Chuong 1908: Quy ngheo
Chuong 1908: Quy ngheoChuong 1908: Quy ngheo
Chuong 1908: Quy ngheo
Một nam tử trung niên ăn mặc như văn sĩ lắc đầu nói:
- Hắn hứa cơ hồ mỗi ngày đều có thể lấy ra nhiều tài liệu như vậy, cũng có thể là một thế lực lớn nào đó nắm giữ được phương pháp đào lợi hại, bọn họ vì giữ bí mật loại phương pháp đào này, ngụy trang không muốn để người khác biết là bọn họ làm.
- Tiên sinh nói rất có lý.
Mộc Tam Oanh khẽ gật đầu nói:
- Vậy không thể thông qua điểm này xác nhận hắn đến từ thế lực nào.
Lầu trại lâm vào trong yên lặng, một lúc sau Mộc Tam Oanh lại nói:
- Thân pháp của hắn nhanh như vậy, đúng là hiếm thấy, thân pháp võ kỹ Võ cảnh rất khó làm được tới loại trình độ này, nhưng tu sĩ Đạo cảnh chắc có thể làm được, một số khí cụ phù đặc thù ở Đạo cảnh cũng có thể làm được.
- Liệu hắn có phải là tu sĩ Đạo cảnh không?
- Tiểu thư, cái này không thể xác nhận, bởi vì theo ta biết, chỉ cần nuốt vào đan dược nào đó, trong mấy hơi thở tốc độ cũng có thể đạt tới nhanh như vậy, chúng ta không nhìn thấy hắn một mực dùng tốc độ nhanh như vậy để di động.
Lục Thí Bằng trả lời.
- Hắn tiến vào rừng cây nhỏ, chúng ta không nhìn thấy hắn dẫn người tới, đương nhiên cũng không loại trừ khả năng sau khi hắn tiến vào rừng cây nhỏ, bảo người của hắn rời khỏi trước.
Mộc Tam Oanh nhíu mày nói:
- Nhưng khi ta dẫn các ngươi đi vào đã quan sát rồi, trong rừng không có bất kỳ dấu vết đi lại nào.
- Đương nhiên người hắn mang đến có thể chân không chạm đất, nhưng có khả năng hơn là trên người hắn mang theo khí cụ trữ vật quý giá.
Lần này bốn người trong lều trại không phản bác nữa, chỉ hơi biến sắc.
Khí cụ trữ vật, không ít tu sĩ vừa tiến vào Đạo cảnh đều không thể có được một, nếu người này có khí cụ trữ vật, vậy người này có khả năng rất lớn là tu sĩ Đạo cảnh.
- Cho nên hắn có thể là tu sĩ Đạo cảnh.
Mộc Tam Oanh nói ra suy đoán của mình:
- Có điều cũng chỉ là có khả năng, ta đã từng nghe nói có một số khí cụ trữ vật là không cần chân nguyên của tu sĩ Đạo cảnh cũng có thể mở, nhưng những khí cụ trữ vật đó càng quý giá hơn, có thể người có khí cụ trữ vật như vậy đều không đơn giản.
- Có điều tu sĩ Đạo cảnh, ở Bách Chi Địa trước mắt đã biết chỉ có bảy người, nghe đồn có năm là tu sĩ Hóa Nguyên, hai là tu sĩ Nguyên Dịch...
Nam tử ăn mặc như Văn sĩ nói đến đây tạm dừng một chút rồi sửa lời:
- Cộng thêm Triệu Bá gần đây hấp dẫn rất nhiêu ánh mắt, nên là tám mới đúng.
Bách Chi Địa có tám tu sĩ Đạo cảnh, nghe thì rất nhiều, dẫu sao Tiêu Lôi Nghi Loan Ti Phủ cũng không có nhiều như vậy, nhưng thực lực của tám tu sĩ Đạo cảnh này so với Tứ Chinh Sứ sợ rằng vẫn có chênh lệch, hơn nữa Tiêu Lôi Châu Phủ không chỉ có Nghi Loan Ti Phủ, còn có Tiêu Lôi Thư Viện và Tiêu Lôi Tự, lại thêm những đại thế gia ở đó, không ai nói rõ được Tiêu Lôi Châu Phủ có bao nhiêu tu sĩ Đạo cảnh.
Mấu chốt là Tiêu Lôi Châu Phủ còn có tu sĩ Kim Thân Cảnh!
Bách Chi Địa Năm bè bảy mảng là thua xa Tiêu Lôi Châu Phủ, nhưng tám tu sĩ Đạo cảnh, chỉ sợ cho dù là thế gia lớn nhất của Tiêu Lôi Châu - Phượng gia cũng không có nhiều tu sĩ Đạo cảnh như vậy, thực lực trên giấy của Bách Chi Địa không tính là yếu.
- Nếu là tu sĩ Đạo cảnh, liệu có phải một trong số tám người bọn họ không?
Nam tử ăn mặc như văn sĩ có chút nghi ngờ nói:
- Có điều Triệu Bá mới đến, chắc khả năng là hắn không lớn.
- Thế sự không có tuyệt đối.
Mộc Tam Oanh hơi nhíu mày nói:
- Chúng ta biết tới Triệu Bá chỉ thông qua người ngoài kể lại, đừng vội phủ nhận khả năng là Triệu Bá.
Mọi người lại thương nghị một lúc, phương thức nghị sự của bọn họ phần lớn là Mộc Tam Oanh nói ra suy đoán của mình, sau đó lại do bốn người phản bác, tìm ra lỗ hổng có thể tồn tại trong đó.
Đây kỳ thật là một loại bồi dưỡng, bồi dưỡng đối với Mộc Tam Oanh, kinh thương của Tam Mộc Thương Đội hưởng lợi chỉ là mục đích thứ yếu, mục đích chủ yếu là rèn luyện đối với Mộc Tam Oanh, cho nên mới hình thành quy củ nghị sự như vậy.
- Không biết tiểu thư định xử lý việc này thế nào?
Nói tới cuối cùng, thấp bé dáng người thấp bé nhất hỏi.
Đây là khảo nghiệm.
Trong lòng Mộc Tam Oanh cũng hiểu, nàng trâm ngâm một chút nói:
- Chúng ta không thể xác nhận thân phận của người đó, nhưng lai lịch của người này có chút bất phàm, trước khi chưa biết rõ thân phận của hắn, ý định của ta là mặc kệ hắn là thân phận gì, hắn có tài liệu thì thương đội chúng ta ăn.
- Chúng ta là thương đội, chỉ phụ trách mua tài liệu để thu hoạch lợi nhuận thích hợp, chuyện có lợi để lấy, lại không nhìn ra phiêu lưu gì, ta không thể cự tuyệt ở ngoài cửa, lai lịch của hắn không liên quan tới chúng ta.