Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1251 - Chuong 1937: Mu (2)

Chuong 1937: Mu (2) Chuong 1937: Mu (2)Chuong 1937: Mu (2)

Chuong 1937: Mu (2)

Rất nhanh mọi người nhất trí cho rằng rừng cây đen vẫn là rừng cây đó, bọn ho tiến vào trong rừng cây.

Một đường thăm dò so với ngày hôm qua thì còn cẩn thận hơn, sở dĩ như vậy, đó là bởi vì bọn họ phải xác nhận một chuyện rất quan trọng, đó chính là một đêm trôi qua, hoàn cảnh nơi này có phát sinh biến hóa hay không?

Thiên Cơ Cự Khanh rất lâu mới mở ra một lần, đối với bọn họ xuống hố mà nói, hoàn toàn có thể coi như một nguy hiểm chỉ địa xa lạ.

Ở hoang dã, trước mặt địa vực nguy hiểm, một tu sĩ bước vào Đạo cảnh cũng lộ ra có chút nhỏ bé, bất kỳ lơ là nào, đều có khả năng sẽ lấy đi tính mạng của tất cả mọi người.

Trong rừng cây, còn có thể nhìn thấy dấu vết đánh nhau ngày hôm qua lưu lại, thi thể của quái quyệt sau khi chết có thể lưu lại thân thể tàn phế đều biến mất, có điều đây cũng không phải chuyện khác thường gì.

Trong hoang dã, có quái quyệt dùng cắn nuốt thi thể quái quyệt để sống, những thi thể đó tất nhiên trở thành đồ ăn của những quái quyệt đó.

Ngược lại nếu một đêm trôi qua, thi thể của những quái quyệt này vẫn ở lại tại chỗ, đây mới là chuyện thực sự phải chú ý.

Bọn họ tiếp tục đi tới trong rừng cây, lại khó tránh khỏi bị quái quyệt tập kích, có điều những quái quyệt này đều rất tâm thường, nhanh chóng giải quyết, không làm trì hoãn tốc độ của bọn họ.

Không bao lâu sau, bọn Chu Phàm từ trong rừng cây di ra.

Ra khỏi rừng cây, không ít người đều thâm thở phào.

Bởi vì một đường thuận lợi, ngày hôm qua bọn họ chính là đi tới nơi này, trên đường không có biến hóa đặc thù, đối với bọn họ mà nói chính là một tin tức tốt rất lớn.

Điều này chứng tỏ Thiên Cơ Cự Khanh vẫn giống như lúc trước, không phát sinh biến hóa quá dị thường, ít nhất khu vực bên rìa chính là như vậy.

- Đi thôi, xem bên trong có biến hóa gì không.

Võ Khải mỉm cười nói.

Nếu không có gì dị thường, thời gian phân tán thăm dò của bọn họ có thể đẩy lên trước, một đám người tụ cùng một chỗ, đụng phải tài liệu quý hiếm gì, cũng phải liều mạng tranh đoạt, Võ Khải không thích như vậy.

Chỉ là đại đệ tử Đặng Nhất Chi của Cung Lão Quỷ đột nhiên hô khẽ một tiếng.

Tiếng hô khẽ này khiến bọn Chu Phàm trở nên cảnh giác, cũng không thèm nhìn tới, lập tức lui vê phía sau mấy bước, ngay cả Cung Lão Quỷ cũng không ngoại lệ, tốc độ lui vê phía sau của Cung Lão Quỷ không chậm hơn bất kỳ ai.

Lui vê phía sau mấy bước, bọn Chu Phàm mới nhìn về phía Đặng Nhất Chi.

Cung Lão Quỷ dùng ánh mắt sắc bén nhìn kỹ đệ tử của mình nói:

- Ngươi hô vớ vẩn gì thế?

- Sư phụ, ngươi xem mu bàn tay của ta này.

Đặng Nhất Chi lật mu bàn tay hắn lại.

Lúc này mọi người mới thấy rõ, mu bàn tay của Đặng Nhất Chi nổi lên từng mủ nhỏ màu vàng sam hoặc to hoặc nhỏ.

Mọi người biến sắc, Đặng Nhất Chi không phải tu sĩ Đạo cảnh, nhưng tốt xấu gì cũng là võ giả đã qua Hoán Huyết Đoạn, một khi võ giả vượt qua Hoán Huyết Đoạn, tố chất thân thể sẽ nhận được đề thăng rất lớn, đừng nói là sinh bệnh, độc dược bình thường cũng khó có thể hạ độc được một võ giả đã qua Hoán Huyết Đoạn.

Hai mu bàn tay của Đặng Nhất Chi đột nhiên nổi mủ, điều này rất có vấn đề.

Nhìn mủ vàng sẫm ở hai mu bàn tay Đặng Nhất Chi, mọi người lại cảnh giác đề phòng lui về phía sau.

Đặng Nhất Chi có kinh nghiệm sinh tôn hoang dã phong phú, hắn đã nhanh chóng lấy ra phù lục dán lên người, lại nuốt vào ba viên đan dược giải độc giải chú.

Nhưng làm như vậy có hữu dụng hay không, trong lòng bọn Chu Phàm đều mang hoài nghị, bởi vì bọn họ dám đến Thiên Cơ Cự Khanh, đều sẽ chuẩn bị một số phù lục khí cụ chống đỡ nguyên rua độc tố xâm nhiễm theo người.

Hiển nhiên loại phù lục khí cụ mang theo trên người Đặng Nhất Chi không mang tới tác dụng nên có, chứng tỏ độc tố nguyền rủa này rất đặc biệt.

Nguyền rua độc tố không đếm xỉa tới phòng ngự chân khí và phù lục khí cụ như vậy thường thường là rất đáng sợ.

- Ngươi nghĩ xem có chạm vào thứ không nên chạm nào không?

Cung Lão Quỷ trâm giọng nói.

- Trên đường ta luôn rất cẩn thận, không đụng vào bất kỳ thứ không biết gì cả.

Đặng Nhất Chi vừa vận chuyển chân khí kiểm tra thân thể vừa vội vàng nói.

- Vậy vì sao ngươi lại xảy ra vấn đề.

Cung Lão Quỷ nhìn lướt qua mọi người hỏi:

- Có ai từng gặp nguyền rủa độc tố tương tự không?

- Cung đạo hữu, chỉ nhìn đặc trưng bên ngoài, làm sao có thể nhanh chóng phán đoán được hắn dính phải thứ gì? Nguy Van nhiu may noi.

Nguy Van nói rất có lý, nguyền rủa độc tố thiên kì bách quái, thường thường nguyên rủa độc tố dẫn tới thân thể có bệnh trạng giống nhau có đôi khi nhiều tới mấy trăm.

Cho dù là người vô cùng quen thuộc với nguyên rủa độc tố ở đây, có thể cũng phải tốn thời gian không ngắn để phân biệt.

Lúc này, mủ vàng vốn chỉ ở mu bàn tay đã lan ra cổ tay, cũng khuếch tán tới cả cánh tay.

ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Bình Luận (0)
Comment