi có thuận lợi nhập đạo hay không, tất cả vẫn phải dựa vào sự nỗ lực của bản thân các ngươi.

Thanh âm của Bất Tiếu Đạo Nhân truyền đến, Chu Phàm vội vàng di dời tâm mắt, không nhìn đường máu trên cổ Bất Tiếu Đạo Nhân nữa, hắn mở miệng hỏi:

- Hiện tại ta ngay cả Đạo cảnh là gì cũng không biết? Không biết nên bắt đầu từ đâu?

Hắn mới tiến vào Khí Cương Đoạn viên mãn không bao lâu, mấy ngày nay lại một mực ở ngoài hoang dã, cho nên không vội hỏi Chu Tiểu Miêu, chuẩn bị tự hiểu biết đại khái đã rồi tính.

Mà tư liệu về Đạo cảnh ở ngoại giới rất ít, ngay cả Cao Tượng Thư Viện cũng không có tư liệu vê phương diện này.

- Vấn đề Đạo cảnh, ngươi có thể tới tàng thư phòng của Tiêu Lôi Thư Viện để tra cứu, đây là lệnh bài.

Bất Tiếu Đạo Nhân từ trong lòng lấy ra một tấm lệnh bài đưa cho Chu Phàm.

Chu Phàm vội vàng tiếp nhận.

- Tất cả trong tàng thư phòng đều sẽ có đáp án, nếu trong lòng có nghi hoặc, có thể tìm người của Tiêu Lôi Thư Viện hỗ trợ.

Bất Tiếu Đạo Nhân thản nhiên nói:

- Có điều nơi này khác với những thư viện ngươi từng ở, nơi này trừ tài nguyên Tiêu Lôi Thư Viện chuẩn bị cho các ngươi ra, ngươi muốn tìm người hỗ trợ, là phải thanh toán thù lao.

- Cho dù là tìm ta cũng được, đương nhiên nếu ngươi cảm thấy giá quá đắt, có thể không nhờ bọn họ hỗ trợ, kỳ thật bọn họ cũng không quá tình nguyện hỗ trợ.

- Tàng thư phòng ở trên lối rẽ thứ nhất của Thi Hồn Tẩu Lang khi ngươi trở về, hiện tại ngươi có thể đi rồi, đương nhiên nếu có gì đơn giản muốn hỏi thì hiện tại cũng có thể hỏi ta.

- Chuyện Đạo cảnh thì không cần hỏi, tất cả chờ ngươi không tìm được đáp án trong tàng thư phòng rồi nói sau.

-vi sao trong hành lang có nhiều tử hồn phù thi như vậy?

Chu Phàm khó hiểu hỏi.

Tử hồn là tình huống sau khi người chết, rất ngẫu nhiên mới hình thành, không phải mỗi người sau khi chết đều có thể trở thành tử hồn, phù thi cũng tương tự.

Chu Phàm bình thường đi lại ở hoang dã, thỉnh thoảng cũng sẽ thấy tử hồn và phù thị, nhưng rất ít thấy tử hồn và phù thi tập trung như vậy. - Đây là Tử Sủng Ngật Miêu phu nhân nuôi dưỡng, nếu ngươi gặp nàng, đừng tới gần nàng, nếu chọc giận nàng, ngươi sẽ có phiên toái không nhỏ.

Sắc mặt Bất Tiếu Đạo Nhân nghiêm lại nói.

Ngật Miêu phu nhân. .. Chu Phàm trâm mặc một chút nói:

- Vì sao hành lang lại kỳ quái như vậy?

- Đó là một khí cụ, một tác dụng của nó là kiểm tra người tiến vào có ác ý hay không.

Bất Tiếu Đạo Nhân nói đơn giản, hiển nhiên không muốn nhiều lời:

- Ngươi không cần phải vội tò mò chỗ đặc biệt của thư viện, sau này ngươi ở lâu sẽ biết, hiện tại cho phép ngươi hỏi thêm một vấn đề.

- Vì sao Tiêu Lôi Thư Viện lại kín đáo như vậy?

Chu Phàm lưỡng lự một chút trên vấn đề này và tượng gỗ ở cửa, vẫn lựa chọn vấn đề này.

- Không phải cố ý kín đáo, mà là rất ít có người đến quấy rây đám người chúng ta mà thôi, dần dà người thường thành không biết châu phủ còn có một tòa thư viện.

Bất Tiếu Đạo Nhân nói:

- Đồ tể thích giết lừa, cửa hàng dứt khoát cho hắn thuê làm Lư Nhục Đương, nếu cố ý kín đáo, ngươi sẽ không dễ tìm được như vậy.

Bởi vì đồ tể muốn lặng lẽ cửa hàng thịt, thay hình đổi dạng mặt tiền của Tiêu Lôi Thư Viện, các ngươi không khỏi quá tùy hứng rồi, thư viện cũng không quản sao...

Chu Phàm nghĩ.

- Kỳ thật như vậy cũng tốt, dẫu sao trước kia khi có mặt tiền, cho dù là quan môn bế hộ, nhưng luôn sẽ có người muốn tới cửa thăm dò, chúng ta không chịu được phiền nhiễu như vậy.

Bất Tiếu Đạo Nhân không quá để ý nói.

Bất Tiếu Đạo Nhân không cho Chu Phàm hỏi nữa, Chu Phàm chỉ có thể chắp tay thi lễ cáo từ hắn.

Sau khi Chu Phàm rời khỏi tiểu viện, sắc mặt Bất Tiếu Đạo Nhân bình tĩnh, cách mỗi đoạn thời gian sẽ có đệ tử thư viện tới đây cầu đạo, có một số cầu được rồi, có một số vĩnh viễn không thể vào cửa, năm nay bởi vì nguyên nhân của lớp chữ Giáp mà có chút đặc thù, số lượng sẽ rất nhiều, nhưng cũng khó có thể dẫn tới trong lòng hắn có quá nhiều gợn sóng.

Đối với loại người như hắn mà nói, cho dù những thế hệ trẻ tuổi như Chu Phàm có thể tiến vào Đạo cảnh, muốn đứng ngang hàng với hắn vẫn còn một đoạn rất đường xa phải đi.

Bất Tiếu Đạo Nhân ngẩng đầu nhìn cây hòe sắp chết héo bên cạnh mình, lá khô hình trứng tròn rơi xuống, hắn vươn tay ra đỡ lấy lá khô thở dài nói:

- Ngươi đừng chết, nếu ngươi chết ta sẽ ra sao? Chu Phàm rời khỏi tiểu viện của Bất Tiếu Đạo Nhân, khi đóng cửa lại hắn nhìn cửa gõ, không phát hiện phù điêu cổ quái đó.
Bình Luận (0)
Comment