Chương 1835: Hồn thân phân ly
Chương 1835: Hồn thân phân lyChương 1835: Hồn thân phân ly
Chương 1835: Hồn thân phân ly
Những cái này chỉ là việc nhỏ, hán tử đen thui không tiếp tục rối rắm, mà là bảo các thủ hạ mau chóng kiểm tra thi thể.
Chỉ là bọn họ kiểm tra tới lui ba lần, ngay cả tóc của thi thể cũng chỉ mong đếm rõ từng sợi, nhưng vẫn không có bất kỳ phát hiện gì.
- Đi thôi.
Khương Vũ có chút tiếc nuối thở dài một tiếng:
- Bước ngoặt của vận mệnh không ở đây.
Khương Vũ dẫn theo người của bọn họ ra khỏi phòng lạnh, bước chân của Khương Vũ tạm dừng, nhìn Khổ Vinh cười nói:
- Không sai, không sai.
Khương Vũ nói xong lời này, không đợi Khổ Vinh đáp lại, vội vã bỏ đi.
- Lời này của hắn là có ý gì?
Viên Ác nhướng mày nói.
- Có thể là nói thi thể không sai, cũng có thể là nói đối thủ ta đây không tồi.
Khổ Vinh lắc đầu nói, hắn và Viên Ác cùng nhau đi vào phòng lạnh.
- Vì sao ngươi nói không sai không sai?
Đợi đi xa rồi, hán tử đen thui mới không nhịn được nhìn Khương Vũ hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi đã từ trên người Khổ Vinh nhìn thấy vận mệnh đặc thù gì sao?
- Không.
Khương Vũ lắc đầu nói:
- Ta chỉ là thuận miệng nói vậy mà thôi, như vậy có thể làm nhiễu loạn tâm mắt của bọn họ.
Tiến vào trong phòng Khổ Vinh đầu tiên là nghiêm túc nhìn thi thể của Bách Minh Thành, hắn cau mày, bởi vì hắn không am hiểu loại chuyện khám nghiệm tử thi này.
Viên Ác bảo ngỗ tác đáng tin nhất trong phủ ti tới kiểm tra thi thể.
Chỉ kết quả rất thật đáng tiếc, không tra ra được gì.
Khổ Vinh không kỳ quái với kết quả này, hắn thở dài nói:
- Việc thế gian chính là kỳ quái như vậy, ngươi biết rõ nó ở đây, nhưng nếu cơ duyên không đến, ngươi vĩnh viễn không thể tìm ra nó.
- Chưa chắc chính là manh mối, khả năng chỉ là cố lộng huyền hư, phô trương thanh thế mà thôi. Viên Ác nhíu mày nói:
- Ta không tin Chu Phàm đó lợi hại hơn nga tác của ti phủ chúng ta, nhiều người như vậy cũng không thể nhìn ra thi thể có gì dị thường, hắn lại có thể nhìn ra.
- Không phải không có khả năng này.
Khổ Vinh gật đầu nói:
- Có điều là thật hay giả, chúng ta xem Chu Phàm tiếp theo sẽ làm như thế nào là biết.
- Đáng tiếc chúng ta không có bất kỳ manh mối nào, nếu không cũng không bị Chu Phàm nắm mũi dắt đi.
Viên Ác cười khổ nói:
- Ngươi cảm thấy hắn thật sự tìm được manh mối sao?
- Ta cảm thấy chắc không sai.
Khổ Vinh do dự một chút nói:
- Hắn không cần thiết phải tốn nhiều tâm tư và thời gian như vậy để trêu chúng ta. ...
Sau khi Chu Phàm và Trân Vũ Thạch rời khỏi phòng lạnh, về tới phòng xử lý công vụ của Trần Vũ Thạch.
Chu Phàm cau mày, không mở miệng nói chuyện, tựa hồ là đang suy nghĩ chuyện cực kỳ khó.
Trân Vũ Thạch không lên tiếng quấy ray chỉ kiên nhẫn chờ.
- Đại nhân, ngươi nói thi thể của Bách đại nhân có thể là giả không?
Chu Phàm bỗng nhiên lên tiếng hỏi.
- Ta không dám nói chắc, nhưng không quá có khả năng.
Trân Vũ Thạch suy nghĩ một chút xở trả lời:
- Ngươi chắc không phải hoài nghi thi thể là giả chứ? Về chuyện này các Phù Sư và ngõ tác trong phủ ti đã xác nhận rất nhiều lần, ngươi còn cảm thấy có khả năng là giả sao?
Đây là việc lúc trước khi phát hiện thi thể của Bách Minh Thành, Nghi Loan Ti Phủ đã ngay lập tức phải làm.
- Ta chỉ là đang xác nhận không có khả năng này.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Đại nhân, ngươi có hiểu biết gì về hôn thân phân ly không?
Hồn thân phân ly. .. Sắc mặt Trân Vũ Thạch khẽ biến nói:
- Chu Phàm, chẳng lẽ ngươi hoài nghi nhân hồn của Bách Minh Thành còn sống?
- Điều này tuyệt đối không thể. Trần Vũ Thạch rất nhanh lại lắc đầu.
- Vì sao đại nhân cảm thấy không thể?
Chu Phàm hỏi.
- Bởi vì cảnh giới của Bách Minh Thành không thể đạt tới loại trình độ này, tuy chúng ta đều là tu sĩ Đạo cảnh, nhưng nếu chưa đạt tới cảnh giới nhất định, sau khi chết, nhân hồn không phải lập tức sụp đổ, chính là sẽ hóa thành tử hồn, nhưng bất kể là nhân hồn sụp đổ hay là hóa thành tử hồn, người đều sẽ không còn là người trước kia nữa.
Trân Vũ Thạch giải thích.
- Hơn nữa sau khi án phát, chúng ta đã khám xét Thanh Mai Trấn một lần, cũng không phát hiện tử hồn của Bách Minh Thành, chúng ta mới tin hắn chắc là nhân hồn cũng triệt để sụp đổ.
- Vậy trừ đạt tới cảnh giới rất cao, nhân hồn có thể thoát ly thể xác sống sót ra, chẳng lẽ không có biện pháp khác à? Ví dụ như trên đời có tồn tại khí cụ có thể tích trữ nhân hồn hoặc là tu sĩ đại năng nào đó xuất thủ bảo lưu nhân hồn không?
Chu Phàm mở miệng nói.
- Trên đời này đương nhiên tồn tại khí cụ thể tích trữ nhân hồn hoặc là tu sĩ lợi hại xuất thủ cũng có thể bảo lưu nhân hồn, những cái này quả thật có khả năng.
Trần Vũ Thạch thừa nhận:
- Nhưng bất kể là khí cụ hoặc là tu sĩ lợi hại xuất thủ, đều là chuyện có xác suất rất thấp.