Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1191 - Chương 1877: Một Lý Do Khác

Chương 1877: Một lý do khác Chương 1877: Một lý do khácChương 1877: Một lý do khác

Chương 1877: Một lý do khác

Từ chuyện Trương Bổn Bổn, ba người Viên Ác đều biết tuy Chu Phàm là Hóa Nguyên Cảnh, nhưng thực lực không thua gì Nguyên Dịch Cảnh, dẫu sao Nguyên Dịch Cảnh bình thường không thể mấy lần ngăn cản tu sĩ Kim Thân Cảnh như Trương Bổn Bổn.

Nhưng cho dù có thực lực đối phó Nguyên Dịch Cảnh, đi một mình vẫn quá mạo hiểm, dẫu sao hai người đều là thuộc phái thư viện, Trân Vũ Thạch không muốn Chu Phàm xảy ra chuyện, đồng thời hắn cũng không thể lý giải vì sao Chu Phàm lại muốn đi một mình?

Viên Ác và Hòa công công cũng rất không hiểu điều này.

- Bởi vì muốn bắt sống Phong Quỷ Tướng, ta có lòng tin một mình có thể làm được, hơn nữa ở loại địa phương như Bách Chi Địa, nhiều người cũng không phải chuyện tốt.

Chu Phàm nói.

Lúc ban đầu chạy tới Bách Chi Địa phần lớn là độc hành khách, hai người hoặc nhiều người đi cùng nhau có lẽ sẽ dẫn tới một số hoài nghi nào đó.

- Hai người hành động, có thể sẽ dẫn tới hoài nghi, nhưng chúng ta có thể tách ra hành động, sau khi tiến vào Bách Chi Địa lại liên hệ.

Trân Vũ Thạch cho rằng lý do của Chu Phàm quá gượng ép.

- Điều này đương nhiên là có thể, nhưng bốn người chúng ta nếu có hai người rời khỏi, nhân thủ của ti phủ vẫn có chút quá khẩn trương.

Chu Phàm bình tĩnh nói:

- Chuyện một mình ta có thể làm được, thật sự không cần thiết phải hai người cùng đi.

- Có điêu những cái này đều là suy nghĩ của cá nhân ta, nếu các ngươi cho rằng không ổn, có thể thương lượng thêm người đi cùng ta cũng không sao.

- Chu đại nhân, không phải ta không tin ngươi, nhưng một mình ngươi thật sự có đủ không?

Da mặt Hòa công công run lên, hỏi.

Hắn rất hiếu kỳ lòng tin của Chu Phàm tới từ đâu? Phong Quỷ Tướng không phải là tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh bình thường, muốn bắt sống hắn, độ khó càng lớn hơn.

- Ta là nghĩ như vậy, ta có lòng tin nhất định có thể bắt sống được Phong Quỷ Tướng, nhưng có lòng tin là một chuyện, có thể bắt được hay không lại là một chuyện khác, cho dù chúng ta xuất động hai người cũng chưa chắc có thể thành công, đúng không?

Chu Phàm cười hỏi lại.

- Cách nói này của Chu đại nhân không có vấn đề, trên thực tế cho dù bốn người chúng ta có hai người đi, ta cảm thấy khả năng thành công bắt sống cũng chỉ là năm năm.

Viên Ác tính toán một chút, nói. - Một nửa là tình huống lạc quan nhất.

Hòa công công nói:

- Nếu chỉ có một người, vậy khả năng càng thấp hơn.

- Cũng chính bởi vậy, còn không bằng để một mình ta đi.

Chu Phàm nói.

Hòa công công hơi nhíu mày, hắn cảm thấy lời nói của Chu Phàm vẫn có mâu thuẫn.

- Bởi vì cho dù Phong Quỷ Tướng ở Bách Chi Địa, chúng ta cũng phải tốn một lượng lớn thời gian để tìm kiếm thân ảnh của hắn, các ngươi cảm thấy ti phủ một phát xuất động hai Tứ Chinh Sứ, tiêu hao thời gian ở Bách Chi Địa thật sự có thích hợp không? Có thể tìm được tất nhiên là tốt nhất, nếu không tìm được...

- Đến lúc đó bên châu phủ lại xảy ra chuyện gì, chúng ta không kịp trở về trợ giúp, còn không bằng để một mình ta đi tra xét rõ tình huống, nếu gặp được Phong Quỷ Tướng, có cơ hội sẽ ra tay bắt sống hắn, nếu tình thế thật sự không tốt, ta cũng sẽ không lỗ mãng, mà là nghĩ cách liên hệ với các ngươi, để các ngươi phái người đến giúp ta.

Chu Phàm nói đến đây liền ngừng lại.

Ba người Viên Ác ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ đều cân nhắc ra một tầng ý tứ sâu hơn trong lời nói của Chu Phàm: Nhiệm vụ này rất khó, rất tốn thời gian, tiền kỳ không cần thiết phải một phát đầu tư tới hai vị Tứ Chinh Sứ.

Nhưng nếu không làm gì, không thể ăn nói với bên Thiên Nam Đạo, còn không bằng phái một người đi, trước tiên xem xét tình thế, như vậy nếu bên Thiên Nam Đạo hỏi, phái ra một Tứ Chinh Sứ cũng có thể báo cáo được.

Về phần Chu Phàm nói một mình hắn có thể bắt sống Phong Quỷ Tướng, bọn họ cho rằng chỉ là hư ngôn đặt trên mặt bàn mà thôi.

- Ta cảm thấy Chu đại nhân nói rất có lý.

Viên Ác liếc Hòa công công và Trần Vũ Thạch một cái, mở miệng trước.

- Ta cũng cảm thấy có thể.

Hòa công công suy nghĩ một chút, nói chung không cần hắn đi một chuyến, không có phiêu lưu gì lớn, có thể thử một chút.

- Vậy để khiến Chu đại nhân thử xem.

Trên mặt Trân Vũ Thạch lộ ra vẻ bất đắc dĩ, hắn và Chu Phàm là cùng trận doanh, vào lúc thế này đương nhiên không thể phản đối.

Chuyện đã quyết định, lại nói một số việc nhỏ không đáng kể, thương nghị kết thúc.

Sau khi thương nghị kết thúc, Trân Vũ Thạch gọi Chu Phàm lại, người tới người tới phòng làm việc của Trân Vũ Thạch, Trân Vũ Thạch sắc mặt ngưng trọng nói: - Ngươi chắc hiểu sự nguy hiểm của nhiệm vụ này, lý do vừa rồi ngươi nói không có trở ngại gì, nhưng phái một người đi, cũng chưa chắc nhất định là ngươi đi, vì sao ngươi chủ động nhận nhiệm vụ này?

Về điểm này vừa rồi khi thương nghị, Viên Ác, Hòa công công không hỏi, bởi vì nếu Chu Phàm muốn đi, đối với bọn họ mà nói là không thể tốt hơn.
Bình Luận (0)
Comment