Chuong 1814: Long vong
Chuong 1814: Long vongChuong 1814: Long vong
Chuong 1814: Long vong
- Đại nhân, an kiện Bách đại nhân mấy ngày nay có tiến triển gì không?
Chu Phàm và Trần Vũ Thạch nói vài câu chuyện vu vơ, lại hỏi tình huống chỉ tiết của án kiện.
- Bên ta không có tiến triển gì cả.
Trân Vũ Thạch lắc đầu nói:
- Có thì ta đã sớm thông tri cho ngươi, nhưng ba đối thủ đó của ngươi có tra ra gì hay không thì rất khó nói, nhưng ta nghĩ không đơn giản như vậy.
Dẫu sao trong nháy mắt án kiện phát sinh, Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ đã phái ra tu sĩ võ giả tinh nhuệ nhất tới hiện trường, ba người còn lại trong Tứ Chinh Sứ cũng toàn bộ đều tới hiện trường, giày vò mấy ngày lại một chút manh mối cũng không có.
Án này sớm đã thành án khó trong án khó.
- Ta đúng là nghĩ không thông, thế này rốt cuộc là sao?
Trân Vũ Thạch thở dài một tiếng nói:
- Thực lực của Bách đại nhân là tương đương với chúng ta, tính tình lại hiền lành, bình thường ở trong phủ ti quan hệ với mỗi một người chúng ta đều rất không tồi, là ai có thù lớn với hắn như vậy, cứ phải giết hắn?
Trong lời nói của Trần Vũ Thạch hiển nhiên cho rằng là tu sĩ làm.
Kỳ thật không chỉ là Trân Vũ Thạch cho rằng như vậy, tu sĩ trong ti phủ đều có nhận thức chung này.
Bởi vì nếu quái quyệt giết người, cho dù là trí quyệt, cũng không thể làm phức tạp như vậy, điều này là không cần thiết.
Quái quyệt và trời sinh quan hệ đối lập với con người, giết người ăn thịt đều rất trực tiếp, nếu chúng có năng lực, sẽ không sợ người khác biết chúng giết một Tứ Chinh Sứ, cùng lắm thì chính là đào vong tới ngoài hoang dã.
Cho nên quả thật rất có thể là người giết.
Nhưng đối với Chu Phàm mà nói, trước khi chưa điều tra rõ, tất cả đều có khả năng.
- Trần đại nhân, ta muốn xem thi thể của Bách đại nhân một chút.
Chu Phàm nghĩ một chút, đề xuất yêu cầu.
- Ngươi muốn xem thi thể?
Trên mặt Trân Vũ Thạch lộ ra vẻ kinh ngạc:
- Nhưng thi thể đã bị chúng ta giải phẫu rất nhiều lân, máu thịt xương gân đều lấy ra không ít, ngươi xác định hiện tại xem còn có tác dụng chứ? - Nếu chỉ dựa vào hồ sơ vụ an để phân tích, vẫn không trực quan hơn tận mắt xem thử, không chỉ là thi thể, ta còn định tới hiện trường phát hiện thi thể của Bách đại nhân xem thử.
Chu Phàm chậm rãi nói.
Vấn đề người khác không phát hiện được, nói không chừng hắn có thể có phát hiện, dù sao cũng phải đi xem, tra án chính là như vậy, không thể bỏ qua bất kỳ một manh mối có khả năng nào.
- Cũng được.
Trân Vũ Thạch không do dự nhiều, đồng ý, dẫu sao biện pháp bọn họ có thể nghĩ tới đều nghĩ rồi.
Rất nhanh Chu Phàm dưới sự an bài của Trần Vũ Thạch, nhìn thấy thi thể của Bách Minh Thành.
Thi thể được đóng trong băng.
Thi thể là một nam tử tóc hoa râm, gương mặt tái nhợt mang theo nếp nhăn rõ ràng, so với tưởng tượng của Chu Phàm thì còn già hơn.
Chu Phàm nhớ mang máng liệu nói Bách Minh Thành năm nay sáu mươi hai tuổi, tuổi thọ ở ngực của hắn là một trăm mười ba tuổi.
Người như vậy nếu không chết, hắn còn có thể sống thêm năm mươi mốt năm, cho nên sáu mươi hai tuổi đối với hắn mà nói cũng không tính là già.
Thi thể trừ gương mặt già nua vẫn bảo trì hoàn chỉnh ra, nơi khác đều bị ngỗ tác của Nghi Loan Ti¡ Phủ giải phẫu, hiện tại chỉ là dùng kim khâu lại.
Chu Phàm nhìn rất nghiêm túc, hắn cơ hồ dán sát lên người thi thể.
Ngõ tác ở bên cạnh lộ vẻ kinh ngạc, chuyện cạnh tranh Chinh Bắc Sứ không phải bí mật gì, đã sớm được truyền ra trong ti phủ, kỳ thật không chỉ là Chu Phàm tới, trước hắn, Khổ Vinh của Đại Phật Tự, Phượng Tinh Bá của thế gia, Khương Vũ của phái Dã Hồ cũng đều tới xem thi thể.
Nhưng bọn họ đều nhìn một lúc, hỏi mấy câu rồi vội vàng rời khỏi, hiển nhiên không cho rằng thi thể còn cất giấu bí mật gì.
Không xem nghiêm túc như Chu Phàm.
- Vết cắt này đã động tới chưa?
Chu Phàm nhìn một hồi lâu mới chỉ vào vết cắt trên cánh tay phải, vết cắt.
- Hồi bẩm đại nhân, chỉ có vết cắt ở chân trái là bị chúng ta cắt một cái một khối nhỏ để kiểm nghiệm, ba vết cắt còn lại deu không hề động tới.
Ngõ tác vội vàng cung kính trả lời.
Đừng nói ti phủ sớm có dặn dò, nói không thể giấu giếm bất kỳ sự thực với bốn người cạnh tranh, cho dù không nói, ngỗ tác cũng không dám đắc tội với bất kỳ một ai trong bốn người canh tranh.
Người có thể cạnh tranh chức Chinh Bắc Sứ, sao bọn họ dám đắc tội?
Chu Phàm lại kê sát vào nhìn ba vết cắt trừ vết cắt ở chân trái, hỏi:
- Các ngươi có phát hiện bất kỳ điêu gì khác thường trên vết cắt không, không có tất cả những thứ như nguyên rủa, độc tố, cháy, đóng băng đúng không?
- Đúng vậy, vết cắt của Bách đại nhân rất có thể là dùng lợi khí cắt bỏ, không có bất kỳ lực lượng gì khác thường.
Ngõ tác trả lời.
- Nếu là quái quyệt làm? Ngươi cho rằng sẽ là quái quyệt nào làm?
Chu Phàm bỗng nhiên hỏi.