Chương 1930: Cửa vào rừng cây
Chương 1930: Cửa vào rừng câyChương 1930: Cửa vào rừng cây
Chuong 1930: Cua vao rung cay
Cái Bách Chi Địa thiếu là hoàn cảnh an toàn và lương thực để có thể sinh tôn, cho nên một nguyên nhân khác của tổ chức thăm dò là để bảo đảm an toàn sinh tôn.
Cách mỗi một đoạn thời gian, thế lực lớn nhỏ đều sẽ tổ chức thăm dò tới Bách Thâm Xử, cho dù bọn họ phần lớn là hạng vong mệnh, nhưng loại chuyện này vẫn chấp hành nghiêm ngặt, mỗi một thế lực phải gánh bao nhiêu trách nhiệm thăm dò, giữa thế lực và thế lực đều có hẹn ngầm.
Sở dĩ bọn họ nguyện ý làm chuyện như vậy, đó là bởi vì trong Bách Thâm Xử tùy thời đều có khả năng phát sinh biến hóa nguy hiểm không biết, nếu không thể biết trước, đến lúc đó biến hóa nguy hiểm lan ra bên ngoài... Chuyện như vậy không phải chưa từng phát sinh.
Từng bởi vì chuyện như vậy, sống sót ở Bách Chi Địa là trăm người không được một, cho nên thăm dò là điều cần thiết.
Nhưng hôm nay có chút đặc thù, không phải ngày các thế lực lớn tổ chức thăm dò, ở một lối vào rừng cây của Bách Thâm Xử xuất hiện thân ảnh của hai người.
Hai người này một người trung niên trên mặt là râu đen đầy má, tóc tai hỗn độn, bên cạnh nam tử trung niên là một nữ tử đi theo.
Nếu Chu Phàm ở đây, khẳng định lập tức có thể nhận ra nữ tử này là Mộc Tam Oanh.
- Xem ra chúng ta tới sớm nhất rồi.
Nam tử trung niên cười nói.
Nam tử trung niên là tu sĩ Đạo cảnh Võ Khải, một mực nói với bên ngoài hắn chỉ có tu vi Hóa Nguyên Cảnh, nhưng trên thực tế tu sĩ Đạo cảnh ở Bách Chi Địa là rất ít giao thủ, không ai dám khẳng định cảnh giới chân chính của hắn là Hóa Nguyên Cảnh.
- Võ đạo hữu, nhãn lực của ngươi không tốt lắm.
Tiếng cười từ một gốc đại thụ bên phải truyền.
Thanh âm truyền ra, cạnh cây hiện ra thân ảnh của một lão giả lưng còng, bên cạnh hắn là một nam tử trung niên.
- Thì ra Cung đạo hữu tới, đúng là thất lễ.
Da mặt Võ Khải run lên một chút, sau đó lại khôi phục bình tĩnh cười nói:
- Ở Bách Chi Địa ai chẳng biết Cung đạo hữu am hiểu thuật pháp ẩn nấp, đến vô ảnh đi vô tung, ta không biết Cung đạo hữu tới không phải là chuyện rất bình thường à?
Chỉ là thuật nhỏ không đáng nhắc đến, nếu thực sự động thủ, lão đầu tử ta không phải là đối thủ của Võ đạo hữu.
Lão giả lưng còng cười khà khà nói, hắn họ Cung, nhưng tên một mực là dấu chấm hỏi, người biết hắn ở sau lưng đều gọi hắn là Cung Lão Quỷ. Người hắn dẫn theo là đại đệ tử của hắn - Đặng Nhất Chỉ.
Đối với lời nói của Cung Lão Quỷ, Võ Khải ngoài miệng khiêm tốn vài câu, nhưng trong lòng hắn cũng biết Cung Lão Quỷ rất không đơn giản.
- Hai vị đang nói chuyện gì thế?
Thanh âm của Đỗ Tàn Dương từ xa xa truyền đến, người của hắn rất nhanh đã tới gần mọi người.
- Đỗ đạo hữu.
Cung Lão Quỷ và Võ Khải đều tươi cười.
Đỗ Tàn Dương không dẫn ai theo, nếu là lúc trước, hắn khẳng định sẽ dẫn người tới, nhưng Tàn Dương Bảo đánh với Chu Phàm một trận, tổn thất thảm trọng, Đỗ Tàn Dương dứt khoát không dẫn người theo.
Cung Lão Quỷ và Võ Khải biết rất rõ chuyện này, có điều cho dù trong lòng vui sướng khi người khác gặp họa đối với Đỗ Tàn Dương, cũng không lên tiếng khiêu khích Đỗ Tàn Dương.
Nhưng cho dù không nói gì, Đỗ Tàn Dương cũng biết hiện tại hắn đã thành chuyện cười của Bách Chi Địa, trong lòng hai người này nghĩ gì hắn cũng biết rất rõ, nhưng hắn vẫn vẻ mặt bình tĩnh cười cười chắp tay, nói chuyện phiếm với hai người.
Ba người chưa tán gau được vài câu, một cỗ kiệu màu xanh không ai khiêng từ bên này nhẹ nhàng bay tới, đến gân mới dừng lại.
Từ trên kiệu một nam tử trung niên cao gây đi ra, hắn dắt một nữ tử áo đỏ thiên kiều bách mị, nữ tử áo đỏ tựa vào ngực hắn cười hì hì.
- Lý đạo hữu đúng là rất nhã hứng, còn mang cả thiếp của mình đến.
Cung Lão Quỷ cười ha ha nói.
Nam tử trung niên Cao gây tên là Lý Cao Phong, hắn sắc mặt xanh lét, lòng bàn chân phù phiếm, chỉ thuận tay duỗi ra, cỗ kiệu đó đã được gấp lại, thành một đoàn giấy xanh, được hắn cất vào trong phù đại.
- Cung đạo hữu, ngươi cũng biết ta mỗi ngày không có gái thì không vui, không mang theo nữ nhân tới sao được?
Lý Cao Phong cười âm hiểm:
- Kỳ thật ta rất thích, phu nhân thứ tư của Cung đạo hữu, không biết là có thể chuyển nhượng không?
Sắc mặt Cung Lão Quỷ lập tức xuống, đại đệ tử Đặng Nhất Chi phía sau hắn lạnh lùng nói:
- Lý Cao Phong, ngươi dám làm nhục sư phụ ta?
- Lúc nào tới lượt ngươi lên tiếng?
Lý Cao Phong chưa lên tiếng, Cung Lão Quỷ đã quát mắng trước: - Không lớn không nhỏ, còn không xin lỗi Lý đạo hữu?
Đặng Nhất Chi lập tức một tiếng xin lỗi Lý Cao Phong.
- Có gì đâu, Cung đạo hữu quá khách khí rồi.
Lý Cao Phong hài lòng cười cười.
Cung Lão Quỷ cười ha ha nói:
- Đạo hữu đã coi trọng phu nhân phòng thứ tư của ta, vậy chính là vinh hạnh của nàng, sau khi trở về, ta sẽ chém nàng thành mười khối tám khối đưa đến phủ của Lý đạo hữu, để Lý đạo hữu hưởng thụ.