Chương 1869: Trí Quỷ Tôn
Chương 1869: Trí Quỷ TônChương 1869: Trí Quỷ Tôn
Chương 1869: Trí Quỷ Tôn
Nhưng lời này khiến Chu Phàm cảm thấy da đầu ngứa ran, hắn biết phiền to rồi.
- Cẩn thận, tu vi của nàng ít nhất cũng là Kim Thân Cảnh.
Viên Ác không kịp nhiều lời, vội vàng lên tiếng nhắc nhở.
Kim Thân Cảnh... Sắc mặt Hòa công công và Trần Vũ Thạch đều nghiêm lại.
- Nghi Loan Ti?
Bạch thường nữ tử thấp giọng lẩm bẩm:
- Thì ra các ngươi chính là Nghi Loan Ti, đúng vậy, ta thật ngốc, không phải Nghi Loan Ti thì lấy đâu ra nhiều võ giả như vậy?
Nàng ngẩng đầu the thé nói:
- Người của Nghi Loan Ti đều phải chết.
Giây thêu màu đỏ dưới chân bạch thường nữ tử đột nhiên mọc ra đường máu màu đỏ lan ra hai chân của nàng.
Nàng giống như một đạo u hồn xông tới người của Nghi Loan Ti.
- Tản ra, tản ra.
Viên Ác quát to.
Tất cả mọi người lập tức phân tán ra bốn phía.
Lời nói của Viên Ác đã cảnh tỉnh Hòa công công và Trần Vũ Thạch, bọn họ khi tới không biết nhiều lắm, nhưng vẫn tin tưởng lời nói của Viên Ác.
Vì vậy Hòa công công và Trần Vũ Thạch đều lập tức tránh sang hai bên.
Viên Ác thì bay ngược về phía sau.
Bạch thường nữ tử vẫn nhìn chằm chằm Viên Ác, bởi vì liên tiếp không giết được người này, đã kích thích tính nóng của nàng.
Vì sao vẫn hay là ta? Ngươi đổi người khác để giết đi! Viên Ác bị thương nhẹ thiếu chút nữa thì tức đến hộc máu.
- Bày trận.
Trân Vũ Thạch lạnh lùng nói.
Năm mươi hai võ giả mang đến đều là tinh nhuệ được lựa chọn tỉ mỉ, bọn họ trước khi xuất phát đã lĩnh phù đặc thù.
Năm mươi hai võ giả sớm đã có chuẩn bị ném ra từng đạo phù lên trời, phù phát ra quang mang màu vàng, quang mang màu vàng đan xen, nối thành một quang võng nửa vòng tròn, bao phủ bạch thường nữ tử. Phù trận này chính là trận pháp trói buộc mà Nghi Loan Ti chuẩn bị cho tu sĩ, uy lực rất cường đại.
Thấy trận pháp thuận lợi hình thành, trên mặt đám người Hòa công công và Trân Vũ Thạch lộ ra nụ cười.
Chỉ là nụ cười trên mặt bọn họ rất nhanh liên cứng lại, bởi vì bạch thường nữ tử quát to một tiếng, nàng một tay làm đao, trên ngón tay có quang mang màu xanh đen sắc bén ra, bổ tới quang võng.
Xoẹt một tiếng, quang võng bị chém thành hai nửa, bạch thường nữ tử từ bên trong bước chậm ra, một tay nàng chém một cái, một đạo cương khí bay ra, đầu của một võ giả cách nàng gần nhất bay lên, trong khoang sọ bắn lên huyết thủy đầy trời.
Một màn đẫm máu này đã chấn nhiếp tất cả mọi người.
Trân Vũ Thạch và Hòa công công đều mặt lộ vẻ sợ hãi, lúc này bọn họ mới thực sự cảm nhận được chỗ đáng sợ của bạch thường nữ tử.
Chu Phàm không dám tới quá gần, sắc mặt của hắn vô cùng ngưng trọng, bạch thường nữ tử này quá khó đối phó.
Bầu không khí rất trâm ngưng.
Ngay khi bạch thường nữ tử lại muốn ra tay giết người, nàng ngừng lại, khuôn mặt tái nhợt không máu rất hiếm thấy lộ ra một tia ngưng trọng.
Chu Phàm cũng phát hiện được sự dị thường của bạch thường nữ tử, nhãn lực sau khi hắn mở ra nhãn thức là vô cùng tốt, có thể thấy một đạo nhân và một hòa thượng đang bước chậm tới.
Nhìn thì là bước chậm, nhưng tốc độ của hai người đều không chậm, trong một bước chính là cự ly mấy trượng.
Đạo nhân thì Chu Phàm nhận ra, là Bất Tiếu Đạo Nhân của Tiêu Lôi Thư Viện, mà hòa thượng thì dáng người có chút thấp bé khỏe mạnh, nhìn không quá đặc biệt.
Chu Phàm biết hòa thượng này có khả năng rất lớn là cao thủ Tiêu Lôi Tự phái tới, hắn thở phào, lần này vấn đề chắc không lớn rồi.
Nếu cao thủ của thư viện và Đại Phật Tự cũng không đối phó được nữ tử này, vậy hắn cứ mau chóng trốn.
- A di đà Phật, chư vị đại nhân, hay là mang theo người của các ngươi rời khỏi trước đi.
Thanh âm của hòa thượng từ xa xa truyền đến.
- Vâng.
Trân Vũ Thạch dạ một tiếng, hắn làm thủ thế.
Các võ giả của Nghi Loan Ti lập tức rut re bay ngược về phía sau. Ba người Trần Vũ Thạch, Hòa công công, Viên Ác cũng vừa nhìn chằm chằm bạch thường nữ tử, vừa cẩn thận lui về phía sau.
Ba người đều cũng sợ bạch thường nữ tử đột nhiên xuất thủ cản họ lại.
Nhưng bạch thường nữ tử không nhìn bọn họ, chỉ nhìn hòa thượng và đạo sĩ từ xa đi đến.
- Đại Phật Tự Tuệ Không bái kiến nữ thí chủ.
Hòa thượng mở miệng trước.
- Thư viện Bất Tiếu.
Bất Tiếu Đạo Nhân xụ mặt nói.
- Ta đã nghe qua vê các ngươi, một người là chủ trì của Tiêu Lôi Tự, một người là phân viện trưởng của Tiêu Lôi Thư Viện.
Bạch thường nữ tử nói chuyện hiếm có không lắp bắp nữa.
Sắc mặt của nàng bình tĩnh, không bởi vì Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không tới mà cảm thấy bất kỳ sợ hãi gì.
Các võ giả của Nghi Loan Ti và ba người Trân Vũ Thạch đều thoát ra đủ xa, nhưng bọn họ không đi, bởi vì hai người mạnh nhất của Tiêu Lôi Châu Phủ ở đây, bọn họ không cho rằng cân đào tẩu.
Cần dự phòng là bạch thường nữ tử chó cùng rứt giậu, nhưng Bất Tiếu đạo trưởng và Tuệ Không đại sư ở đây, sợ rằng nàng muốn giết người cũng không phải chuyện dễ dàng.