Chương 1813: Không manh mối
Chương 1813: Không manh mốiChương 1813: Không manh mối
Chương 1813: Không manh mối
Có điều hắn không từ bỏ Trớ Thể Thuật, coi như là luyện tập để làm quen với thuật pháp.
Hắn lại bảo Tiểu Quyển tha ra mấy Tiểu Tiểu Quyển, làm như luyện tập đối tượng, nhất nhất tàn nhẫn sát hại giảm. Mấy Tiểu Tiểu Quyển, dùng làm đối tượng luyện tập, lần lượt sát hại tàn nhãn.
Tiểu Quyển tiếp tục run rẩy, chủ nhân thật biến thái, vạn nhất một ngày nào đó chủ nhân nổi máu đên lên muốn dùng thuật pháp này trên người nàng ta thì sao bây giờ?
Chu Phàm cho đến khi đã bước đầu thuần thục thuật này mới vẻ mặt thỏa mãn dừng lại, cũng chỉ có Long Thần Huyết cấp tốc khôi phục của hắn mới có thể trong khoảng thời gian ngắn luyện tập thuật pháp nhiều lần như vậy, điều này có thể khiến hắn cấp tốc thuần thục thuật pháp.
Long Thần Huyết của Long Chủ đúng là thứ tốt, nếu nàng không cứng rắn đút một quả trứng cho ta, nói không chừng ta mỗi ngày đều sẽ nhớ cái tốt của nàng.
Chu Phàm nhìn Chu Mặc Mặc đang chơi đùa với Tiểu Muội, thâm nghĩ.
- Chủ nhân, ta đói bụng.
Thanh âm của Tiểu Quyển bao phủ bã truyền đến, cắt ngang suy nghĩ của Chu Phàm.
Hiện tại đã là buổi trưa.
Tiểu Quyển vừa mở miệng, Tiểu Muội và Chu Mặc Mặc cũng lập tức chạy tới sủa gâu gâu.
Bất tri bất giác ta đã có ba tiểu gia hỏa than khóc đòi ăn. .. Khóe miệng Chu Phàm giật giật, hắn cười nói:
- Vậy ăn cơm, Mặc Mặc ngươi đừng cứ học Tiểu Muội sủa lung tung.
Chu Mặc Mặc:
-Gau gau.
Chu Phàm:
Sau khi ăn xong cơm trưa, Chu Phàm rời khỏi khách sạn, hiện tại hắn đã tiến vào Đạo cảnh, án kiện Bách Minh Thành cũng phải điều tra một chút mới được.
Qua bốn ngày, cũng không biết án kiện của Bách Minh Thành hiện tại thế nào rồi?
Có điều Chu Phàm khẳng định án kiện chắc chưa phá, nếu không Trần Vũ Thạch khẳng định sẽ ngay lập tức thông tri cho hắn.
Chu Phàm đến Nghi Loan Ti Phủ, hắn cầu kiến Trân Vũ Thạch.
Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ tốt xấu gì là Nghi Loan Ti Phủ một châu, cho dù việc không ít, nhưng Tứ Chinh Sứ đều ở trong ti phủ chủ trì đại cục, rất ít có chuyện cần bọn họ tự mình xuất động.
Cho nên Chu Phàm đến Nghi Loan Ti Phủ cũng không sợ không gặp được Trần Vũ Thạch.
- Chu Phàm à, ngươi vẫn còn nhớ đến ti phủ.
Trần Vũ Thạch oán trách một chút, nói:
- Ba đối thủ của ngươi đã tới mấy lần, bọn họ dẫn theo võ giả Phù Sư của ti phủ đang kiểm tra manh mối chung quanh, ngược lại là ngươi thì không thấy bóng dáng.
- Đại nhân, là lỗi của ta, ta vừa hay bế quan.
Chu Phàm cười nói xin lỗi.
- Bế quan? Vậy đã nắm chắc tiến vào Đạo cảnh chưa?
Trân Vũ Thạch nâng chung trà lên quan tâm hỏi.
Nếu Chu Phàm không thể tiến vào Đạo cảnh, vậy trong cạnh tranh lần này thư viện cuối cùng vẫn sẽ thua, Trân Vũ Thạch cũng không biết vì sao bên thư viện lại phái ra Chu Phàm, nhưng đây là chuyện hắn không thể thay đổi, hắn chỉ có thể tận lực giúp Chu Phàm.
- Đại nhân, ta đã là tu sĩ Hóa Nguyên Cảnh rồi.
Chu Phàm cười thấp giọng nói.
- Khu khụ khu...
Trân Vũ Thạch bị sặc nước trà, hắn mất một hồi lâu sau mới nhìn về phía Chu Phàm hỏi:
- Ngươi nói thật à?
- Đương nhiên, loại chuyện này sao ta dám đem ra nói đùa?
Chu Phàm gật đầu nói.
- Nhưng ngươi mới mười lăm tuổi...
Trân Vũ Thạch hít một hơi lạnh, hắn vốn không ôm hi vọng đối với chuyện Chu Phàm trong một tháng có thể tiến vào Đạo cảnh.
- Đại nhân, ta chính là Khôi Thủ lớp chữ Giáp của Cao Tượng Huyện, ở lớp chữ Giáp đã có một người tiến vào Đạo cảnh sớm hơn ta.
Chu Phàm bình tĩnh nói.
- Ài ài, cũng cũng đúng, những thiên tài các ngươi vốn không thể tính theo lẽ thường.
Trần Vũ Thạch cười khổ nói:
- Nhất là khóa này của các ngươi, càng là yêu nghiệt nhiều vô kể.
Trần Vũ Thạch lại cười nói:
- Chúc mừng tiến vào danh sách bồi dưỡng.
Đại Ngụy triều xưa nay có quy củ bất thành văn là, trong ba năm sau khi tiến vào lớp chữ Giáp, một khi từ Võ cảnh tiến vào Đạo cảnh, vậy có thể tiến vào trong danh sách bồi dưỡng của Đại Ngụy triều, chỉ có tiến vào danh sách bồi dưỡng mới có khả năng trở thành Tứ Chinh Sứ.
Cho nên Chu Phàm mới bị quy tắc hạn định, hắn được phép tham gia cạnh tranh, nhưng trước khi án được phá, hắn phải tiến vào Đạo cảnh, hắn vốn đến từ lớp chữ Giáp, một khi tiến vào Đạo cảnh, tất nhiên cũng tiến vào danh sách bồi dưỡng.
Ba người Khổ Vinh vốn cũng phù hợp với yêu cầu, lúc trước không hợp cách cũng chỉ có một mình Chu Phàm mà thôi.
Chu Phàm khiêm tốn một câu, Trân Vũ Thạch lộ ra rất vui vẻ, hắn cười ha ha nói:
- Lần cạnh tranh này không phải so đấu cảnh giới tu vi, mà là năng lực làm việc tra án của các ngươi, ngươi và ba người cạnh tranh đó là ngang nhau.
- Có điều việc này tốt nhất đừng nói ra vội.
Trân Vũ Thạch thu liễm nụ cười nhắc nhở Chu Phàm.
- Đại nhân yên tâm, ta hiểu mà.
Chu Phàm hơi gật đầu nói.
Hiện tại không ai biết hắn tiến vào Đạo cảnh, vậy ba người cạnh tranh có lẽ sẽ không coi hắn ra gì, sẽ không nhằm vào hắn, tạm thời giấu giếm tuyệt đối là một chuyện tốt.