Chuong 1800: Tu cach giactruc (2)
Chuong 1800: Tu cach giactruc (2)Chuong 1800: Tu cach giactruc (2)
Chuong 1800: Tu cach giac truc (2)
- Ngươi là...
Chu Phàm đứng lên, dùng ngữ khí do hỏi nói.
Trong lòng hắn hiện lên tên của một người.
Văn nhân họ Trần nhẹ nhàng võ trán mình, nói:
- Quên chưa giới thiệu với ngươi, ta tên là Trân Vũ Thạch.
- Bái kiến Trần đại nhân.
Chu Phàm vừa thấy quả nhiên là người trong dự đoán của mình, vội vàng cười chắp tay hành lễ.
Trước khi hắn tới, Hoàng Bất Giác và Trọng Điền đều từng nói với hắn, ở Tiêu Lôi Châu Phủ, nhân vật đại biểu của phái thư viện là Trân Vũ Thạch.
Trân Vũ Thạch là Chinh Tây Sứ, trong Tiêu Lôi Châu Phủ Tứ Chinh Sứ, xuất thân thư viện đường đường chính chính.
- Trân đại nhân, rốt cuộc là có chuyện gì vậy?
Chu Phàm vội hỏi.
Trong lòng hắn không chút nghi ngờ Trần Vũ Thạch này là giả, bởi vì ở Nghi Loan Ti Phủ, không ai dám giả mạo một Chinh Tây Sứ, cho dù Viên Ác là Chinh Đông Sứ cũng không dám làm như vậy.
- Việc này nói ra thì dài lắm, ngươi đã biết chuyện Chinh Bắc Sứ Bách Minh Thành Bách đại nhân vô cớ bỏ mạng chưa?
Trân Vũ Thạch không vội không vàng hỏi.
- Cái này thì ta đã nghe Viên Ác đại nhân nói rồi, nhưng Bách đại nhân gặp phải chuyện gì?
Chu Phàm nhíu mày hỏi.
- Chuyện này vẫn đang điều tra.
Trân Vũ Thạch lắc đầu thở dài nói:
- Cũng chính bởi vì Bách đại nhân chết, cho nên chức Chinh Bắc Sứ cũng bỏ trống.
- Cho dù trống, bên trên không phải nên tìm nhân tuyển thích hợp thượng nhiệm ư? Cuộc tranh chức này là thế nào?
Chu Phàm khó hiểu nói.
Chức vị quan trọng như vậy cho dù là phái hệ khác nhau của quan gia đều sẽ nghĩ cách tranh thủ, nhưng những cái này đều ở trong bóng tối, hiện tại lại làm một cuộc tranh chức quang minh chính đại? Chuyện như vậy Chu Phàm vẫn là lần đầu tiên nghe tới. Vừa rồi Viên Ác không thể bình tĩnh giải thích những cái này với Chu Phàm, cho nên Chu Phàm không biết.
- Trên lý thuyết thì chính là như vậy, vốn chúng ta cũng cho rằng sẽ là như vậy, Bách đại nhân vừa chết lập tức thông tri cho bên trên, nhưng không ngờ đến buổi sáng hôm nay, bên trên đột nhiên hạ lệnh nói lân này nhân tuyển thật sự khó quyết, để cho chọn bốn người, nói phải từ trong bốn người tìm ra được một người thích hợp đảm đương Chinh Bắc Sứ phủ.
Trân Vũ Thạch lại mặt lộ vẻ nghi hoặc nói.
- Một nhân tuyển trong đó chính là ngươi.
Một nhân tuyển trong đó chính là ta... Chu Phàm nhướng mày nói:
- Vì sao lại là ta?
- Cái này á...
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Trân Vũ Thạch nghiêm túc quan sát Chu Phàm nói:
- Ta cũng cảm thấy kỳ quái.
- Nhưng sau khi biết việc này, ta mau chóng bảo bọn Hoàng Bất Giác tìm ngươi về Tiêu Lôi Châu Phủ, may mà ngươi đã đến Tiêu Lôi Châu Phủ, có điều cho dù không liên hệ được với ngươi, ta có thể làm chủ báo danh cho ngươi, nhưng chung quy vẫn không bằng tự ngươi tới.
- Đại nhân cảm thấy đây là cơ hội tốt ư?
Chu Phàm chậm rãi hỏi.
- Đây đương nhiên là cơ hội tốt.
Trân Vũ Thạch cười một tiếng nói:
- Đây chính là Tứ Chinh Sứ của một châu phủ, quyền lực lớn cũng có thể đạt được nhiều tài nguyên, mấu chốt là ngươi đủ trẻ tuổi, nếu thực sự ở tuổi này của ngươi thượng nhiệm vi trí Chinh Bắc Sứ, vậy tương lai dựa vào ưu thế tuổi tác tranh vị trí Đạo Chủ, cũng không phải không có cơ hội.
- Loại cơ hội này là ngàn năm khó gặp, đừng từ bỏ, phải nỗ lực tranh đi.
Trong lòng Chu Phàm nóng rực, nhưng hắn vẫn tràn ngập nghi vấn, hắn trâm giọng nói:
- Không biết lai lịch của ba nhân tuyển khác thế nào?
- Một người là thế gia tử, một người là phái Dã Hồ, còn có một người tăng nhân của Đại Phật Tự.
Trần Vũ Thạch nói.
- Thế gia, phái Dã Hồ, Đại Phật Tự, vậy chính là nói ta là đại biểu của phái thư viện.
Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ kinh ngạc nói: - Ba người đó hôm nay cũng đã hoàn thành báo danh rồi à?
- Ba người bọn họ đều có người báo danh thay.
Trần Vũ Thạch nói:
- Có điều bọn họ có ở châu phủ hay không thì ta cũng không rõ.
Chu Phàm trầm mặc, hắn cảm thấy việc này có cổ quái không diễn tả được.
Nếu ba nhân tuyển đó là từ phái hệ khác tuyển ra, vậy vì sao thư viện lại lựa chọn hắn?
- Trần đại nhân, vì sao thư viện lại lựa chọn ta?
Chu Phàm hỏi dò:
- Ta vẫn chưa tiến vào Đạo cảnh.
- Ta đã đọc tư liệu của ngươi, ngươi là Khôi Thủ lớp chữ Giáp, lại gia nhập thư viện chúng ta, là thiên tài ưu tú nhất thư viện chúng ta mời chào được trong lớp chữ Giáp của Tiêu Lôi Châu, ta nghĩ bên trên...
Trân Vũ Thạch nói đến đây, bản thân cũng không nói tiếp được, hắn lắc đầu nói:
- Đây cũng là chỗ mà ta không nghĩ ra.
Bởi vì hắn cảm thấy những cái này đều không được xem là lý do thỏa đáng, ở trong mắt hắn Chu Phàm chưa tiến vào Đạo cảnh, lại được chọn làm nhân tuyển trong cuộc tranh chức Chinh Bắc Sứ, quả thật rất cổ quái.
Thư viện cũng không phải không lấy ra được tu sĩ Đạo cảnh thích hợp.