Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1144 - Chương 1830: Tiếp Đầu

Chương 1830: Tiếp đầu Chương 1830: Tiếp đầuChương 1830: Tiếp đầu

Chuong 1830: Tiep dau

Phượng Tinh Bá nói đến đây lại tạm dừng một chút, sau đó tiếp tục hạ lệnh:

- Chu Phàm biến mất, Khổ Vinh và Khương Vũ khẳng định cũng sẽ nghĩ cách đi tìm Chu Phàm, cũng theo dõi họ chỉ ta, xem bọn họ có thể tìm ra Chu Phàm không...

Các thuộc hạ nhất nhất lĩnh lệnh rời đi.

Cho dù những gì có thể làm đều làm rồi, nhưng Phượng Tinh Bá vẫn khó có thể dan xuống lo âu trong lòng, mà là còn lo hơn lúc trước, bởi vì sự rời đi của Chu Phàm khẳng định là vì tra được gì đó, Chu Phàm tùy thời đều có khả năng bắt hung thủ về.

Chu Phàm này rốt cuộc đã đi đâu?

Chu Phàm đi đâu?

Đây không chỉ là chuyện Phượng Tinh Bá lo lắng, còn là vấn đề mà Khổ Vinh và Khương Vũ đều cảm thấy vô cùng lo âu.

Dẫu sao Chu Phàm biến mất rất có thể là đi tìm hung phạm, biến mất càng lâu, lại càng có khả năng sẽ bắt được hung phạm về, sao bọn họ có thể không lo?

Bọn họ đều hiểu rõ, Chu Phàm có thể là rời khỏi vào canh giờ nào đó đêm qua, hiện tại đã là sáng sớm, vậy cũng không biết đã qua bao nhiêu canh giờ?

Khách sạn là Khương Vũ ngay lập tức mua lại, nhưng phòng của Chu Phàm không lưu lại bất kỳ manh mối đáng giá nào.

Khương Vũ đứng phía trước cửa sổ phòng Chu Phàm từng ở, hắn nhìn sắc trời bên ngoài, thở dài nói:

- Vô dụng thôi, bất kể hắn trốn đi đâu, cũng không thể tránh được vận mệnh, trong vận mệnh đã định trước hắn là đá lót chân của ta.

Khóe mắt hán tử mặt đen xì phía sau hắn giật giật, người đã chạy rồi, còn nói những lời rắm cho như vậy làm gì... Hắn oán thầm trong lòng, nhưng trên mặt vẫn tận lực bảo trì bình tĩnh nói:

- Đại nhân, vậy hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?

- Vận mệnh...

Khương Vũ nói đến đây, lộ ra một tia biểu cảm không tự tin, nhưng rất nhanh hắn lại khôi phục bình tĩnh nói:

- Vận mệnh sẽ cho chúng ta phát hiện hắn.

Hán tử mặt đen:

- Vận mệnh nói cho ta biết, hắn vẫn đang ở trong châu phủ. Khương Vũ nói:

- Bảo người của chúng ta nghĩ cách tìm ra hắn, nhất là hai nơi châu thành và Thanh Mai Trấn đều không được bỏ qua.

- Vâng.

Hán tử gật đầu nói. ...

- Đại nhân nói Chu Phàm đã biến mất, bảo ngươi mau chóng về châu thành thương lượng.

Một võ giả nói với Khổ Vinh, đại nhân trong miệng hắn là chỉ Viên Ác.

Khổ Vinh trâm mặc một lúc, chắp tay trước ngực mặt lộ vẻ kiên nghị nói:

- Trong thành có đại nhân, ta trở ve cũng không có tác dụng gì, ta ở lại nơi này, nói không chừng hắn vẫn đang ở trong Thanh Mai Trấn.

-Ta không tin hắn ở lại Thanh Mai Trấn nhiều ngày như vậy chỉ là để cầm chân chúng ta, nơi này khẳng định tồn tại manh mối gì đó.

Tên võ giả đó không khuyên nữa, xoay người rời đi.

- A di đà Phật.

Khổ Vinh chậm rãi nhắm mắt, mày nhíu chặt:

- Ngươi ở đâu?...

Kỳ thật không phải như bọn họ nghĩ, Chu Phàm không phải rời khỏi đêm qua, mà là khi trời tờ mờ sáng thì chuẩn bị ra ngoài tản bộ rồi mới rời khỏi.

Bởi vì hắn nhận được tin tức Trân Vũ Thạch truyền đến.

Biện pháp rời khỏi rất đơn giản, trạng thái ẩn giáp của Tử Kim Giáp Trụ chưa chắc đã có thể tránh được võ giả tu luyện tị nhĩ lưỡng thức, nhưng trên ẩn giáp của hắn lại dán thêm hai đạo phù lục có thể ngăn cách sự dò xét của võ giả có tị nhĩ lưỡng thức, như vậy có thể khiến hắn thoải mái tránh được tất cả tầm mắt.

Sau khi hắn rời khỏi Thanh Mai Trấn, liên tiến đến châu thành.

Mười mấy ngày nay, sở dĩ hắn một mực kiên nhẫn chờ ở Thanh Mai Trấn, không phải cố lộng huyền hư, mà là hắn trong nhất thời cũng không có biện pháp tốt, chỉ có thể chờ bên Trân Vũ Thạch truyền đến tin tức.

Có đôi khi tra án sau khi đã thử tất cả biện pháp có thể nghĩ đến, phân lớn là xem vận khí.

Không ai có thể khẳng định án kiện nhất định có thể có được phá án và bắt giam.

Ở thời đại khoa học kỹ thuật biến chuyển từng ngày của hắn, cũng tồn tại rất nhiều án chưa giải quyết, có một số án chưa giải quyết dài đến mấy chục năm mới có thể phá án và bắt giam, có một số thậm chí vĩnh viễn cũng không thể biết được chân tướng.

Hiện tại tin tức truyền đến, Chu Phàm ngay lập tức lựa chọn rời khỏi khách sạn, bởi vì đây là tin tức mà hắn chờ đã lâu, hắn không muốn lại để ba người Khổ Vinh biết được. Chu Phàm nhìn châu thành đã trong tâm mắt, hắn bắt đầu dịch dung giả dạng, để Tiểu Muội và mấy Tiểu Tiểu Quyển lưu lại trong một rừng cây nhỏ ở ngoài thành.

Bởi vì hắn dẫn theo một con chó là quá rõ ràng, mà trạng thái ẩn giáp muốn lén lút thông qua cửa thành, rất dễ bị phù trận ở cửa thành phát hiện, sau khi hắn làm xong chuẩn bị thì đi đến cửa thành.

Khi thông qua kiểm tra ở cửa thành, Chu Phàm nói khẽ với thủ vệ đang kiểm tra một câu:

- Trân đại nhân bảo ta bí mật trở về thành.

Thủ vệ đó sớm đã có được thông tri hiểu ý, vẫy vẫy tay, để Chu Phàm cấp tốc đi qua cửa thành.
Bình Luận (0)
Comment