Chương 1862: Nữ tử thần bí (2)
Chương 1862: Nữ tử thần bí (2)Chương 1862: Nữ tử thần bí (2)
Chương 1862: Nữ tử thần bí (2)
Các võ giả của Nghi Loan T¡ đều nắm chặt binh khí, có chút khẩn trương nhìn nữ tử.
- Đợi đã.
Chu Phàm gấp giọng nói.
Nữ tử giơ tay lên, nàng có chút nghi hoặc nhìn Chu Phàm, hiển nhiên Chu Phàm nói chuyện với nàng lâu như vậy là có chút khác biệt.
- Tuy chúng ta không phải người của Nghi Loan Ti, nhưng người của Nghi Loan Ti bảo chúng ta tới.
Chu Phàm mở miệng nói:
- Bọn họ đã sớm biết cô nương sẽ đến tìm bọn họ, bọn họ không trốn, mà là ở ngoài thành chờ cô nương.
- Nếu cô nương không ngại, ta có thể dẫn cô nương ra ngoài tìm bọn họ.
Chu Phàm nói đến đây, trên mặt mang theo nụ cười.
- Ngươi, ngươi chắc không phải là đang lừa ta chứ?
Nữ tử nhìn Chu Phàm, bàn tay tái nhợt đó của nàng lại thả xuống.
- Đương nhiên là không rồi.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Cô nương mạnh như vậy, ta lừa ngươi là không muốn sống nữa à? Hơn nữa ta lừa cô nương đến ngoài thành, cô nương giết ta rồi trở vê cũng không khó mà?
- Có lý.
Nữ tử hơi gật đầu, nàng rất đồng ý với cách nói của Chu Phàm,
- Nói chung trong vòng ba ngày sẽ không có ai đến châu phủ giúp các ngươi.
Nữ nhân này. .. Trong lòng Chu Phàm kinh hãi, nhưng hắn vẫn bảo trì bình tĩnh nói:
- Cô nương, ta nói mấy câu với người của ta rồi rất nhanh sẽ dẫn người đi tìm người của Nghi Loan Ti, được chứ?
- Ngươi là người tốt, nhưng phải nhanh đấy.
Nữ tử không ngờ lại đồng ý.
- Vậy đa tạ.
Chu Phàm nhìn về phía người bên cạnh, nói:
- Truyền tin tức về, đừng đi theo ta, ta muốn tới thành tây, công tác tạm thời không làm.
Các Lực Sĩ Phù Sư ở bên cạnh đều hiểu ý gật đầu. Chu Phàm lại đá Tiểu Muội, bảo Tiểu Muội đừng đi theo, Tiểu Muội hiện tại không thể theo kịp tốc độ của hắn.
Tiểu hắc long cũng lặng lẽ hạ xuống người Tiểu Muội, nó đã hiểu, khi Tiểu Muội không thể đi theo, nó rất nhiều lúc cũng không thể đi theo.
- Cô nương, mời.
Chu Phàm chỉ nói một câu đơn giản như vậy rồi cười.
Chu Phàm đi tới phía trước, nữ tử đó cũng bồng bênh sau lưng Chu Phàm.
Tất cả võ giả đều không dám ngăn cản, sau khi Chu Phàm dẫn theo nữ tử rời khỏi ngõ nhỏ, các Lực Sĩ Phù Sư lập tức lấy ra khí cụ truyền tin, truyền tin tức về ti phủ.
- Thân pháp phải nhanh, nhanh, nếu không ta giết ngươi.
Nữ tử giục.
Chu Phàm chỉ có thể thi triển thân pháp chạy vội về phía trước, thanh âm của nữ tử lại vang lên sau lưng hắn:
- Quá, quá chậm, nhanh lên một chút.
- Được.
Chu Phàm không chút do dự đáp ứng nữ tử phía sau, hắn đột nhiên tăng tốc.
- Tránh ra.
Chu Phàm quát người đi đường.
Người đi đường không rõ có chuyện gì, nhưng bị Chu Phàm hét lớn đều nhao nhao né tránh.
Hắn tận lực tránh người đi đường, cho dù không tránh được, cũng xuất thủ đẩy người sang hai bên.
Người bị hắn thi triển xảo kình ném đi đều an toàn hạ xuống hai bên đường, không bị thương.
Có Chu Phàm mở đường, nữ tử áo trắng đó thoải mái đi theo sau lưng Chu Phàm.
Tốc độ của Chu Phàm quả thật rất nhanh, đây là cực hạn hắn có thể đạt tới dưới tình huống không đả thương người ở trong thành, một đường tiến phía trước, không tốn nhiều thời gian đã nhìn thấy cửa thành của ngoại thành.
Cửa thành ngoại thành không có thủ vệ, cửa thành lộ ra rất trống vắng.
Chu Phàm thở phào, hắn biết đây khẳng định là bên Nghi Loan Ti đã phát ra Tiêu Tức Phù tới cửa thành, bảo bọn họ phối hợp với mình, nếu không cứ lề mê ở cửa thành, nữ tử đáng sợ phía sau hắn sợ rằng sẽ không nhịn được mà xuất thủ.
Chu Phàm mang theo nữ tử áo trắng thuận lợi thông qua cửa thành, sau khi hai người Chu Phàm rời khỏi, hai bên cửa thành có thủ vệ lao ra, lập tức đóng cửa thành lại. Không chỉ là cửa thành chỗ này, tất cả ngoại thành của Tiêu Lôi Châu Thành đều bị đóng lại.
- Nhanh lên, nhanh lên một chút.
Ra khỏi cửa thành ra khỏi cửa thành, thanh âm của nữ tử lại vang lên sau lưng Chu Phàm.
- Được.
Chu Phàm lại tăng tốc, đã đạt tới thân pháp cấp ảo ảnh.
Đội tuần tra mà hắn lo gặp phải cũng không nhìn thấy, xem ra bên Nghi Loan Ti rất có thể cũng thông tri cho đội tuần tra.
Lúc này Chu Phàm đã cảnh giác cao độ nữ tử phía sau, đánh giá của hắn đối với nữ tử chỉ có hai chữ đáng sợ.
Bởi vì nữ tử này nói muốn giết hết tất cả mọi người của Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ, nếu nàng chỉ nói dối thì còn đỡ, nếu nàng thật sự có bản sự bực này, vậy thực lực của nàng chính là mạnh tới kinh người.
Ít nhất Tứ Chinh Sứ cùng động thủ cũng chưa chắc đã là đối thủ của nàng.
Cho nên Chu Phàm mới trong nháy mắt nữ tử muốn động thủ, lên tiếng lừa nữ tử, muốn dẫn nữ tử ra ngoài thành.
Hắn sớm đã nhìn ra tâm trí của nữ tử quỷ dị này tồn tại vấn đề, nếu không có muốn lừa nàng cũng không lừa được.
Hắn dẫn người ra khỏi thành, như vậy một khi động thủ, sẽ không tác động đến người thường trong thành, đồng thời cũng có thể kéo dài thời gian để bên Nghỉ Loan Ti có đủ chuẩn bị ứng đối.