Chương 1892: Thăm dò hố
Chương 1892: Thăm dò hốChương 1892: Thăm dò hố
Chuong 1892: Tham do ho
Chu Phàm bắt đầu miêu tả chi tiết bộ dạng của nguyên tinh, sau khi nói xong về nguyên tinh, hắn lại nói:
- Trừ nguyên tinh ra, nếu Tiểu Tiểu Quyển phát hiện tài liệu đặc thù, cũng có thể mang vê.
Cái Chu Phàm muốn chỉ là nguyên tỉnh, tài liệu khác chỉ là kèm theo.
Tiểu Quyển nghiêm túc nhớ kỹ, nàng vẫy vẫy tay gọi:
- Dừng, đủ rồi, đừng phân nữa.
Một ngàn Tiểu Tiểu Quyển, đang ríu rít nói chuyện.
- Chân vịt ăn ngon.
- Chân vịt ăn rất ngon.
- Mẹ keo kiệt quá.
- Đừng nói chân vịt, ngay cả chân gà cũng không cho chúng ta.
- Đừng nói chân gà, ngay cả xương gà cũng không cho chúng ta.
Các loại tiếng ríu rít truyền đến, khóe miệng Chu Phàm giật giật, đúng là mẹ nào con nấy.
- Đầu ngậm miệng lại cho ta.
Tiểu Quyển hai tay chống nạnh quát.
Các Tiểu Tiểu Quyển đều ngậm miệng lại, số lượng Tiểu Tiểu Quyển tới một ngàn là nhiều tới đáng sợ, Tiểu Tiểu Quyển đứng ở sau cùng chưa chắc đã có thể nghe thấy thanh âm của Tiểu Quyển, nhưng Tiểu Quyển đã quen nói chuyện rồi, trên thực tế nàng và Tiểu Tiểu Quyển là thông qua tâm linh để câu thông.
Nàng hạ mệnh lệnh cũng chỉ cần thông qua tâm linh để truyền đạt, sau khi nàng truyền đạt lại yêu cầu của Chu Phàm đối với nàng liên hỏi:
- Hiểu chưa?
- Hiểu rồi, mẹ.
Các Tiểu Tiểu Quyển đồng thanh đáp.
- Cho nên mục đích lần này là tâm bảo, hiện tại đổi trang bị.
Tiểu Quyển lại vung tay lên nói.
Tóc của Tiểu Tiểu Quyển vươn dài ra, hình thành giáp mềm màu đen trên người bọn họ, trừ giáp mềm, tóc còn biến ảo thành mũ thợ mỏ màu đen, loại lũ thợ mỏ này là Tiểu Quyển hỏi Chu Phàm, Chu Phàm thiết kế cho nàng.
Trừ mũ thợ mỏ, trên tay các Tiểu Tiểu Quyển lại có thêm một cái xẻng nhỏ từ tóc hình thanh.
Tiểu Tiểu Quyển hoàn thành đổi trang phục đều cao hứng phấn chấn giơ cao xẻng, đồng loạt hét lên một tiếng, tỏ vẻ đã chuẩn bị xong.
- Giống như lúc trước ta đã nói với các ngươi, ba người một tiểu tổ, gặp phải kẻ địch thì bỏ chạy, đừng dây dưa với chúng, mục đích của chúng ta là đào thứ đáng giá.
Tiểu Quyển lại dặn dò:
- Nếu thứ muốn đào quá lớn, không đào được, vậy có thể hai tổ thậm chí tổ ba cùng nỗ lực đào, nếu không tìm thấy nhân thủ, phái người trở về nói cho ta biết...
- Hiện tại xuất phát cho ta.
Tiểu Quyển vẫy vẫy tay nói.
Các Tiểu Tiểu Quyển lập tức phân tán bốn phía, đi đến hố to.
Các Tiểu Tiểu Quyển đã có được nhắc nhở của Tiểu Quyển, sẽ không vượt qua Hắc Giới Tuyến tâm nhìn không rõ, ở bên Hắc Giới Tuyến, cho dù Tiểu Tiểu Quyển có năng lực dạ thị, cũng không nhìn rõ, bởi vì đã có tu sĩ tu luyện thuật pháp dạ thị tự mình thử qua rồi.
Chu Phàm tạm thời cũng không muốn tra xét bên kia Hắc Giới Tuyến sẽ có gì, hắn lờ mờ cảm thấy bên kia khẳng định rất nguy hiểm, mục đích của hắn chỉ là nguyên tỉnh.
Tiểu Quyển không dám dùng mánh lới để Tiểu Tiểu Quyển đi chịu chết quét chân vịt, bởi vì chủ nhân Chu Phàm này đã cảnh cáo nàng, nếu để hắn phát hiện gian lận, vậy sẽ tịch thu tất cả chân vịt.
Chu Phàm vì xúc tiến tính tích cực của Tiểu Quyển, đào được thứ đáng giá đều sẽ xem xét tăng thêm chân vịt cho Tiểu Quyển, như tìm được một viên nguyên tỉnh, vậy sẽ cho Tiểu Quyển thêm một cái chân vịt...
Một viên nguyên tinh chỉ cho một cái chân vịt, Tiểu Quyển đương nhiên cảm thấy chủ nhân keo kiệt, nhưng nàng cũng không có bất kỳ biện pháp nào, vẫn bảo Tiểu Tiểu Quyển tích cực nỗ lực đi tìm nguyên tỉnh, có thể có thêm được cái chân vịt nào hay cái chân vịt nấy.
Nàng cũng biết, lân này chính là một vụ mua bán lớn, nói không chừng lần này nàng có thể tích trữ đủ chân vịt ăn trong một năm.
Các Tiểu Tiểu Quyển biến mất trong tâm mắt của Chu Phàm, Chu Phàm không rời khỏi, mà là ở cùng bọn Tiểu Quyển, chờ Tiểu Tiểu Quyển mang đồ về.
Nhưng Chu Mặc Mặc nhìn các Tiểu Tiểu Quyển rời đi, nàng biến thành có chút nôn nóng, không ngừng bay tới bay lui vòng quanh Chu Phàm, còn sủa gâu gâu.
- Làm sao vậy?
Chu Phàm quan tâm hỏi.
Chu Mặc Mặc võ cánh rồng của mình, vẫn sủa gâu gâu, dùng cái đầu nhỏ húc vào mặt Chu Phàm. - Ngươi nói ngươi cũng muốn đi tìm tài liệu như Tiểu Tiểu Quyển à?
Chu Phàm nhìn Chu Mặc Mặc một hồi lâu, mới hiểu được ý của nàng.
Chu Mặc Mặc vẫn chưa biết nói, nhưng có thể nghe hiểu lời nói của Chu Phàm, nàng liên tục gật đầu, nhìn Chu Phàm với vẻ chờ đợi.
- Không được, quá nguy hiểm.
Chu Phàm lắc đầu nói.
Trong đồng tử của Chu Mặc Mặc lập tức tràn ra nước mắt, nước mắt lưng tròng nhìn rất đáng thương, nàng kêu hu hừ.
- Mặc Mặc không thể tùy hứng, nơi này đều là quái quyệt, ta lại không thể rời khỏi trông chừng ngươi, một con rồng chạy loạn là rất nguy hiểm.
Chu Phàm khó xử nói.
Nếu nữ nhi của mình xảy ra chuyện gì, vậy hắn sẽ khóc không ra nước mắt.
- Cứ để đại tiểu thư đi, đại tiểu thư không phải ở trạng thái ẩn thân à? Quái quyệt bình thường không phát hiện được nàng.
Tiểu Quyển nói đỡ.