Chương 1890: Hắc giới tuyến
Chương 1890: Hắc giới tuyếnChương 1890: Hắc giới tuyến
Chương 1890: Hắc giới tuyến
- Chẳng lẽ ý của Quách huynh là chúng ta mời tu sĩ Đạo cảnh của Bách Chi Địa đến giúp chúng ta đối phó Triệu Bá?
Trương Nhất hơi ngẩn ra nói.
- Điêu đó là không thể làm được.
Quách Mộc Dương phủ nhận:
- Ngươi cho rằng những tu sĩ Đạo cảnh đó là chúng ta mời được à? Nhất là hiện tại sợ rằng dưới tình huống đều biết Triệu Bá một đao giết chết lão ngũ, trước khi chưa làm rõ thực lực chân chính của Triệu Bá, không có tu sĩ Đạo cảnh nào dám nhúng tay vào chuyện này.
Tu sĩ Đạo cảnh của Bách Chi Địa không ai không phải là hạng người giảo hoạt tâm ngoan thủ lạt, muốn bọn họ xuất thủ đối phó Triệu Bá, cơ hồ là chuyện không thể.
Trương Nhất cũng hiểu đạo lý này, hắn trâm mặc nhìn Quách Mộc Dương.
Quách Mộc Dương cười lạnh nói:
- Chúng ta phải thể hiện ra thái độ của mình, phóng ra tin tức, nếu Triệu Bá không trả lại hố to cho chúng ta, đồng thời xin lỗi Độc Tàm Bang, Độc Tàm Bang chúng ta từ giờ trở đi sẽ không chết không ngừng với hắn.
- Vậy sau đó thì sao?
Trương Nhất hỏi, hắn dùng ngón chân để nghĩ cũng biết Triệu Bá khẳng định sẽ không để ý tới bọn họ, hơn nữa nói không chừng còn có thể tới cửa tìm Độc Tàm Bang bọn họ làm phiền.
Như vậy sẽ chỉ chọc giận Triệu Bá, chứ có lợi ích gì?
- Hắn khẳng định sẽ không trả!
Quách Mộc Dương lạnh lùng nói:
- Ý của ta là chúng ta đánh chính diện thì không lại, vậy đừng đánh chính diện với hắn, chẳng lẽ Trương huynh quên người của Bách Chi Địa chúng ta am hiểu gì nhất à?
- Chúng ta am hiểu nhất là những thủ đoạn ám sát giết người bất chấp thủ đoạn như hạ độc, nguyên rủa, dùng những thủ đoạn này để đối phó hắn.
- Hắn chung quy chỉ có một người, hắn đối mặt với thủ đoạn nhiều vô kể của chúng ta, có thể kiên trì được bao lâu?
Ánh mắt Trương Nhất lập tức sáng lên.
Chu Phàm không biết hai vị Bang chủ của Độc Tàm Bang đang mưu đồ đối phó hắn, lúc này hắn đang thích ứng với hoàn cảnh trong hố.
Càng đi xuống, tia sáng lại càng ảm đạm, hơn nữa hình dạng của hố to thiên kì bách quái, cũng nhất định chính là hình nón trên rộng dưới hẹp, có một số giống như trụ hình tròn, có một số thì là vách hố dốc đứng, khiến cho nó nhìn giống như hình tứ phương bất quy tắc.
Trong hố to không chỉ có đá to đen xì, đá vụn, còn sinh trưởng một số thảm thực vật cổ quái như cây mây, cây thấp, ở trong này thỉnh thoảng còn có thể nhìn thấy rừng cây nhỏ.
Chiều sâu của hố to lại khó có thể biết được.
Bởi vì bên dưới là một mảng đen xì, quỷ dị khi là đi xuống đến trình độ nhất định, bất kể là đuốc hoặc là bất kỳ khí cụ chiếu sáng nào, đều sẽ bị hắc ám triệt để cắn nuốt, căn bản không nhìn rõ phía dưới cùng tồn tại.
Cho nên người xuống hố thường thường dùng tia sáng biến mất làm giới tuyến, một khi khí cụ chiếu sáng không thể sử dụng, sẽ lập tức quay đầu, không dám tiến về phía trước nữa.
Giới tuyến này được gọi là Hắc Giới Tuyến.
Không ai dám tùy tiện vượt qua giới tuyến này, bởi vì làm vậy quá nguy hiểm, trong Bách Chi Địa không ai biết rốt cuộc có người nào thực sự đi đến đáy hố không, có lời đồn nói, đi xuống chính là một con đường không có lối về, không thể trở lại thế giới nhân loại nữa.
Đương nhiên Bách Chi Địa không phải tất cả hố đều như vậy, có một số hố rất nhỏ, sẽ không tồn tại hắc ám cắn nuốt quang mang, rất dễ tìm được đáy hố, đáy hố cũng không có gì dị thường.
Trình độ nguy hiểm của hố như vậy rất thấp, nhưng cũng không có giá trị quá lớn.
Ở Bách Chi Địa bình thường muốn tìm được thứ tốt, chỉ có những hố to lớn đến trình độ nhất định mà lại nguy hiểm mới có.
Hố to sản xuất nguyên tinh lại tràn ngập các loại nguy hiểm.
Chu Phàm không quá gấp đi xuống thăm dò, bởi vì hố to này đối với hắn mà nói thì vậy quá nhỏ bé.
Từ tư liệu có được có được cho thấy, chỗ quỷ dị của hố to là ở tài liệu trong hố dường như vĩnh viễn đào không hết, theo lý mà nói một cái hố to lớn như vậy, mỗi ngày đều có người xuống hố, chắc sớm đã bị đào hết roi mới đúng.
Nhưng căn bản không phải là như vậy, một cái hố to của Bách Chi Địa mỗi ngày đều có rất nhiều người xuống hố, nhưng bọn họ chỉ cần vận khí không kém, đều có thể đào được thứ có giá trị nhất định, từ khi con người phát hiện ra giá trị của Bách Chỉ Địa tới nay luôn là như vậy.
Trước giờ chưa từng thấy một cái hố to nào bởi vì bị đào mà xuất hiện tình huống tài nguyên khô kiệt, có tu sĩ suy đoán, mỗi một hố to đều là một không gian nhỏ đặc thù, mà không gian nhỏ này lớn hơn tưởng tượng của bọn họ nhiều, nhưng bọn họ lại không cảm giác được sự to lớn của nó.
Cũng chính bởi vì vậy, tài liệu trong hố mới đào không hết, còn có tu sĩ suy đoán, nói trong hố có hoàn cảnh đặc thù, tốc độ sinh trưởng của tài nguyên nơi này rất nhanh, tốc độ đào của người xuống hố là thua xa tốc độ sinh trưởng của tài liệu, đương nhiên đây đều chỉ là suy đoán mà thôi.