Chương 1891: Hắc giới tuyến (2)
Chương 1891: Hắc giới tuyến (2)Chương 1891: Hắc giới tuyến (2)
Chương 1891: Hắc giới tuyến (2)
Có thể nói Bách Chi Địa là hiểm địa cũng là bảo địa, nhưng địa phương như vậy lại bị một đám hạng vong mệnh chiếm lấy.
Trừ bởi vì Bách Chi Địa rời xa nơi tụ cư của nhân loại ra, còn có một nguyên nhân rất quan trọng, hiệu suất đào của Bách Chi Địa quá thấp.
Nguyên nhân dẫn tới hiệu suất đào thấp có hai, thứ nhất là trong hố tồn tại rất nhiều quái quyệt nguy hiểm, người xuống hố không thể không cẩn thận ứng đối.
Nguyên nhân thứ hai là vị trí tài liệu trong hố còn có thể không ngừng thay đổi, nếu có người xuống hố phát hiện một gốc linh thực chưa chín vẫn không thể ngắt lấy ở trong hố, muốn ghi lại vị trí chờ khi chín lại đến ngắt, vậy căn bản là không thể, bởi vì ngày hôm sau khi hắn lại tới, sẽ không thấy gốc linh thực đó nữa.
Tài liệu khác cũng tương tự, không ai nói rõ là vì sao, cho nên gặp phải thứ có giá trị đều sẽ lập tức đào lên, muốn giữ lại để sau này đào căn bản là chuyện không thể.
Những tin tức này có cái là Chu Phàm trước khi đến đã biết, phần lớn là biết được từ trong tư liệu lấy được ở khách sạn.
Nếu Chu Phàm muốn dựa vào một mình thăm dò đào lấy nguyên tinh, vậy tốc độ của hắn căn bản sẽ không nhanh bằng những người xuống hố đã có kinh nghiệm phong phú.
Biện pháp tốt hơn là, hắn mở ra hố to cho hạng vong mệnh của Bách Chi Địa, sau đó thu phí xuống hố, rồi lại nghĩ cách cầm phí xuống hố đổi lấy nguyên tinh.
Nhưng hắn không làm như vậy, thậm chí không định mở ra hố to cho bất kỳ ai.
Bởi vì so sánh với biện pháp này, hắn còn có biện pháp tốt hơn!
- Tiểu Quyển.
Chu Phàm gọi khẽ một tiếng.
Tiểu Quyển không từ trong cái đầu trọc của hắn chui ra, mà là từ trong lông chó tươi tốt của Tiểu Muội thò cái đầu nhỏ ra, nàng bị còn buồn ngủ hỏi:
- Tới giờ ăn cơm rồi à? Hôm nay có chân vịt không?
- Chỉ cần ngươi làm tốt việc này cho ta, chân vịt sẽ có rất nhiều.
Chu Phàm cười nói.
- Thật vậy à?
Tiểu Quyển lập tức giống như gà chọi, cả người biến thành tinh thần sáng láng, nghĩ một đằng nói một nẻo:
- Tiểu Quyển làm việc cho chủ nhân, luôn là muôn lần chết không chối từ, chỉ là chân vịt thì không quan trọng, có điều vẫn phải có, Tiểu Quyển ăn không đủ no, không có khí lực làm việc, không có khí lực làm việc, không có biện pháp làm tốt chuyện cho chủ nhân...
Ta tin ngươi mới lạ, còn không phải là vì chân vịt à... Khóe miệng Chu Phàm giật giật nói:
- Được rồi, được rồi, ta biết tâm của Tiểu Quyển có thiên địa nhật nguyệt chứng giám, hiện tại nghe kỹ cho ta.
- Vâng.
Tiểu Quyển vẻ mặt nghiêm túc lắng nghe.
- Tiểu Tiểu Quyển của ngươi huấn luyện thế nào rồi? Lúc trước không phải ngươi đã huấn luyện năng lực tâm bảo và năng lực chiến đấu của bọn họ à?
Chu Phàm hỏi.
- Tiểu Tiểu Quyển hơi ngốc một chút, nhưng đã có thể mang tới công dụng.
Tiểu Quyển vội nói.
- Vậy phái ra Tiểu Tiểu Quyển của ngươi thăm dò xung quanh, nhớ kỹ như trước kia ta từng nói với ngươi, đừng vượt quá một ngàn.
Chu Phàm dặn dò.
- Chủ nhân, ngươi thật sự cần nhiều Tiểu Tiểu Quyển như vậy sao?
Tiểu Quyển hưng phấn nói.
Lúc trước Chu Phàm đã ước định với nàng, chết mười Tiểu Tiểu Quyển, cho nàng một cái vịt, nếu một ngàn Tiểu Tiểu Quyển toàn quân bị diệt, nàng sẽ có một trăm cái chân vịt.
Nhiều chân vịt như vậy đủ cho nàng ăn rất lâu.
Không, ta không thể nghĩ như vậy, ta tốt xấu gì cũng là mẹ của các tiểu gia hỏa, sao có thể tàn nhẫn nghĩ hài tử của mình sẽ chết hết toàn bộ như vậy... Khóe miệng Tiểu Quyển chảy xuống nước miếng, nghĩ.
- Đúng vậy.
Chu Phàm cười cười gật đầu.
Hố to này trong một ngày người xuống hố cùng lắm cũng chỉ có một hai trăm người, nhưng hắn có một ngàn Tiểu Tiểu Quyển giúp hắn đi thăm dò, hiệu suất không biết sẽ cao hơn bao nhiêu lần, mấu chốt là thứ Tiểu Tiểu Quyển có được đều là của hắn, chứ không giống người xuống hố cho hắn một chút phí xuống hố.
Đây mới là nguyên nhân Chu Phàm không mở hố to cho người ngoài.
Cho dù không bằng trâu sắt của Ngưu ca, lông khỉ của Hầu ca, nhưng một ngàn Tiểu Tiểu Quyển, đã đủ rồi. .. Chu Phàm có chút đắc ý nghĩ.
- Xem ta tạo phân thân.
Tóc dài của Tiểu Quyển bắt đầu có hai sợi gãy ra từ giữa rơi xuống mặt đất, hóa thành Tiểu Tiểu Quyển nhỏ hơn nàng một vòng.
Hai Tiểu Tiểu Quyển đó vẫn đang không ngừng phân liệt, số lượng càng lúc càng nhiều.
Chu Mặc Mặc và Tiểu Muội đều sủa gâu gâu, bọn họ biểu hiện rất hưng phấn.
Tiểu Quyển để mặc Tiểu Tiểu Quyển phân liệt, nàng ngẩng đầu hỏi:
- Không biết chủ nhân muốn Tiểu Tiểu Quyển tìm gì cho ngươi?
Tìm gì?
Tiểu Tiểu Quyển có một chỗ thiếu hụt trí mạng, đó chính là bọn họ không nhận biết đại bộ phận tài liệu trong hố, sợ là cho dù nhìn thấy cũng sẽ bỏ qua.
Chu Phàm biết rõ điều này, có điêu hắn từ lâu đã có đối sách.
- Chúng ta chủ yếu là tìm nguyên tinh.