Chuong 1899: Tan Duong Bao
Chuong 1899: Tan Duong BaoChuong 1899: Tan Duong Bao
Chuong 1899: Tan Duong Bao
Đối với Độc Tàm Bang không dám đối kháng với Chu Phàm, không ai cảm thấy bất ngờ, dẫu sao đã sớm truyền ra, nói Triệu Bá một đao giết chết Ngũ Kiến Long là Khí Cương Cao Đoạn, cũng không có ai khinh thường thủ đoạn ám sát của Độc Tàm Bang, đây chính là Bách Chi Địa, đối với bọn họ mà nói, người thắng làm vua người thua làm giặc mới là chân lý, chỉ cần có thể thắng, ai quan tâm ngươi dùng thủ đoạn gì?
Những người này đều tới xem Chu Phàm có thể trở lại khách sạn hay không?
Nhưng hiện tại Chu Phàm bình yên vô sự trở lại, chứng tỏ ám sát hôm nay Độc Tàm Bang bố trí trên đường vào buổi chiều đã bị hủy.
Sau khi xác nhận điểm này, không ai dám nhìn Chu Phàm nữa.
Chu Phàm cũng nắm rõ tâm tư của những người này, hắn bình tĩnh ngồi xuống bàn.
Điếm tiểu nhị rụt rè đi theo ổn định thanh âm nói:
- Triệu tiền bối, không biết muốn ăn gì?
Hắn sợ Chu Phàm sẽ đột nhiên giận chó đánh mèo hắn, loại tiểu nhân vật như hắn, cho dù bị giết, vậy cũng chỉ có thể tự nhận xui xẻo, khách sạn sẽ không ra mặt cho hắn.
Chu Phàm gọi mấy món thức ăn và rượu mình thích, điếm tiểu nhị lập tức bước nhanh đi, chuẩn bị rượu và thức ăn cho Chu Phàm.
Lưu chưởng quỹ của Khách sạn đi tới, cũng rut re nói khẽ:
- Triệu tiền bối, xin lỗi, khách sạn luôn bảo trì trung lập, xin tha thứ.
Lưu chưởng quỹ buổi chiêu hôm nay rối rắm cả nửa ngày, hắn do dự tới tới lui lui giữa có nên phái người nói với Chu Phàm là Độc Tàm Bang muốn ám sát hắn hay không, cuối cùng vẫn kiên trì quy củ của khách sạn không phái người đi nói với Chu Phàm, hiện tại Chu Phàm trở lại, hắn khó tránh khỏi sợ Chu Phàm sẽ oán hận khách sạn.
- Cái này không tính là gì.
Chu Phàm bình tĩnh nói.
Chu Phàm cũng biết khách sạn không có nghĩa vụ đi thông tri cho hắn, hắn không nhỏ nhen đến mức này.
Lưu chưởng quỹ thở phào, hắn tạm dừng một chút lại nói:
- Độc Tàm Bang bảo một người tới gặp tiền bối, hiện tại hắn đang ở đây.
Nói xong Lưu chưởng quỹ chỉ vào góc hướng tây đại sảnh.
Chu Phàm giương mắt nhìn, chỉ thấy bàn vuông ở góc hướng tây đại sảnh bị một nam tử để râu chữ bát độc chiếm, hắn đang tự rót tự uống, thấy Chu Phàm nhìn tới, liền khách khí cười cười với Chu Phàm. - Nếu Tiên bối không muốn gặp hắn...
- Bảo hắn tới đây.
Chu Phàm thu hồi tâm mắt cắt ngang lời Lưu chưởng quỹ.
- Vâng.
Lưu chưởng quỹ đi đến bàn vuông đó, thông tri cho nam tử râu chữ bát.
Lúc này điếm tiểu nhị bưng thức ăn lên rồi lại lui xuống.
Chu Phàm nâng cốc rót rượu, Lưu chưởng quỹ đã cùng nam tử râu chữ bát đi tới.
Chu Phàm bưng chén rượu lên ngửi một chút, hắn buông chén rượu, nhìn về phía Lưu chưởng quỹ còn chưa kịp lên tiếng, nói:
- Trong rượu có độc.
Sắc mặt Lưu chưởng quỹ lập tức biến thành tái nhợt.
Khách sạn vốn có chút huyên náo cũng lập tức trở nên im lặng, tất cả mọi người nhìn vê phía Lưu chưởng quỹ, bọn họ hiển nhiên cũng nghe thấy lời Chu Phàm nói.
- Triệu tiên bối...
Trán Lưu chưởng quỹ đã chảy ra mồ hôi.
- Nếu ngươi không tin, vậy cầm cốc uống đi.
Chu Phàm lại cắt ngang lời Lưu chưởng quỹ, thanh âm lạnh lùng nói.
- Tin, ta đương nhiên tin.
Lưu chưởng quỹ vội vàng gật đầu khom người nói:
- Nhưng cho khách sạn một ngàn lá gan, khách sạn cũng không có gan hạ độc trong rượu của Triệu tiền bối.
- Đây là ngươi muốn giải thích với ta à?
Chu Phàm lạnh lùng nói.
- Không, không phải.
Toàn thân Lưu chưởng quỹ run lên, nói chuyện cũng trở nên lắp bắp,
- Xin tiền bối cho ta một chút thời gian, ta nhất định sẽ cho tiền bối một công đạo.
Lưu chưởng quỹ biết nếu không xử lý thích đáng việc này, chọc giận Triệu tiên bối vốn rất khó nói chuyện, vậy tất cả mọi người trong khách sạn đều phải chết.
Chu Phàm chỉ hơi gật đầu.
Lưu chưởng quỹ cũng không quản chuyện nơi này nữa, khập khiễng bước nhanh rời đi.
- Nói.
Chu Phàm gắp thịt bò trên bàn, hắn lại dùng tị thức thiệt thức kiểm tra một chút, xác nhận không có gì thường, mới lớn mật ăn.
- Bỉ nhân Hoàng Thế Kiệt, bái kiến Triệu tiên bối.
Trên mặt Hoàng Thế Kiệt lộ ra nụ cười nói:
- Xin ở đây thanh minh trước, bỉ nhân và Độc Tàm Bang không có bất kỳ liên quan gì, bỉ nhân là người của Tàn Dương Bảo.
- Tàn Dương Bảo là gì?
Sắc mặt Chu Phàm hờ hững hỏi.
Hoàng Thế Kiệt hơi ngẩn ra, hắn lại giải thích:
- Triệu tiền bối vừa tới Bách Chi Địa, có thể không biết, Tàn Dương Bảo chúng ta chính là thế lực số một số hai của Bách Chi Địa, Đỗ bảo chủ của chúng ta chính là tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh...
Nói đến ba chữ Đỗ bảo chủ, trên mặt Hoàng Thế Kiệt lộ ra một tia ngạo nghễ.
- Ngươi đã là người của Tàn Dương Bảo, vậy tới tìm ta làm gì?
Chu Phàm bực mình ngắt lời.
- Độc Tàm Bang bỏ ra một số tiên mời bỉ nhân tới đây nói với Triệu tiền bối, hi vọng Triệu tiền bối trả lại hố to cho bọn họ.
Hoàng Thế Kiệt vẫn lễ phép nói.