Chương 1871: Không đánh lại?
Chương 1871: Không đánh lại?Chương 1871: Không đánh lại?
Chương 1871: Không đánh lại?
- Đó là cái gì vậy?
Trong đám người có võ giả kinh hô thành tiếng, chỉ về phía tây.
Bọn Viên Ác nhao nhao nhìn tới, lúc này mới phát hiện xa xa có mấy chục đạo thân ảnh xanh đen đang nhanh chóng chạy tới bên này.
Thân ảnh xanh đen càng lúc càng rõ ràng, bọn họ mới nhìn rõ là tử thi hai chân trần có khí tức xanh đen lượn lờ.
- Là những người bị giết chết ở khu tây nội thành.
Có võ giả tham dự điều tra án này nhận ra.
Mọi người đều ngạc nhiên, những tử thi này chắc đã được Nghi Loan Ti nghĩ cách xử lý rồi mới đúng, vì sao lại xuất hiện ở đây?
- Đó là thi khôi của Hoạt Tử Thi, đừng để chúng tới gần ba người chúng ta.
Thanh âm của Bất Tiếu Đạo Nhân ngưng trọng lại giống như oanh lôi vang lên.
Hiển nhiên Bất Tiếu Đạo Nhân cũng phát hiện những thi khôi này, hắn và Tuệ Không vốn đã có chút rơi vào thế yếu, nếu thi khôi lại gia nhập chiến đấu, vậy dựa vào những thi khôi dũng mãnh không sợ chết này, bọn họ rất dễ bị quấy phá tiết tấu, nếu Trương Bổn Bổn thừa cơ đắc thủ, bọn họ có khả năng sẽ thua.
Lời này của Bất Tiếu Đạo Nhân là nói với mọi người của Nghi Loan Ti.
- Ngăn chúng lại.
Viên Ác quyết định rất nhanh quát.
Các võ giả của Nghi Loan Ti dưới sự dẫn dắt của ba người Viên Ác, cầm binh khí nghênh đón những thi khôi đó.
Chu Phàm ở bên kia lúc này mới hiểu được, chuẩn bị mà lúc trước Trương Bổn Bổn nói thì ra chính là chỉ thi khôi.
Thi khôi không tính là mạnh, nhưng chúng là vật chết, đều là đấu pháp lấy mạng đổi mạng, các võ giả của Nghi Loan Ti trong nhất thời khó tránh khỏi bó tay bó chân.
Chu Phàm ở bên kia, nếu hắn muốn vòng qua tới hỗ trợ, cũng không phải không làm được, chỉ là bọn Viên Ác có thể ứng phó, Chu Phàm không tới, hắn chỉ nhìn chằm chằm ba người đang đánh nhau, xem có thể tìm được cơ hội thích hợp giúp Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không hay không.
Dau sao uy lực đạo thức Quy Nhất của hắn rất mạnh, có thể khiến Trương Bổn Bổn kiêng kị, đây có lẽ sẽ trở thành nhân tố quan trọng ảnh hưởng tới trận chiến này.
Dẫu sao nếu Trương Bổn Bổn thắng, giết chết hoặc là đả thương hai người Bất Tiếu, vậy có lẽ toàn bộ Tiêu Lôi Châu Phủ không ai có thể cản được nàng, đây là chuyện rất đáng sợ.
Dẫu sao ngoại viện từ Thiên Nam Đạo không có khả năng tới nhanh như vậy, cho dù giữ được châu thành, nhưng nếu mười tám ngoại trấn như bị giận chó đánh mèo, cũng không biết sẽ có bao nhiêu người chết đi.
Nhưng tốc độ chiến đấu của ba người cực nhanh, lẫn thành một đoàn, vị trí không ngừng biến hóa, Chu Phàm muốn hỗ trợ, cũng không phải chuyện trong một chốc một lát có thể làm được.
Tâm trí của Trương Bổn Bổn không được đầy đủ, nhưng sức chiến đấu rất kinh người, nàng liên tục cười quái dị, chân nguyên trong quyền chưởng càn quét.
Càng đánh Bất Tiếu Đạo Nhân và Tuệ Không lại càng kinh hãi, đây là kết quả lúc trước bọn họ không ngờ tới, bọn họ đã nghe qua về Trương Bổn Bổn, biết Hoạt Tử Thi Trí Quỷ Tôn này là tu sĩ Kim Thân Cảnh, nhưng bọn họ liên thủ cũng không có được chút lợi thế nào, thực lực này không khỏi quá mạnh rồi.
Trương Bổn Bổn lấy một chọi hai, càng đánh càng hăng, cứ tiếp tục như vậy, hai người bọn họ quả thật rất có thể sẽ thua.
- Để ta.
Tuệ Không tram giọng nói.
- Được.
Bất Tiếu Đạo Nhân không chút do dự đáp ứng.
Tuệ Không đột nhiên lui về phía sau ba trượng, để lại Bất Tiếu Đạo Nhân một mình nghênh chiến Trương Bổn Bổn.
Chu Phàm nhìn không hiểu một màn này, nhưng Trương Bổn Bổn dường như cảm giác được gì đó, võ kỹ của nàng biến thành càng lúc càng hung hãn, Bất Tiếu Đạo Nhân chỉ có thể khổ sở chống đỡ.
Tuệ Không vỗ mu bàn tay phải của mình, một dòng quang mang đỏ thẫm từ mu bàn tay phải chui ra, hắn nuốt vào quang mang đỏ thẫm, khí thế lập tức biến đổi, chân nguyên màu vàng cường đại tán phát ra, cả người hắn cũng cao lên một thước.
Đây là. .. Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ nghi ngờ.
Tuệ Không bước một bước, đã lại tiến lên, quát khẽ:
- Tránh ra.
Bất Tiếu Đạo Nhân dùng trường kiếm đón đỡ một chưởng của Trương Bổn Bổn, mượn cơ hội bị đẩy lùi.
Tuệ Không lập tức xông tới, nguyệt nha sạn trong tay hắn lượn lờ chân nguyên màu vàng, quét qua.
Trương Bổn Bổn muốn lui cũng không thể lui, nàng phát ra một tiếng rít, đường máu trên giầy thêu chạy đi, quấn lên hai tay của nàng, vỗ tới nguyệt nha sạn đang đến.
Bùm một tiếng, hai loại chân nguyên màu vàng, xanh đen va chạm với nhau, hóa thành gợn sóng hữu hình nhanh chóng khuếch tán, nghiền tất cả cỏ cây bùn đất thành bột phấn.
Lấy hai người Tuệ Không và Trương Bổn Bổn làm trung tâm xuất hiện một cái hố to.
- Quý Anh.
Trương Bổn Bổn bắt đầu nhanh chóng lui vê phía sau, thất khổng của nàng chảy xuống máu đen, trên mặt nàng lộ ra một tia sợ hãi hiếm thấy.
Tuệ Không chỉ lạnh lùng nhìn chằm chằm Trương Bổn Bổn, nguyệt nha sạn được cầm bên hai tay lượn lờ chân nguyên đồi dào.