Chương 1936: MU
Chương 1936: MUChương 1936: MU
Chuong 1936: Mu
Chu Phàm dùng trận pháp ngăn cách bên ngoài, sau khi tự thành một không gian, hắn vươn tay ra vỗ cái đầu nhỏ của Mặc Mặc, bảo Mặc Mặc nhẫn nại một phen, đừng làm bừa, hắn lo lắng nhất là Mặc Mặc đột nhiên muốn đi săn tài liệu quái quyệt.
Hiện tại có nhiêu đôi mắt như vậy đang nhìn chằm chằm, tuyệt đối không phải lúc thích hợp.
Nhưng may mà Mặc Mặc cũng coi như nhu thuận, sẽ không mang tới thêm phiền cho hắn, hơn nữa hiện tại Mặc Mặc ăn cơm một lần, bình thường đều phải mấy ngày mới tiếp tục ăn, chờ qua mấy ngày, chuyện Thiên Cơ Cự Khanh cũng sớm kết thúc rồi.
Kỳ thật Chu Phàm cũng hiểu, một mực mang theo Mặc Mặc là không tốt, nhưng Mặc Mặc là nữ nhi của hắn, hiện tại lại không chịu rời khỏi hắn thời gian quá dài, hắn chỉ có thể tạm thời mang theo Mặc Mặc, rôi chậm rãi nghĩ biện pháp an trí thích đáng cho Mặc Mặc.
Vả lại Mặc Mặc mỗi ngày đều đang trưởng thành, sau này chờ nàng biết điêu hơn một chút, chuyện cũng sẽ chậm rãi tốt lên.
Đúng là sầu chết lão phụ thân ta... Chu Phàm cười trêu Mặc Mặc, sau đó mới bắt đầu lấy ra nguyên tinh hấp thu tu luyện.
Không cho bọn Đường Văn Khang thấy hắn đang làm gì, cũng có một bộ phận nguyên nhân của nguyên tinh, dẫu sao mỗi ngày dùng nguyên tinh tu luyện, loại chuyện này nhìn thì vẫn quá xa Xi.
Tu luyện xong, Chu Phàm mới rút phù trận ngăn cách thanh âm và tâm mắt, nói với Đường Văn Khang một tiếng, lại quan sát tình huống của những người còn lại trong doanh địa.
Ngụy Vân và người áo đen cùng hắn mang đến trầm mặc ngồi đó, lại không nói gì.
Võ Khải và Mộc Tam Oanh thì đang thấp giọng thương lượng gì đó.
Đỗ Tàn Dương Đơn độc một mình dùng phù trận che tâm mắt, không nhìn rõ hắn đang làm gì.
Lý Cao Phong và thị thiếp Vân nhi của hắn cũng dùng phù trận che tâm mắt, nhưng hai người này có lẽ không thể làm chuyện gì hay.
Liêu Nhất Bán và người đeo mặt nạ cùng hắn mang đến cũng ngồi, không ngủ cũng không nói gì.
Cung Lão Quỷ đã nằm xuống ngủ, đệ tử của hắn Đặng Nhất Chi gác đêm cho hắn.
- Có thấy bộ dạng của người Ngụy Vân mang đến và người Liêu Nhất Bán mang đến không?
Chu Phàm hỏi Đường Văn Khang.
Hai người này có lẽ khi ăn cơm hoặc làm chuyện gì đó, thể hiện ra bộ dạng của mình.
- Không, khi bọn họ ăn đều đưa lưng về phía tất cả mọi người. Đường Văn Khang lắc đầu nói.
Chu Phàm cũng biết, hai người đó cố ý che giấu tung tích, muốn bọn họ phạm sai lâm cấp thấp như vậy là chuyện rất khó.
Chu Phàm không hỏi nữa, mà là mở phù trận, nằm xuống ngủ.
ebookshop.vn - ebook truyện dịch giá rẻ
Chu Phàm đề phòng Đường Văn Khang như vậy, hắn không để ý tới suy nghĩ trong lòng Đường Văn Khang, dẫu sao ở trong mắt hắn, Đường Văn Khang chỉ là một người lạ, hắn không thể không đề phòng.
Trong lòng Đường Văn Khang có suy nghĩ gì, đó là chuyện của bản thân hắn.
Chu Phàm nghĩ như vậy, nặng nề thiếp đi.
Đợi tới sáng sớm, Chu Phàm đúng giờ tỉnh lại, hắn ngay lập tức ngồi dậy, Tiểu Muội và Mặc Mặc đều ở trong phù trận của hắn.
- Tiền bối, ngươi tỉnh rồi à.
Đường Văn Khang cười chào hỏi.
- Đêm qua không phát sinh chuyện gì à?
Chu Phàm hỏi.
- Trừ một số quái quyệt trùng kích doanh địa ra, không có đại sự gì phát sinh.
Đường Văn Khang thoải mái nói.
Về phân những quái quyệt trùng kích doanh địa, tất nhiên là bị người gác đêm giết chết.
Đội ngũ này cơ bản đều có tu vi Khí Cương Đoạn trở lên, thị thiếp Vân nhi của Lý Cao Phong một mực không xuất thủ, Chu Phàm không rõ thực lực của nàng, nhưng trừ thị thiếp Vân nhi của Lý Cao Phong, cho dù là Mộc Tam Oanh đến từ Tam Mộc Thương Đội cũng lộ ra tu vi Khí Cương Đoạn.
Cho nên giết chết một số quái quyệt không tính là lợi hại trùng kích doanh địa, thậm chí không đánh thức người đang ngủ, cũng không phải chuyện thần kỳ gì.
Người trong doanh địa lục tục tỉnh lại, bắt đầu thuần thục giải trừ phù trận rồi thu hồi, lại ăn một chút đồ, roi bắt đầu thăm dò Thiên Cơ Cự Khanh.
Ngày hôm qua khi tới đây, vì giải quyết vách hố và quái quyệt ùa ra, trên thực tế không thăm dò được quá nhiều thứ, chỉ đi một vòng trong rừng cây đen ngoại vi Thiên Cơ Cự Khanh rồi trở lại.
Nhưng hôm nay thì khác, nếu không có gì bất ngờ, thăm dò hôm nay sẽ đạt tới chỗ sâu hơn của Thiên Cơ Cự Khanh, thậm chí nếu thuận lợi thì bọn họ sẽ cân nhắc phân tán ra tìm tài liệu quý hiếm.
Đương nhiên tiên đề là phải thuận lợi. Sau khi chuẩn bị xong, một đám người xuống hố, bắt đầu lần thăm dò thứ hai.
Bọn họ đầu tiên là kiểm tra dấu hiệu phù văn hôm qua lưu lại ven đường, xác nhận dấu hiệu phù văn không có biến hóa, lại dọc theo dấu hiệu phù văn một đường đi tới, rất nhanh lại thấy rừng cây đen ngày hôm qua.
Mọi người dùng thủ pháp của mình cẩn thận kiểm tra, Chu Phàm không làm quá nhiều việc, chỉ là dựa vào bốn thức mắt tai mũi lưỡi để phán đoán.
Lục thức đối với phân biệt nguy hiểm ở hoang dã vốn chính là năng lực rất hữu dụng.