Chương 1801: Giác trục thôi thủ
Chương 1801: Giác trục thôi thủChương 1801: Giác trục thôi thủ
Chương 1801: Giác trục thôi thủ
Thư viện nội tình thâm hậu, không thể không tìm thấy tu sĩ Đạo cảnh thích hợp, vì sao lại giao phó một vị trí quan trọng như vậy cho một võ giả Khí Cương Đoạn ngay cả Đạo cảnh cũng chưa tiến vào.
- Những ngươi này về sau có thể nghĩ cách chậm rãi tìm hiểu, hiện tại ngươi phải xác nhận trước mình có nguyện ý tham dự cuộc cạnh tranh này không?
Trân Vũ Thạch trâm ngâm một chút nhìn Chu Phàm nói:
- Về phần lợi ích trong đó, cho dù ta không nói ngươi cũng sẽ rõ.
Vị trí Chinh Bắc Sứ này không phải nhất định là người của phái Dã Hồ có thể làm, quy củ thừa nhận ngầm thường thường là một phái một người, nhưng nếu thực lực của người phái hệ này không đủ mạnh, người của phái hệ khác cũng có thể chiếm thêm một vị trí, tình huống ở một ti phủ nào đó một nhà chiếm hai thậm chí ba vị trí cũng không tính là nhiều, nhưng cũng không phải chuyện hiếm lạ gì.
Chu Phàm trâm mặc, hắn đầu tiên là cân nhắc cuộc cạnh tranh này liệu có nguy hiểm không?
Có lẽ sẽ có, nhưng chắc không phải là quá nguy hiểm, dẫu sao đây chỉ là một hồi tranh đấu nội bộ Nghi Loan Ti Phủ, quan hệ của mấy phái lớn trong Nghi Loan Ti Phủ không được tốt lắm, nhưng cũng không kém đến mức phải đánh tới ngươi chết ta sống.
Cho nên kết quả xấu nhất là thua, mất đi vị trí Chinh Bắc Sứ.
Đương nhiên hắn không phải một chút phân thắng cũng không có, với thực lực của hắn, cho dù là tu sĩ Đạo cảnh đã tiến vào Hóa Nguyên Cảnh cũng không phải là đối thủ của hắn, trình độ cao hơn thì khó nói.
Trân Vũ Thạch nói không sai, đây quả thật là một cơ hội tốt, thắng thì tiến thêm một bước, thua cũng sẽ không có ảnh hưởng quá ác liệt.
Về phần vì sao thư viện muốn đẩy hắn ra cạnh tranh Chinh Bắc Sứ, hắn nghĩ không thông, nhưng nghĩ như thế nào thì thư viện cũng không có lý do gì để hại hắn.
- Vậy nhờ Trần đại nhân.
Chu Phàm dưới chuyển động chuyển động, rất nhanh liền quyết định.
- Vậy lát nữa ta nói một tiếng với Viên Ác, bảo ngươi nguyện ý tham dự lần cạnh tranh này.
Trần Vũ Thạch cười nói.
- Không biết lần cạnh tranh này sẽ khảo hạch người cạnh tranh những gì?
Chu Phàm mở miệng hỏi.
- Cái này á... Trần Vũ Thạch cười khổ nói:
- Ta cũng không biết, nội dung khảo hạch là do Thiên Nam Đạo Nghi Loan Ti Phủ chế định, lại từ ba Tứ Chinh Sứ chúng ta xác nhận thành tích của các ngươi.
- Hiện tại nội dung khảo hạch chưa truyền xuống, nhưng cho dù truyên xuống, cũng sẽ là giữ bí mật, ở trong phủ việc hiện tại phải làm là xác nhận nhân tuyển của lần cạnh tranh này.
Trân Vũ Thạch lại hỏi Chu Phàm hiện tại đang ở đâu, đợi sau khi Chu Phàm nói địa chỉ với hắn, Trần Vũ Thạch mới bảo Chu Phàm đi về trước, nếu bước tiếp theo có tiến triển, lại phái người đi tìm hắn.
Trân Vũ Thạch lại giao Tiêu Tức Phù của hắn cho Chu Phàm, nói nếu có chuyện khẩn cấp, tới lúc đó sẽ dùng Tiêu Tức Phù thông tri cho Chu Phàm.
Chu Phàm rời khỏi Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ, sau khi trở lại khách sạn, hắn mới bắt đầu nghiêm túc suy nghĩ lại tất cả chuyện phát sinh ở Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ.
Hắn không ngờ vừa đến Nghỉ Loan Ti Phủ, lại có chuyện như vậy chờ hắn.
Chu Phàm dưới trái lo phải nghĩ, hắn lấy ra Tiêu Tức Phù gửi một đạo tin tức cho Trọng Điền:
- Vì sao thư viện lại đề cử ta cạnh tranh chức Chinh Bắc Sứ?
Nếu nói ai có khả năng biết nội tình của việc này nhất, vậy đệ tử thánh nhân thư viện Trọng Điền này tuyệt đối là một trong số đó.
Hắn kiên nhẫn đợi một lúc, một đạo Tiêu Tức Phù của hắn mới có chữ viết hiện ra:
- Đừng nghĩ nhiều, tất cả đều vì tiêm lực.
Chu Phàm nhíu mày, nhìn trúng tiềm lực của hắn?
Vì thế không tiếc trao cơ hội cạnh tranh quý giá như vậy cho hắn?
Chu Phàm rất không hài lòng với câu trả lời này, bởi vì cho dù thư viện cho rằng hắn có tiêm lực, nhưng tiềm lực chung quy vẫn chỉ là tiềm lực, thư viện cũng không hiểu nhiều về hắn, vạn nhất hắn thua, thư viện sẽ mất đi một vị trí tốt.
Chu Phàm vẫn nghĩ không thông. ...
Chuyện Chu Phàm không nghĩ ra, kỳ thật Trọng Điền ở bên kia phát tin tức cho Chu Phàm cũng không rõi
Kỳ thật Chu Phàm có thể đạt được danh ngạch này, thư viện vì thế cũng không biết phải bỏ ra bao nhiêu khí lực, lực cản lớn nhất đến từ những tu sĩ Đạo cảnh đang chờ cơ hội của nội bộ thư viện.
Đại Ngụy bảy đạo hai mươi mốt châu, Tứ Chinh Sứ một châu là quyền cao chức trọng, tài nguyên có thể đạt được đủ cho mỗi vị tu sĩ Đạo cảnh có tư cách muốn giành vị trí này phải đỏ mắt. Biết được một võ giả Khí Cương Đoạn đạt được cơ hội này, tu sĩ Đạo cảnh của thư viện đều dùng phương pháp của mình tỏ vẻ phản đối, cho dù võ giả Khí Cương Đoạn này là Khôi Thủ đại khảo lớp chữ Giáp của Cao Tượng Huyện, cũng không đủ để khiến người ta tin phục.
Đại Ngụy trừ một đoạn thời kì yếu nhược lúc mới dựng triều ra, đã lúc nào từng xuất hiện võ giả Khí Cương Đoạn cũng có thể tranh đoạt chức vị Tứ Chinh Sứ?
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ