Chương 1861: Nữ tử thần bí
Chương 1861: Nữ tử thần bíChương 1861: Nữ tử thần bí
Chương 1861: Nữ tử thân bí
Có điều cho dù là vậy, Chu Phàm vẫn nhìn ra một vài thứ, hắn cười lạnh một tiếng nói:
- Tên gia hỏa đó đang khiêu khích chúng ta, nó sẽ tiếp tục giết người ở khu tây, tìm cho ta, phái thêm nhân thủ, cho dù không tìm ra nó, cũng phải bức nó ra khỏi khu tây cho ta.
Các thuộc hạ vội vàng xác nhận, lĩnh mệnh rời đi.
Phân bố đều nhưng lại không vượt qua khu tây, đây rất có thể là khiêu khích.
Hiển nhiên là nhằm vào Nghi Loan Ti.
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại, dám khiêu khích Tiêu Lôi Nghi Loan Ti, bất kể là người hay quái quyệt, sợ rằng đều không dễ đối phó.
Các võ giả của Nghi Loan Ti Phủ không ngừng ua vào khu tây, tìm kiếm tung tích của hung thủ.
Mà bên ti phủ chưa có tin tức vê manh mối nguyên nhân chết truyền đến, nếu không phải nguyên rua quen thuộc, nguyền rua ít thấy hoặc độc tố đều cần thời gian để tra cứu một lượng lớn điển tịch.
Chu Phàm ở lại khu tây ở nội thành vẫn đang suy nghĩ giầy của người chết đâu rồi?
- Đại nhân, phát hiện nhân vật khả nghi.
Ngay khi Chu Phàm đang suy nghĩ, một võ giả đi tới gấp giọng nói.
Chu Phàm nhướng mày, sau đó không hỏi kỹ, mà là theo võ giả đó chạy về phía trước, rất nhanh liền nhìn thấy một ngõ nhỏ đủ cho hai người đi qua đang bị võ giả của Nghi Loan Ti Phủ vây lại, cư dân ở hai bên ngõ nhỏ thì bị yêu cầu nhanh chóng rút lui.
Chu Phàm đi tới, các võ giả nhanh chóng tách ra một con đường.
Trong ngõ nhỏ tăm tối là một nữ nhân đang đứng, nữ nhân mặc xiêm y màu trắng, mặt trắng như được phủ lên một tầng vôi, nàng đi một đôi giây thêu giống như máu.
Các võ giả các võ giả của Nghi Loan Ti Phủ không động thủ với nữ nhân này, là vì Chu Phàm đã dặn dò, nếu phát hiện dị thường ở khu tây, đối phương không động thủ, vậy tận lực đừng động thủ, mau chóng thông tri cho hắn.
Cho nên các võ giả mới vây quanh nữ nhân này, mà nữ nhân này cũng không có ý rời đi.
- Đại nhân, từ lúc chúng ta phát hiện ra nàng, nàng một mực đứng ở chỗ này, chúng ta hỏi nàng, nàng lại không nói gì.
Kim Ấn Lực Sĩ ở bên cạnh nhẹ giọng giải thích với Chu Phàm.
Chu Phàm chỉ hơi gật đầu, hắn nhìn nữ tử rất có khả năng là quái quyệt này, trâm mặc một chút cười nói:
- Cô nương đến từ đâu? - Ta, ta từng có nhà, nhưng, nhưng hiện tại đã không còn rồi, ta không có chỗ nào để đi.
Nữ tử không ngờ lại lắp bắp trả lời, mắt nàng tạo cho người ta một loại cảm giác mơ hồ nhìn không quá rõ.
Thanh âm của nàng dễ nghe trong trẻo, khác hẳn với con người của nàng.
- Cô nương muốn đi đâu?
Chu Phàm lại hỏi.
- Ta cũng không biết nên, nên đi đâu.
Nữ tử nói khẽ, nàng cau mày.
- Cô nương đến châu thành để làm gì?
Chu Phàm không vội động thủ, bởi vì nữ nhân này xuất hiện quá quỷ dị, hắn muốn nhìn rõ hơn một chút.
- Giết người.
Khuôn mặt khô khan của nữ tử khi nói ra hai chữ này liền trở nên sinh động, cặp mắt một mực không biết đang nhìn gì của nàng cũng biến thành lạnh lùng rõ ràng.
- Giết ai?
Chu Phàm hỏi.
- Không, không biết.
Nữ tử lại lộ ra vẻ mê mang,
- Ta cũng không biết, nhưng chỉ cần người của tòa thành này đều, đều chết, người ta muốn giết cũng có thể chết.
Sắc mặt các võ giả của Nghi Loan Ti khẽ biến, cảnh giác nhìn nữ tử.
- Lời nói của ngươi là nói không đúng rồi.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Ngươi giết người ở đây, nhưng người ngươi muốn giết là có chân, hắn nghe thấy ngươi ở đây, khẳng định sẽ bỏ chạy, đến lúc đó hắn rời khỏi châu thành, ngươi giết hết người toàn thành cũng có ý nghĩa gì?
- Bọn họ sẽ không chạy, bởi vì bọn họ phải bảo vệ người của tòa thành này.
Nữ tử nói.
- Bọn họ phải bảo vệ người của tòa thành này...
Chu Phàm bình tĩnh nói:
- Ngươi là nói Nghi Loan Tia?
- Ừ, ta nhớ ra rồi. Nụ cười trên khuôn mặt trắng bệch của nữ tử khiến người ta cảm thấy không rét mà run,
- Ta tới là muốn giết sạch tất cả mọi người của Tiêu, Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ, bọn họ làm hại ta, nhà ta cũng không còn.
- Nhà của ngươi ở đâu?
Mắt Chu Phàm hơi co lại hỏi.
- Nhà không còn rồi...
Nữ tử thấp giọng nói:
- Trong nhà nói, nói phải khiến Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ trả một cái giá cực đắt, cho nên ta tới đây.
- Ta nhớ ra rồi, ta giết mấy chục người, chính là để dụ người của Nghi Loan Ti tới đây.
Ký ức lúc trước của nữ tử dường như có thiếu xót, nàng không biết mình đang làm gì, nàng nhìn về phía Chu Phàm hỏi:
- Các ngươi là người của Nghi Loan Ti à?
Sát ý tràn ngập trong không khí, ý thức của Chu Phàm cảm nhận được rõ ràng cỗ sát ý sắc bén này, hắn tram mặc một chút nói:
- Chúng ta không phải.
- Các ngươi không phải sao?
Nữ tử hơi nhíu mày nói:
- Vì, vì sao người của Nghi Loan Ti chưa đến, ta giết vẫn chưa đủ nhiều à?
- Vậy ta giết hết các ngươi, người của Nghi Loan Ti khẳng định sẽ đến.