Chương 1893: Thăm dò hố (2)
Chương 1893: Thăm dò hố (2)Chương 1893: Thăm dò hố (2)
Chương 1893: Thăm dò hố (2)
- Ngươi cũng biết là quái quyệt bình thường, nhưng nguy hiểm ở nơi này không chỉ có quái quyệt, còn có địa hình cũng tôn tại không ít chỗ nguy hiểm, hơn nữa Mặc Mặc không hiểu gì, vạn nhất nàng đi vào trong Hắc Giới Tuyến, không về được thì sao?
Chu Phàm nghiêm túc nói.
Tiểu Quyển không dám nói đỡ nữa, nếu đại tiểu thư tỉnh tỉnh mê mê, thật sự chạy mất, chủ nhân nói không chừng sẽ giận chó đánh mèo nàng, dỡ nàng thành tám khối.
Thấy Chu Phàm không đồng ý, Chu Mặc Mặc rất thương tâm bổ nhào vào đầu chó của Tiểu Muội mà khóc.
Chu Phàm có chút đau đầu, bình thường Chu Mặc Mặc rất nhu thuận, cho dù thần ẩn cũng không gào không thét, chỉ tự mình chơi, thể là đè nén quá lâu, hôm nay ngược lại nổi lên tính bướng.
Có điều tiểu hài tử cáu kỉnh cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
Chu Phàm do dự một chút nói:
- Được rồi, đừng khóc nữa, ta dẫn ngươi đi chơi là được chứ gì?
- Chủ nhân, vậy sao nơi này thì sao?
Tiểu Quyển hỏi.
- Đương nhiên là ngươi ở đây chờ Tiểu Tiểu Quyển về.
Chu Phàm nói.
Tiểu Quyển run lẩy bẩy, nàng lắc đầu nói:
- Không được, ta yếu như vậy, vạn nhất có đại quái quyệt đi ngang qua, làm thịt ta thì sao, đến lúc đó ngươi sẽ mất đi một người hau trung thành tin cậy đáng yêu.
- Nơi này cũng không phải gần Hắc Giới Tuyến, có thể có quái quyệt lợi hại gì đi ngang qua?
Chu Phàm tức giận nói, chỉ có đi xuống mới xuất hiện quái quyệt cường đại.
Có điều Chu Phàm nói là nói như vậy, nhưng rất nhanh cũng cảm thấy để Tiểu Quyển lại một mình ở đây thì có chút không ổn, vạn nhất trên hố có võ giả tiến vào nhìn thấy Tiểu Quyển, hoặc là Tiểu Quyển xảy ra chuyện gì, vậy rất phiền.
- Ngươi gọi một tổ Tiểu Tiểu Quyển trở về, bảo bọn họ thay thế ngươi ở lại nơi này rồi đi theo 1a.
Chu Phàm lại nói.
Như vậy cho dù bên ngoài có người tiến vào, kết quả xấu nhất chính là giết chết Tiểu Tiểu Quyển, lấy đi một bộ phận tài liệu, chút tổn thất này không tính là gì.
Tiểu Quyển nhanh chóng gật đầu, bảo một tổ Tiểu Tiểu Quyển cách bọn họ gần nhất trở về lưu thủ ở đây.
Chờ làm xong việc này, Chu Phàm để mặc cho tiểu hắc long bay về phía trước.
Hắn thầm nghĩ trong lòng, chắc Mặc Mặc rất nhanh sẽ chán thôi, đến lúc đó lại quay về xem các Tiểu Tiểu Quyển mang gì về cho hắn.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Có điều rất nhanh hắn lại rất vẻ kinh ngạc, bởi vì Mặc Mặc vỗ cánh màu đen, nàng không phải bay loạn, mà là dường như có mục tiêu rõ ràng.
Theo đi tới, xung quanh cũng biến thành có chút âm trầm hắc ám.
Ánh mắt Chu Phàm trở nên cảnh giác, có điều hắn không gọi Mặc Mặc về, mà là tiếp tục đi theo Mặc Mặc.
Trong bóng tối truyền đến tiếng chạy nhỏ, một con quái quyệt từ trong bóng tối chạy ra, dùng con mắt đỏ sậm nhìn chằm chằm Chu Phàm.
Chu Phàm nhận ra đây là một con quái quyệt cấp Hắc Sát, quái quyệt lao ve phía hắn.
Chu Phàm xuất đao, một đao đã giết chết con quái quyệt cấp Hắc Sát này, sau đó mới ra hiệu cho Mặc Mặc đang bay ve lại tục, hắn cũng muốn nhìn xem Mặc Mặc đang tìm gì.
Chu Mặc Mặc bay về phía trước, qua một hồi lâu nó mới bồng bênh đứng trong không trung, chăm chú nhìn vào hắc ám.
Chu Phàm cũng ngừng lại theo, hắn đã hiểu Mặc Mặc không phải chơi bừa, mà là mang theo mục đích nào đó.
Chu Phàm hơi nhướng mày, hắn cảm thấy có chút bất thường, phía trước hắc ám bị Mặc Mặc nhìn chăm chú truyền đến tiếng gầm khẽ khiến người ta khiếp đảm.
Phía trước có quái quyệt!
Chu Phàm lờ mờ trở nên cảnh giác, nếu thực sự có nguy hiểm, hắn phải ngay lập tức bảo vệ Mặc Mặc mới được.
Một quái quyệt sương khói màu lam lượn lờ không nhìn rõ hình dạng từ trong bóng đêm lao ra.
Là Lam Yên Chí cấp Huyết Sát.
Đao gỉ của Chu Phàm đã rút ra, nhưng rất nhanh động tác của hắn hơi khựng lại.
Bởi vì Chu Mặc Mặc đối mặt với Lam Yên Chí, long lân toàn thân hơi lật lên, nàng rời khỏi trạng thái ẩn thân, đồng thời thân thể đang không ngừng biến to, thể tích của tiểu hắc long ban đầu chỉ bằng bàn tay đã biến thành to như một con gấu chó.
Trong miệng nàng phát ra một tiếng rồng ngâm.
Gợn sóng màu vàng khuếch tán trong không khí.
Thân thể khổng lồ của Lam Yên Chí vươn móng vuốt to lớn ra tóm về phía Chu Mặc Mặc, nhưng trong nháy mắt gon sóng màu vàng chạm đến nó, nó liền dừng lại, giống như một bức tượng xơ cứng.
Không chỉ là Lam Yên Chí, phàm là địa phương bị gợn sóng màu vàng bao phủ đều lâm vào tĩnh lặng triệt để.
Chu Phàm ngây ra, đây là thời gian đình chỉ của Long Thân Ngữ, hắn có thể nói là vô cùng quen thuộc.
Trong miệng hắc long phun ra liệt diễm màu vàng, liệt diem hạ xuống người Lam Yên Chí, gợn sóng màu vàng mới rút đi.
Thân thể của Lam Yên Chí bị long diễm màu vàng đốt cháy, nó phát ra tiếng kêu rên thống khổ trâm thấp, thân thể đang không ngừng bị cháy thành tro, cuối cùng chỉ còn lại một hạt châu xanh lam to bằng quyền đầu.