Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1129 - Chuong 1815: Long Vong (2)

Chuong 1815: Long vong (2) Chuong 1815: Long vong (2)Chuong 1815: Long vong (2)

Chuong 1815: Long vong (2)

Ngõ tác hơi ngây ra, hắn do dự nói:

- Thế gian có quái quyệt nhiều như vậy, có thể có thủ đoạn sắc bén cắt đứt tứ chi người, sợ rằng sẽ rất nhiều.

- Ngươi cảm thấy tính tình của Bách đại nhân thế nào?

Chu Phàm lại hỏi.

- Ta và Bách đại nhân tiếp xúc không nhiều lắm, nhưng Bách đại nhân đối đãi với những thủ hạ chúng ta rất hòa thuận.

Ngõ tác do dự một chút nói.

- Ngươi đã từng thấy hắn tức giận bao giờ chưa?

Phàm suy nghĩ một chút hỏi.

- Chưa.

Ngõ tác lắc đầu nói:

- Người ở trình độ này của ta, một năm số lần có thể gặp Tứ Chinh Sứ vốn không nhiều, cho dù nhìn thấy, cũng chỉ là báo cáo kết quả thi kiểm một chút, nếu ngươi muốn tìm hiểu tính tình của Bách đại nhân, vậy tìm sai người rồi.

- Ta chính là biết ngươi không hiểu về hắn mới hỏi ngươi.

Chu Phàm nói một câu vô cùng cổ quái.

Ngõ tác rất muốn hỏi vì sao, nhưng hắn vẫn cẩn thận ngậm miệng lại, không muốn bởi vì lắm miệng mà bị cuốn vào trong loại chuyện này.

- Bốn vị Tứ Chinh Sứ đại nhân, ngươi sợ nhất vị nào?

Chu Phàm lại hỏi.

- Đại nhân, ta chỉ phụ trách trả lời vấn đề giải phẫu thi thể, loại chuyện phi nghị Tứ Chinh Sứ này tiểu nhân không dám.

Sắc mặt ngõ tác khẽ biến nói.

- Ngại quá, là ta sơ sót.

Chu Phàm nghiêm túc xin lỗi.

Chu Phàm lại hỏi một số vấn đề về thi thể, sau khi ngỗ tác nhất nhất trả lời, Chu Phàm rời khỏi nơi này.

Rất nhanh việc Chu Phàm làm ở phóng lạnh được truyền vào tai một số người.

Viên Ác vừa làm xong công vụ, hắn và Khổ Vinh đang uống trà thảo luận án tử vong của Bách Minh Thành, nghe thấy ngôn hành của Chu Phàm khi kiểm tra thi thể, hắn nhướng mày nhìn về phía Khổ Vinh hỏi:

- Tiểu sư thúc, ngươi thấy sao?

Bối phận của Khổ Vinh ở chùa lớn hơn hắn, khi hai người ở riêng Viên Ác sẽ gọi Khổ Vinh như vậy.

Kỳ thật Chu Phàm không biết là, Viên Ác và Khổ Vinh đều rất kiêng kị hắn, coi hắn là đối thủ cạnh tranh lớn nhất trong lần cạnh tranh chức Chinh Bắc Sứ này của Khổ Vinh.

- Nhìn không hiểu.

Khổ Vinh nhíu mày nói:

- Hắn hỏi ngỗ tác những lời này dường như đang hoài nghi án kiện là quái quyệt làm, nhưng vì sao hắn lại quan tâm tới tiếng tăm của Tứ Chinh Sứ ở trong phủ?

- Vấn đề hắn hỏi rất vòng vèo, hoàn toàn không có trọng điểm, ta hoài nghi hắn sớm đã biết câu hỏi của hắn sẽ tiết lộ ra, cố ý bỏ thêm rất nhiều vấn đề râu ria ở trong đó, để che giấu vấn đề hắn thực sự muốn hỏi, không cho chúng ta biết hắn rốt cuộc tra được có manh mối hữu dụng gì không.

Sắc mặt Viên Ác nghiêm lại gật đầu nói:

- Cách nói của ngươi rất có lý, ta cũng nghĩ như vậy, tư liệu của người này chúng ta đã sớm nghiêm túc xem qua, từ khi hắn gia nhập Nghi Loan Ti Phủ tới nay, tốc độ phá án quá nhanh, cho dù là Phù Sư võ giả gia nhập Nghi Loan Ti Phủ nhiều năm cũng không phá án nhanh bằng hắn.

- Thẳng thắn mà nói, nếu luận về phá án, tiểu sư thúc, Phượng Tinh Bá, Khương Vũ đều không bằng hắn, ta hoài nghi thư viện chính là nhìn trúng điểm này, mới để hắn ứng cử lần cạnh tranh này, thậm chí trước khi cạnh tranh bắt đầu hắn đã tiến vào Đạo cảnh, hiện tại chỉ là che giấu cảnh giới chân chính của mình để làm tê liệt chúng ta mà thôi.

Khổ Vinh trâm mặc một chút nói:

- Đây là chuyện rất có khả năng, có điêu mấy ngày nay hắn không tới ti phủ, là đang làm gì?

Viên Ác nhíu mày, vấn đề này hắn không thể trả lời, theo người theo dõi phía dưới báo cáo, người này trốn trong khách điếm không ra, không ai biết hắn đang làm gì?

Viên Ác và Khổ Vinh đương nhiên không biết Chu Phàm mấy ngày nay đang làm gì.

- Có lẽ hắn điều tra ở bên ngoài, để không cho chúng ta biết, giống như Phượng Tinh Bá sử dụng người của thế gia mình, hắn mượn lực lượng của thư viện, chứ không phải mượn lực lượng của tỉ phủ.

Viên Ác lớn mật suy đoán:

- Nếu là như vậy, chúng ta nên làm như thế nào?

Lời này của Viên Ác mang theo ý tứ khảo cứu, hắn sẽ giúp Khổ Vinh, nhưng Khổ Vinh cũng phải đáng để hắn giúp mới được. Gương mặt gầy det của Khổ Vinh không có biểu cảm bao lớn, hắn tram mặc một chút nói:

- Chúng ta không biết câu nào của hắn trong phòng lạnh là thật, vậy không cần đoán nữa, cứ coi lời hắn nói là manh mối để xử lý.

- Biện pháp này có thể làm.

Viên Ác cười nói, trên tay hắn không thiếu nhân thủ đáng tin cậy, sai người thăm dò là được. ...

- Phế vật, nhiều ngày như vậy, một chút manh mối cũng không có.

Phượng Tinh Bá nghiêm mặt quát mười hai người trong phòng, hắn vẫn là bộ dạng bụi bặm,

Mười hai người trong phòng đều cúi đầu, vẻ mặt hổ thẹn.

- Các ngươi có kiến nghị gì, nói nghe chút đi.

Sau khi Phượng Tinh Bá mắng mật rồi liên hỏi.

- Nhị gia, tra án thì chúng ta vốn không bằng ti phủ...

Có người nhẹ giọng mở miệng nói.

- Không bằng ti phủ, cái này không cần ngươi nói cho ta biết.
Bình Luận (0)
Comment