Chương 1909: Quỷ nghèo (2)
Chương 1909: Quỷ nghèo (2)Chương 1909: Quỷ nghèo (2)
Chương 1909: Quỷ nghèo (2)
Mộc Tam Oanh phải kinh doanh thương đội tốt ở Bách Chi Địa, mới có cơ hội tiến thêm một bước, cơ hội kiếm tiền tốt như vậy, nàng không muốn mất đi, mạo hiểm thích hợp là vẫn đáng.
Bốn người không phản đối, vì bọn họ cũng nghĩ như vậy, vê phân cách làm của Mộc Tam Oanh đúng sai thế nào, vê sau sẽ rõ.
- Hạ phong khẩu lệnh, khiến tất cả mọi người của thương đội giữ nghiêm bí mật, nếu có ai dám tiết lộ việc này, ta tuyệt không tha cho hắn.
Sắc mặt Mộc Tam Oanh lạnh lùng nói.
Bốn người đồng thanh đáp ứng, trên thực tế nên làm như vậy, nếu người thần bí đó thực sự mang đến tài liệu lâu dài, vậy chính là sẽ mang đến hồi báo phong phú cho Tam Mộc Thương Đội, nếu để thương đội khác biết, vậy người thân bí đó có thể sẽ không muốn giao dịch với Tam Mộc Thương Đội nữa.
Có điều chắc người thần bí đó khẳng định cũng không muốn để quá nhiều người biết, giữ bí mật đối với Tam Mộc Thương Đội chỉ có lợi, không có hại gì.
- Chẳng trách hắn không yêu cầu ta giữ bí mật.
Hiện tại Mộc Tam Oanh mới nghĩ thông điểm này, sắc mặt nàng nghiêm lại nói:
- Nếu ta không nghĩ tới điểm này, dẫn tới để lộ tin tức, có lẽ sẽ không có lần giao dịch tiếp theo nữa.
Người quá ngu đã định trước là không phải bạn làm ăn đủ tư cách. ...
Chu Phàm lấy ra ngân phiếu ba mươi vạn huyền tệ, cảm khái một tiếng, tiền này tới không khỏi quá dễ dàng.
Hắn hao hết tâm tư thi vào lớp chữ Giáp, trở thành Khôi Thủ lớp chữ Giáp, một năm có thể có được tài nguyên đồng giá với hơn bảy trăm vạn huyền tệ, sau đó gia nhập thư viện cũng có thể có được rất nhiều tài nguyên, hắn có thể nói là gia tài phong phú, nhưng một lần có được ba mươi vạn huyền tệ đối với hắn mà nói, vẫn không thể xem như con số nhỏ.
Nhất là mỗi ngày hắn đều có thể có được huyền tệ tương đương, mười ngày có thể có được ba trăm vạn huyền tệ, tốc độ kiếm tiên như vậy là khủng bố hơn cả hắn trở thành lớp chữ Giáp Khôi Thủ và gia nhập thư viện.
Sau khi tiến vào Đạo cảnh, tài nguyên tu sĩ cần càng khủng bố hơn, nếu không phải bản thân hắn có thể đào được nguyên tinh, đừng nhìn gia tài của hắn không ít, nhưng muốn mua đủ nguyên tinh, cũng khiến hắn thương cân động cốt, tiền vĩnh viễn là không đủ dùng.
Chu Phàm at ngân phiếu vào trong Trữ Vật Chi Thư, hắn dẫn theo Tiểu Muội quay về khách sạn.
Trước khi chưa thu thập được Độc Tàm Bang, hắn không có tâm tư xuống hối Về tới khách sạn, Chu Phàm lập tức lại tìm Lưu chưởng quỹ.
Lưu chưởng quỹ có chút kinh ngạc vì Chu Phàm trở về sớm như vậy, nhưng vẫn khom người nói:
- Không biết tiền bối tìm ta có chuyện gì?
Trong lòng hắn lại nói thâm, cách ngày hôm qua đáp ứng bắt tên đầu bếp đó về vẫn còn một đoạn thời gian, chắc Triệu tiền bối không phải là không đợi nổi chứ?
Chu Phàm quan sát thực khách đang ăn cơm trong đại sảnh một chút, hắn mở miệng nói với Lưu chưởng quỹ:
- Ngươi có biện pháp truyền tin tức ra cả Bách Chi Địa không?
Thực khách trong khách sạn có một số vốn chính là canh giữ ở đây chờ Chu Phàm trở về, hiện tại nhìn thấy Chu Phàm quả nhiên trở lại, đương nhiên sẽ dỏng tai lắng nghe.
Chu Phàm cũng không có ý giấu giếm, trong lòng các thực khách hiện lên nghi vấn, bọn họ không rõ Chu Phàm nói như vậy là vì gì?
Lưu chưởng quỹ hơi ngẩn ra nói:
- Tiền bối muốn truyền tin tức ra cả Bách Chi Địa ư? Không biết muốn làm tới trình độ nào?
- Trình độ tuyệt đại bộ phận người đều biết?
Sắc mặt Chu Phàm bình tĩnh nói:
- Loại trình độ như Độc Tàm Bang hạ lệnh truy sát đối với ta, ngươi cũng có thể coi như ta muốn hạ một lệnh truy sát lại.
Hạ lệnh truy sát... Tất cả mọi người đầu tiên là lộ ra vẻ ngỡ ngàng, nhưng rất nhanh liên triệt để kinh sợ, bọn họ lờ mờ đoán được Chu Phàm muốn làm gì.
- Khách sạn chúng ta vốn có thể hạ lệnh truy sát thay thực khách...
Lưu chưởng quỹ nuốt nước miếng một chút, nói:
- Vốn khách sạn sẽ thu một chút thù lao, nhưng tiền bối thì tất nhiên không cần.
Chu Phàm biết mình là tìm đúng người rồi, hắn nhếch miệng cười nói:
- Con người ta làm việc ân oán rõ ràng, thù lao nên thu thì ngươi cứ thu.
Ân oán rõ ràng. .. Da mặt các thực khách run lên.
Lưu chưởng quỹ hơi gật đầu nói:
- Vậy không biết Triệu tiền bối muốn hạ lệnh truy sát gì?
- Nói lệnh truy sát cũng không rất hợp.
Chu Phàm lắc đầu nói:
- Phải nói là lệnh treo thưởng, ta hỏi ngươi, Độc Tàm Bang bỏ ra bao nhiêu tiền khiến những sát thủ đó tới giết ta? - Chỉ cân dám đến giết Triệu tiền bối, bất kể có thành công hay không đều có thể có được một ngàn huyền tệ, có thể khiến Triệu tiền bối bị thương nhẹ có thể có được một vạn huyền tệ, trọng thương có thể có được mười vạn huyền tệ, giết chết Triệu tiên bối...
Lưu chưởng quỹ nói đến đây thì ngừng lại, không dám nói tiếp.
- Nói đi.
Chu Phàm bình tính giục.