Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1190 - Chương 1876: Bách Khanh Chi Địa

Chương 1876: Bách Khanh Chi Địa Chương 1876: Bách Khanh Chi ĐịaChương 1876: Bách Khanh Chi Địa

Chương 1876: Bách Khanh Chi Địa

Trước kia ti phủ từng phái thám tử lợi hại nhất ngụy trang tiến vào thăm dò, nhưng sinh thái nơi đó rất phức tạp, giữa tu sĩ võ giả, người và quái quyệt mỗi ngày đều phát sinh tranh đấu, muốn dò la rõ chuyện nơi đó rất không dễ dàng.

Về sau hao tổn một bộ phận nhân thủ lại không có thu hoạch lớn, Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ chỉ có thể mặc kệ Bách Chi Địa.

Phong Quỷ Tướng có thể trốn ở loại địa phương Bách Chi Địa này, cũng không phải chuyện kỳ quái gì, tình báo bên Thiên Nam Đạo chắc không có vấn đề.

- Thật sự chỉ có Phong Quỷ Tướng sao? Nếu bên trong có quỷ tôn đạt tới Kim Thân Cảnh, vậy không phải là chúng ta có thể đối phó!

Sắc mặt Hòa công công ngưng trọng nói.

- Điều này không quá có khả năng.

Viên Ác lắc đầu nói:

- Hoạt Tử Thi đã thành chim sợ cành cong, bọn họ sẽ không tụ cùng một chỗ, phân tán tránh né sự đuổi giết của chúng ta, nếu có hai người trở lên tụ cùng một chỗ, sẽ chỉ dẫn tới tu sĩ cường đại hơn.

Nhưng loại chuyện này không sợ nhất vạn, chỉ sợ vạn nhất. .. Chu Phàm yên lặng bồi thêm một câu ở trong lòng, có điều hắn không mở miệng nói ra, bởi vì chuyện hắn có thể nghĩ đến, ba người Viên Ác khẳng định cũng có thể nghĩ đến.

- Ngươi nói chúng ta nên xử lý chuyện này thế nào mới thích hợp?

Viên Ác mở miệng hỏi.

Mệnh lệnh của Thiên Nam Đạo Nghỉ Loan Ti, bọn họ không thể coi như không thấy.

Nhưng việc này lại rất khó giải quyết.

- Đừng nói chúng ta phải đề phòng Trương Bổn Bổn có thể tùy thời xuất hiện, cho dù không có Trương Bổn Bổn, bốn người chúng ta cũng không thể toàn bộ đều đến Bách Chi Địa.

Trân Vũ Thạch trâm ngâm một chút nói.

Tiến vào Đạo cảnh vốn đã không phải chuyện dễ dàng, tu sĩ Đạo cảnh mà Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ có chỉ được năm vị, trừ bốn người bọn họ ra, còn có một tu sĩ Hóa Nguyên Cảnh tuổi tác rất lớn vô vọng với thăng cấp.

Tu sĩ Đạo cảnh đó cũng không thể tùy tiện rời khỏi Nghi Loan Ti Phủ, chủ yếu là lấy trấn thủ làm chủ.

Phong Quỷ Tướng lại đã đến Nguyên Dịch Cảnh, võ giả Nghi Loan Ti Phủ được phái ra đừng nói là bắt sống Phong Quỷ Tướng, cho dù muốn giết chết Phong Quỷ Tướng cũng không phải chuyện dễ dàng, cho nên nếu muốn bắt sống Phong Quỷ Tướng, chỉ có thể bốn người bọn họ tự mình làm mới có khả năng.

Nhưng Trần Vũ Thạch nói cũng có lý, bốn người bọn họ không thể cùng nhau rời khỏi châu phủ, tới Bách Chi Địa bắt Phong Quỷ Tướng về.

Bởi vì châu phủ có rất nhiêu chuyện cần bọn họ quyết định, bình thường nhìn thì không cần làm gì, nhưng không có Tứ Chinh Sứ chủ trì đại cục, người dưới khẳng định sẽ loạn thành một đống.

- Chúng ta cùng lắm là xuất động hai người.

Viên Ác nhíu mày, nếu xuất động ba người, chỉ lưu lại một người, đến lúc đó lại phát sinh một số chuyện gì, một người sẽ không thể phân thân.

Phong Quỷ Tướng chỉ cần không đáng sợ như Trương Bổn Bổn, vậy bốn người bọn họ phân ra hai người muốn bắt sống Phong Quỷ Tướng cũng không phải chuyện quá khó.

Đương nhiên bọn họ cũng có thể nhờ thư viện hoặc Đại Phật Tự giúp đỡ, bảo bọn họ phái đến một tu sĩ Đạo cảnh để hỗ trợ.

Nhưng bốn người không ai nói ra như vậy, cho dù là tư lịch nông nhất như Chu Phàm cũng biết, quy củ ngầm thừa nhận là chưa tới lúc vạn bất đắc dĩ, bên Nghi Loan Ti không thể nhờ thư viện hoặc Đại Phật Tự giúp đỡ.

Bởi vì thư viện, Đại Phật Tự dẫu sao cũng không phải cơ cấu quan gia, làm như vậy sẽ tôn tại phiền toái không nhỏ.

Bốn người lại nói vài câu, sau đó đều trâm mặc.

Chu Phàm nhìn sắc mặt biến hóa của ba người Viên Ác, trong lòng hắn hiểu rằng, ba người Viên Ác hiển nhiên đều đang do dự bọn họ có nên tới Bách Chi Địa hay không.

Cho dù hoàn thành nhiệm vụ Thiên Nam Đạo phát xuống sẽ có phần thưởng phong phú, nếu có thể từ chỗ Phong Quỷ Tướng biết được tung tích của Thi Chủ, vậy lại càng là lập công lớn.

Nhưng đi kèm với công lớn là phiêu lưu, Bách Chi Địa và Phong Quỷ Tướng đều rất nguy hiểm.

Nếu trong bốn người bọn họ không ai tự nguyện, vậy sẽ thông qua hình thức rút thăm, xem ai rút trúng thì người đó đi.

Chu Phàm cũng đang cân nhắc vấn đề này, hắn nhớ lại tư liệu về Bách Chi Địa trước kia đã xem qua, rất nhanh trong lòng đã có quyết định.

- Nếu không ai tự nguyện.

Trân Vũ Thạch ho khẽ một tiếng nói:

- Vậy chúng ta rút thăm.

- Hay là để một mình ta đi. Chu Phàm mở miệng cắt ngang lời Trân Vũ Thạch.

- Chu đại nhân, ngươi muốn đi một mình?

Trân Vũ Thạch trợn mắt, có chút không thể tin được hỏi.

Viên Ác, Hòa công công đều ngẩn người, nhìn về phía Chu Phàm.

Chu Phàm ừ một tiếng, xem như trả lời câu hỏi của Trân Vũ Thạch.

- Chu đại nhân, chúng ta đều biết thực lực của ngươi không tôi, ngươi muốn đi chúng ta cũng có thể lý giải, nhưng đi một mình liệu có quá mạo hiểm không?

Trân Vũ Thạch chớp chớp mắt nói với Chu Phàm.
Bình Luận (0)
Comment