Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1113 - Chương 1799: Tư Cách Giác Trục

Chương 1799: Tư cách giác trục Chương 1799: Tư cách giác trụcChương 1799: Tư cách giác trục

Chuong 1799: Tu cach giac truc

- Chu dai nhan, moi di theo ta.

Tiểu lại cung kính nói với Chu Phàm.

Chu Phàm theo tiểu lại tiến vào Nghi Loan Ti Phủ.

Nghi Loan Ti Phủ trước nay là cơ cấu bận rộn nhất trong quan gia, người bên trong bước chân như gió đi tới đi lui, lộ ra vẻ rất vội vàng, Chu Phàm đã sớm quen với điều này rồi.

Tiểu lại đưa Chu Phàm tới một thiên thính không người, hắn nói khẽ:

- Đại nhân chờ một chút, Chinh Đông Sứ đại nhân bận việc xong sẽ tới đây.

Chu Phàm cười nói cám ơn.

Tiểu lại dâng một ly trà cho Chu Phàm, mới khom người lui ra.

Chu Phàm ngồi một mình chờ khoảng nửa nén hương, vẫn không thấy ai đến, hai hàng lông mày của hắn nhíu lại, nhưng vẫn kiên nhãn tiếp tục chờ.

Lại qua một lúc, ngoài thiên thính mới có một người tiến vào, người này thân hình cao lớn, mặc tăng bào đen xì, lại để tóc xõa, lộ ra dở ông dở thằng, sắc mặt hắn bình tĩnh liếc Chu Phàm một cái.

Chu Phàm không nhanh không chậm đứng lên hỏi:

- Xin hỏi ngươi là...

Người này bước nhanh lướt qua Chu Phàm, ngồi lên chủ vị, ôm 6m nói:

- Ta là Viên Ác, Chinh Đông Sứ của Tiêu Lôi Châu Phủ.

- Chu Phàm bái kiến đại nhân.

Lúc này Chu Phàm mới làm lễ thuộc hạ.

- Chu Phàm phải không?

Viên Ác xụ mặt nói:

- Ngươi tới cũng đúng lúc đấy, xem ra đã làm tốt chuẩn bị rồi.

- Chuẩn bị gì cơ?

Chu Phàm nhíu mày hỏi:

- Mong đại nhân đừng trách, ty chức từ Cao Tượng Huyện một mực đi đường tới bên này, trên đường lại gặp phải một số chuyện, trì hoãn mấy ngày, cho nên đến chậm.

Võ giả đi đường ở dã ngoại, bất ngờ có đôi khi là không thể tránh được, chỉ cần không muộn quá nhiều, vậy cũng không ai nói được gì.

Đây cũng là nguyên nhân Chu Phàm cả gan chậm chạp không đến Nghi Loan Ti báo danh. - Được rồi, ta cũng không quản ngươi không biết thật hay là vờ không biết.

Viên Ác bực mình nói:

- Nhưng ngươi đã tới, chỉ có thể tính cho ngươi một phần.

Tính ta một phần gì?

Trong lòng Chu Phàm cảm thấy rất khó hiểu, nhưng hắn mơ hồ nhận thấy trên đường tới bên Tiêu Lôi Nghi Loan Ti khẳng định đã phát sinh chuyện gì đó, hơn nữa còn liên lụy tới cả hắn.

Nhưng bên Cao Tượng Nghi Loan Ti giục hắn tới báo danh, vậy chắc không phải chuyện xấu.

- Chu Phàm, ta hỏi ngươi theo thường lệ, ngươi muốn gia nhập tranh chức Chinh Bắc Sứ không?

Thanh âm của Viên Ác lại vang lên.

Mắt Chu Phàm hơi thắt lại, tranh chức Chinh Bắc Sứ, hắn nhớ rõ Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ Tứ Chinh Sứ đều không có chỗ trống mà.

Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Chinh Bắc Sứ là một người tên là Bách Minh Thành, người này chính là thuộc phái Dã Hồ, chẳng lẽ là bị điều đi rồi à?

- Bách đại nhân...

Chu Phàm hỏi dò.

- Bách đại nhân đã qua đời vào mấy ngày trước, hiện tại nguyên nhân chết vẫn đang điều tra.

Trên mặt Viên Ác lộ vẻ bi thống nói.

Bách Minh Thành chết rồi... Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc, có thể trở thành Tứ Chinh Sứ không ai không phải tu sĩ Đạo cảnh trở lên, hơn nữa phần lớn là tu sĩ vượt qua Hóa Nguyên Cảnh, chiến lực của Tứ Chinh Sứ so với tu sĩ cùng cấp thì mạnh hơn rất nhiều.

Một người như vậy không ngờ lại chết không rõ ràng.

- Chuyện Bách đại nhân tự có chúng ta đi điều tra.

Viên Ác lại trầm giọng nói:

- Đừng lãng phí thời gian của ta, ngươi muốn gia nhập vào cuộc tranh chức Chinh Bắc Sứ không.

- Tứ Chinh Sứ không phải vượt qua ngưỡng cửa của Đạo cảnh mới được à?

Chu Phàm nhíu mày hỏi:

- Ta hình như vẫn chưa đủ tư cách.

Đây là chuyện hắn trước kia đã loáng thoáng nghe qua. - Ai nói với ngươi như vậy?

Viên Ác hừ một tiếng nói:

- Đây chỉ là quy tắc được thừa nhận ngâm, nhưng quan gia chưa từng đưa ra điều lệ chính thức như vậy, vả lại ngươi đã được bên trên cho phép gia nhập vào cuộc tranh chức Chinh Bắc Sứ, ngươi có tư cách.

- Ta hỏi lại một lần nữa, ngươi có nguyện ý gia nhập không? Nếu không muốn, vậy ta sẽ chỉ điểm báo cáo lên trên, để bên trên tìm nhân tuyển mới.

Chu Phàm nhíu mày nói:

- Đại nhân, chuyện liên quan trọng đại, có thể cho ty chức thời gian một ngày để cân nhắc không?

- Hôm nay đã là thời hạn cuối cùng rồi, sao có thể cho ngươi lề mề nữa.

Viên Ác trừng mắt tức giận nói:

- Nếu...

Lúc này một nam tử trung niên mặc áo lam để hai chòm râu đen như văn nhân bước nhanh vào đại sảnh, hắn cười ha ha nói:

- Viên Ác đại nhân không cần tức giận như vậy, việc này không bằng giao cho Trần mỗ xử lý cho.

Viên Ác thấy văn nhân này tới, trong mắt hắn lộ ra một tia tiếc nuối, hừ một tiếng, vung tăng bào, lạnh lùng nói:

- Vậy việc này giao cho Trân đại nhân, có kết quả thì Trần đại nhân lại nói với ta.

Viên Ác nói xong chẳng thèm nhìn Chu Phàm lấy một cái, hắn bước nhanh như gió rời khỏi thiên thính.

Lúc này văn nhân họ Trần mới nhìn Chu Phàm, cười nói:

- May mà ta tới nhanh, nếu không tiểu tử ngươi bị Viên Ác hù dọa cho từ bỏ, vậy có chút phiền phức, đương nhiên cho dù là như vậy, ta cũng có thể nghĩ cách báo danh lại cho ngươi.
Bình Luận (0)
Comment