Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1142 - Chương 1828: Chờ Đợi Trong Giày Vò

Chương 1828: Chờ đợi trong giày vò Chương 1828: Chờ đợi trong giày vòChương 1828: Chờ đợi trong giày vò

Chương 1828: Chờ đợi trong giày vò

Trừ cân nhắc luyện tập thuật pháp đạo thức ra, Chu Phàm hai ngày trước còn từ chỗ Hàn Túc có được hồ sơ vụ án về Mai gia, hắn đối chiếu miêu tả hình tượng của người Mai gia trên hồ sơ vụ án với mười hai Thanh Quỷ của Thanh Quỷ Đồ, cho dù bộ dạng của Thanh Quỷ và nhân loại là hoàn toàn khác nhau, nhưng chiều cao giới tính vẫn có thể nhìn ra.

Kết quả là mười hai nhân khẩu của Mai gia và mười hai Thanh Quỷ toàn bộ đều trùng khớp, Chu Phàm đã cơ hồ khẳng định mười hai nhân khẩu của Mai gia chính là mười hai Thanh Quỷ.

Năm đó không biết đã xảy ra chuyện gì, mười hai nhân khẩu của Mai gia bị Thanh Quỷ Đồ dẫn dụ, trở thành Thanh Quỷ của Thanh Quỷ Đô. ...

- Cho dù người của Mai gia chính là mười hai Thanh Quỷ, biết cũng có ích lợi gì?

Phượng Tinh Bá nghiêm mặt quát mắng thuộc hạ.

Nhất cử nhất động của Chu Phàm đều bị chú ý, hắn lấy đi bản sao hồ sơ vụ án của Mai gia, bên Phượng Tinh Bá lập tức cũng sai người lấy một bản sao, tiến hành nghiên cứu cẩn thận, sau đó các thuộc hạ đưa ra kết quả này.

Mười mấy thuộc hạ Trong phòng đều cúi đầu nhìn sàn nhà, không ai dám hé răng.

- Ta không có hứng thú đối với những bản án xưa cũ này.

Phượng Tinh Bá trâm giọng nói:

- Ta muốn biết là vì sao Chu Phàm đó lại quan tâm tới bản án cũ này như vậy? Liệu có thể có liên quan gì tới cái chết của Bách Minh Thành không?

- Còn nữa, hắn rốt cuộc đang làm gì? Bốn ngày một mực trốn trong khách điếm, thỉnh thoảng mới ra ngoài tản bộ, các ngươi đừng nói với ta là hắn kỳ thật không làm gì?

- Nếu những cái này đều không làm rõ được, ta cần các ngươi để làm gì?

Sự trách cứ của Phượng Tinh Bá khiến thuộc hạ ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ đều nghĩ: Chúng ta cũng không phải giun đũa trong bụng Chu Phàm, sao có thể biết được hắn đang nghĩ gì?

- Nhị gia, chúng ta đều nghiêng về cho rằng Chu Phàm quan tâm tới án kiện của Mai gia như vậy, trong đây liên quan tới mười một Thanh Quỷ đã biến mất đó, nói không chừng sự biến mất của mười một Thanh Quỷ có liên quan rất lớn tới cái chết của Bách Minh Thành.

Một thuộc hạ kiên trì nói.

Mười một Thanh Quỷ biến có liên quan tới cái chết của Bách Minh Thành?

- Ngươi cho rằng có thể có liên quan gì?

Phượng Tinh Bá lạnh lùng hỏi.

Thuộc hạ đó nhất thời nghẹn lời, cái này thì sao hắn biết được? - Lời lẽ nhạt nhẽo.

Phượng Tinh Bá tức giận nói:

- Lời này các ngươi cũng không biết đã nói bao nhiêu lân, nhưng hỏi các ngươi có liên quan gì, các ngươi lại một cái rắm cũng không dám đánh.

- Đều là một đám phế vật, cút, cút hết ra ngoài theo dõi Chu Phàm cho ta, nếu làm chậm đến trễ đại sự của ta, các ngươi cũng phải rời khỏi Phượng gia cho tal

Các thuộc hạ vẻ mặt đau khổ toàn bộ rời khỏi đại sảnh.

Chờ sau khi tất cả thuộc hạ rời khỏi rồi, nộ khí trên mặt Phượng Tinh Bá toàn bộ đều tản đi, lộ vẻ khó hiểu nhẹ giọng lẩm bẩm:

- Ngươi rốt cuộc muốn làm gì? Lại biết những gì?

- Hay là ngươi cố ý ở lại Thanh Mai Trấn, quả thật là chẳng làm gì cả, chỉ là cầm chân ba người chúng ta?.…

Không chỉ là Phượng Tinh Bá, Khổ Vinh và Khương Vũ cũng nghi hoặc khó hiểu đối với hành vi của Chu Phàm, thời gian một tháng đã qua mười ngày, mắt thấy không còn lại bao nhiêu thời gian, nếu tiếp tục dây dưa ở đây, thật sự có thích hợp không?

Nhưng ba người cũng không chịu từ bỏ, lúc trước bọn họ đã từng thử đủ loại biện pháp đối với án kiện, cũng không thể tra được manh mối hữu dụng.

Ít nhất Chu Phàm vừa tới Thanh Mai Trấn, phát hiện Thanh Quỷ Đồ mà tất cả mọi người đều không phát hiện, chứng tỏ Chu Phàm này vẫn có một chút bản sự.

Bọn họ không tìm ra hung phạm, cũng chỉ có thể đặt hi vọng ở trên người Chu Phàm.

Bọn họ tin Chu Phàm khẳng định nhìn ra gì đó, trước mắt chỉ cần kiên nhẫn chờ đợi.

Chỉ thoáng cái lại qua mười ngày, mười ngày này hành động của Chu Phàm rất có quy luật, buổi sáng sẽ dẫn theo con chó cỏ của hắn tản bộ trong trấn, sau khi đi dạo xong, sẽ trở lại khách sạn một mực đóng cửa không ra.

Cho đến ngày hôm sau lại tiếp tục tuân hoàn quy luật sinh hoạt như vậy.

Ba người Phượng Tinh Bá, Khổ Vinh và Khương Vũ đều có chút ngây đơ, hiện tại còn lại mười ngày, nếu mười ngày này mà hết, vẫn không tìm ra hung phạm, bọn họ đều sẽ bị đào thải.

Hơn nữa nhiều ngày như vậy trôi qua, cho dù hung phạm lúc trước ở lại Tiêu Lôi Châu Phủ, hiện tại cũng không biết đã chạy đến góc nào rồi, mười ngày còn lại còn có thể bắt người về sao?

Khương Vũ đứng chap tay say lưng trong tiểu viện cau mày, ngửa mặt nhìn trời lam bẩm:

- Chẳng lẽ ta nhìn nhầm vận mệnh, chỉ là vận mệnh không lừa ta, có điều vì sao vẫn chưa xuất hiện.
Bình Luận (0)
Comment