Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1184 - Chương 1870: Trí Quỷ Tôn (2)

Chương 1870: Trí Quỷ Tôn (2) Chương 1870: Trí Quỷ Tôn (2)Chương 1870: Trí Quỷ Tôn (2)

Chương 1870: Trí Quỷ Tôn (2)

Chu Phàm cũng ở xa xa cẩn thận nhìn, hắn mở ra nhãn thức, cũng không tới quá gần, dẫu sao trước khi thế cục chưa rõ ràng, tùy tiện tới gân, không phải là chuyện tốt.

- Không ngờ Trí Quỷ Tôn Trương Bổn Bổn, trong Tam Thập Lục Quỷ Tôn dưới trướng Hoạt Tử Thi Thi Chủ lại xuất hiện ở Tiêu Lôi Châu Phủ.

Tuệ Không có chút cảm thán, một lời chỉ ra lai lịch của bạch thường nữ tử.

Trí Quỷ Tôn, ai đặt cho nàng danh hào này, không phải là mỉa mai người ta sao... Chu Phàm thâm nghĩ nữa.

- Ta chưa từng gặp các ngươi, sao các ngươi lại nhận ra ta?

Trương Bổn Bổn kinh ngạc hỏi, nàng dường như cảm thấy rất kinh ngạc vì hai người Tuệ Không nhận ra nàng.

- Trương thí chủ rất ít khi rời khỏi Hoạt Tử Thi Sơn, nhưng mỗi lần xuất thủ, đều mang tới rất nhiều phiền phức cho quan gia, sao chúng ta có thể không nhận ra Trương thí chủ?

Tuệ Không trả lời.

- Lần này để quan gia tìm được vị trí chân chính của Hoạt Tử Thi Sơn, không biết Thi Chủ đã chết chưa?

Sắc mặt Bất Tiếu Đạo Nhân cứng ngắc thăm dò.

- Lớn mật.

Trương Bổn Bổn giận tím mặt,

- Sao Thi Chủ của chúng ta có thể chết được, đám vô sỉ các ngươi, không ngờ lại đánh lén Hoạt Tử Thi Sơn chúng ta. Hôm nay nhất định phải đồ sát đám tiểu nhân hèn hạ Tiêu Lôi Châu các ngươi?

Triển khai nhĩ thức nghe thấy những lời này của Trương Bổn Bổn, khóe miệng Chu Phàm giật giật, logic của Trương Bổn Bổn này thật sự khác với người thường, quan gia bọn họ không ngờ bị nàng nói thành nhân vật phản diện tội ác tày trời.

- Hoạt Tử Thi các ngươi làm bao chuyện ác, giết người vô số, mỗi người đều có thể tru.

Tuệ Không nói.

- Dựa vào ngươi mà muốn đồ sát Tiêu Lôi Châu Phủ, đừng có không coi ai ra gì.

Bất Tiếu Đạo Nhân mặt không biểu tình rút trường kiếm bên hông ra.

Tuệ Không duỗi tay, hắn như bằng không lấy ra một cây nguyệt nha sạn (xẻng mặt trăng), nguyệt nha sạn ngân quang lóng lánh.

Mà Trương Bổn Bổn thì tay không, nhưng đường máu trên giầy thêu của nàng càng lúc càng cuồng bạo, đường máu đã phủ lên tới mặt nàng, nàng phát ra một tiếng thét dài, hung hãn phóng tới Tuệ Không và Bất Tiếu Đạo Nhân.

Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không đều không có ý đơn đả độc đấu, hai người một kiếm một xẻng chân nguyên lượn lờ, tấn công tới Trương Bổn Bổn.

Ba người đều không sử dụng thuật pháp, chỉ dựa vào võ kỹ và chân nguyên hùng hậu để chém giết.

Chân nguyên ba màu khác nhau xanh đen, vàng óng ánh, xanh nước va chạm với nhau, đại địa cũng lờ mờ rung rung, mặt đất lấy ba người làm trung tâm lõm xuống từng tầng.

Mà phát ra ba người phát ra lờ mờ khiến không khí quang tuyến vặn vẹo, bọn Chu Phàm cũng không nhìn rõ động tác vô cùng nhanh chóng của ba người.

Chu Phàm nhìn ba tu sĩ đại chiến ở xa xa, mắt hắn nỗ lực muốn nhìn rõ, nhĩ thức sớm đã thu lại, nhưng màng tai vẫn lờ mờ đau nhức.

Đám người Trần Vũ Thạch, Viên Ác ở phương hướng Khác nhau lại liên tục lui về phía sau, sợ bị liên lụy.

Trương Bổn Bổn càng đánh càng phát ra tiếng cười to điên cuồng, nàng giống như phát điên, không ngờ dùng sức của một người áp chế hai người Bất Tiếu và Tuệ Không.

Viên Ác, Trần Vũ Thạch, Hòa công công đều hơi biến sắc, bởi vì ba người bọn họ đều biết rất rõ, Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không đều là tu sĩ đã sớm tiến vào Kim Thân Cảnh nhiều năm.

Ở trong Kim Thân Cảnh cũng coi như là trình độ khá đỉnh cấp.

Nhưng Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không Pháp Sư liên thủ vẫn không làm gì được Trương Bổn Bổn?

Thực lực của nữ tử này không khỏi quá đáng sợ, đương nhiên nếu Trương Bổn Bổn đã không phải Kim Thân Cảnh, vậy càng không thể, nếu cảnh giới của Trương Bổn Bổn cao hơn hai người Tuệ Không, vậy sợ rằng chiến đấu đã sớm kết thúc.

Đạo cảnh rất khó vượt cấp mà chiến, trừ khi là người có cơ sở vững chắc tới đáng sợ, lại có rất nhiêu át chủ bài như Chu Phàm.

Chu Phàm không biết cảnh giới cụ thể của Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không Pháp Sư, nhưng hắn cũng lờ mờ nhìn ra, tình huống dường như có chút không thích hợp.

Có điều Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không Pháp Sư chưa lộ ra dấu hiệu sắp thua, vấn đề chắc không lớn.

- Hay là chúng ta đi trước?

Trán Trần Vũ Thạch đã đổ mồ hôi nói.

Nếu Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không chiến bại, vậy không còn ai có thể áp chế Trí Quỷ Tôn của Hoạt Tử Thi này.

Viên Ác và Hòa công công hồi thần, cũng sinh ra ý rút lui. Cao thủ đại chiến là khó gặp, nhưng tính mạng cũng rất quan trọng, lui về Tiêu Lôi Châu Thành, có đại trận phòng ngự trong thành, cho dù Trương Bổn Bổn có lợi hại tới mấy, cũng không thể trực tiếp trùng kích đại trận phòng ngự của châu thành.

Ngay khi bọn Viên Ác chuẩn bị rút lui, tiếng cười của Trương Bổn Bổn càng lúc càng lạnh lùng bén nhọn, khiến mọi người cảm thấy hoảng hốt.

Có điều sớm đã xác nhận tiếng cười này không mang tới bất kỳ tác dụng đối với thân thể bọn họ, bọn họ cũng không quá sợ.
Bình Luận (0)
Comment