Chương 1802: Giác trục thôi thủ (2)
Chương 1802: Giác trục thôi thủ (2)Chương 1802: Giác trục thôi thủ (2)
Chuong 1802: Giac truc thoi thu (2)
Bởi vì điều này căn bản không thể thành công.
Ba phía Thế gia, phái Dã Hồ, Đại Phật Tự khẳng định sẽ phái ra tu sĩ Đạo cảnh thích hợp nhất cạnh tranh vị trí này.
Thư viện phái một võ giả Khí Cương Đoạn ra, vậy chẳng khác nào từ bỏ lần cạnh tranh đặc thù này.
Cơ hội tốt như vậy lại bị lãng phí, cũng khó trách những tu sĩ Đạo cảnh thích hợp với vị trí này của thư viện lại căm giận bất bình như vậy.
Trọng Điền vẫn có chút hiểu biết về Chu Phàm, thậm chí hắn đã biết Chu Phàm dùng thực lực Khí Cương Đoạn đánh bại Nhất Hành đã Đạo cảnh không lâu.
Nhưng Trọng Điền đối với chuyện Chu Phàm có thể đoạt được chức Chinh Bắc Sứ cũng không ôm hi vọng quá lớn.
Bởi vì ba người còn lại có thể tham gia cạnh tranh chức Chinh Bắc Sứ, tuyệt đối đều là người nổi bật trong cùng cấp, nói không chừng bước vào Đạo cảnh đã mười năm tám năm thậm chí là lâu hơn.
Có đôi khi, tiến vào một cảnh giới nào đó càng lâu, kinh nghiệm của tu sĩ lại càng phong phú.
Cảnh giới kinh nghiệm đều không bằng đối phương, muốn thắng thật sự quá khó khăn.
Vậy vì sao thư viện hết lòng để Chu Phàm gia nhập lần cạnh tranh này?
Trọng Điền hơi trâm mặc, thậm chí lần cạnh tranh thượng nhiệm khác thường này cũng là vì bên Thiên Nam Đạo Nghi Loan Ti Phủ xuất lực vận tác.
Mà sau lưng tất cả đều là một tay đại sư huynh lo liệu mà thành.
Đại sư huynh rốt cuộc muốn làm gì?
- Không được, ta phải hỏi thăm một chút mới được.
Trọng Điền nghiêm túc suy tư một lần, vẫn quyết định hỏi một chút, hắn giơ ngọc bội bên hông lên, nhẹ nhàng điểm một cái.
Ngọc bội vàng tỏa ra quang mang màu bạc.
Trọng Điền kiên nhẫn chờ một lúc, trong ngọc bội mới truyền ra thanh âm hiền hòa:
- Sư đệ, chuyện gì thế?
- Sư huynh, ta muốn hỏi một chút ve chuyện cạnh tranh Tiêu Lôi Châu Phủ Chinh Bắc Sứ...
Trọng Điền nói ra ý đồ của mình.
Bên kia, Đoan Mộc Tiểu Hồng kiên nhẫn nghe, chờ Trọng Điền nói xong, hắn mới chậm rãi nói: - Sở dĩ ta làm ra chuyện cạnh tranh này, là vì muốn xem thử Chu Phàm.
Quả nhiên. .. Trọng Điền vốn chính là suy đoán làm như vậy là có liên quan tới Chu Phàm, nhưng ý nghĩa là gì? Muốn xem thử Chu Phàm cái gì?
- Sư đệ không nên hỏi quá nhiều, việc này càng đừng nói với Chu Phàm.
Đoan Mộc Tiểu Hồng lại dặn dò:
- Nói chung việc này cho dù không có lợi đối với Chu Phàm, nhưng cũng sẽ không có chỗ xấu gì, chẳng lẽ ngươi lại không tin sư huynh ta sao?
- Ta đương nhiên tin sư huynh.
Trọng Điền do dự một chút, hắn không hỏi nhiều nữa.
Hắn cảm thấy sư huynh cũng giống như lão sư lúc trước, làm việc biến thành càng lúc càng kỳ quái, rất khiến người ta không đoán được.
Lúc trước muốn hắn quan sát mười người của lớp chữ Giáp, nhất là Chu Phàm, hiện tại lại làm ra việc này, càng kỳ quái.
Sư huynh nói quan sát lớp chữ Giáp liên quan đến sinh tử tồn vong của thư viện, nhưng lớp chữ Giáp. .. Chu Phàm. . . Làm sao có thể liên hệ với sinh tử tôn vong của thư viện được?
Sau khi cắt liên hệ với Trọng Điền, Đoan Mộc Tiểu Hồng ngồi trong thư phòng thu hồi ngọc bội, trên bàn trước người hắn phân tán rất nhiều tờ giấy.
Nhưng hắn chỉ nhìn tờ giấy vàng bên trên cùng, trên giấy vàng có ba cái tên, một cái trong đó chính là Chu Phàm.
Trải qua sàng lọc trong đoạn thời gian này, hắn từ trong Khôi Thủ lớp chữ Giáp của các huyện, chọn ra ba người có khả năng nhất.
Đương nhiên để tránh hắn nhìn nhầm, trừ ba người Chu Phàm ra, Khôi Thủ lớp chữ Giáp còn lại hắn cũng sẽ để lại một chút tinh lực tiếp tục chú ý.
Tầm mắt của hắn qua lại giữa ba cái tên.
Lão sư nói một tuyến sinh cơ của đại kiếp sẽ xuất hiện ở lớp chữ Giáp, đặc biệt có thể nhất là ở trên người những Khôi Thủ này, nhưng lão sư cũng không nói chắc được là ai, càng không có bất kỳ tiêu chuẩn sàng lọc nào để căn cứ.
Đoan Mộc Tiểu Hồng chỉ có thể từ kinh lịch quá khứ cùng với hành vi và bối cảnh của những Khôi Thủ của lớp chữ Giáp này để chậm rãi sàng lọc.
Hắn tin người làm đại sự sẽ không thể yên tĩnh vô danh, sẽ không lộ ra bình thường không có gì đặc biệt.
Nếu nói trong ba người hắn sàng lọc này, hắn cảm thấy 'Một tuyến sinh cơ có khả năng nhất là ai, vậy hắn đoán là Chu Phàm!
Bởi vì sự quật khởi của Chu Phàm là bất khả tư nghị nhất, từ kinh lịch của Chu Phàm cho thấy, Chu Phàm giống như đột nhiên hoành không xuất thế, trong khoảng thời gian ngắn đã tới Khí Cương Đoạn.
Cho dù có thể là bởi vì nguyên nhân được Điếu Thần Tông bồi dưỡng, nhưng kinh lịch của Chu Phàm quá ly kỳ.
Hắn xuất thân từ một thôn nhỏ tên là Tam Khưu, phụ cận Tam Khưu không bao lâu sau liền xuất hiện Thải Y Thể không thể biết cấp.
Về sau hắn rời khỏi Tam Khưu, tới Thiên Lương Thành, lại gặp phải phân thân của Âm Quy Ma không thể biết cấp.
Sau đó hắn bắt đầu du lịch từ Thiên Lương Thành, từng đến Thê Lương Đường, gặp Hồng Cốt tiên sinh.