Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1253 - Chuong 1939: Cua C6C

Chuong 1939: Cua c6c Chuong 1939: Cua c6cChuong 1939: Cua c6c

Chương 1939: Cửa cốc

- Trước kia chưa từng xuất hiện tử vong ở phạm vi trình độ này, nhất là võ giả Khí Cương Đoạn.

Ngụy Vân thở dài một tiếng nói:

- Hôm nay chúng ta có tiếp tục đi nữa không?

Hiện tại bọn họ chưa tiến vào sâu trong Thiên Cơ Cự Khanh, cách vị trí trên hố cũng không tính là tính xa, không ngờ đã chết mất một người.

Có thể nói là xuất sư bất lợi, cũng có thể là lần này Thiên Cơ Cự Khanh mở ra, còn hung hiểm hơn mấy lần trước, cho nên Ngụy Vân mới hỏi như vậy.

- Sao lại không đi tiếp?

Cung Lão Quỷ sâm mặt nói:

- Ta đã chết một đệ tử ở đây, hiện tại trở vê, ta không chấp nhận được, chúng ta phải tiếp tục thăm dò.

- Hơn nữa ta hoài nghi...

Ánh mắt Cung Lão Quỷ lạnh lùng nhìn lướt qua mọi người:

- Cái chết của đại đồ đệ ta không phải vì Thiên Cơ Cự Khanh, mà trong các ngươi có người xuất thủ hại chết hắn.

- Nếu không vì sao nhiều người như vậy đều không sao, chỉ có đồ đệ ta là trúng nguyền rủa?

Sự hoài nghi của Cung Lão Quỷ không có gì lạ, dẫu sao bọn họ một đường di tới, nếu nói đang nguyên rủa độc tố, vậy cũng có thể cùng gặp phải, nhưng lại chỉ có Đặng Nhất Chi xảy ra chuyện.

- Cung đạo hữu, chuyện không có bằng chứng đừng nói thì tốt hơn.

Sắc mặt Ngụy Vân bình tĩnh nói:

- Trên hoang dã bất ngờ gì cũng có đều phát sinh, chẳng lẽ ngươi trước giờ chưa từng thấy trong một đội đột nhiên có người gặp chuyện không may à?

- Không phải không có, nhưng đều là vì những người đó phạm sai lầm ngu xuẩn, đệ tử của ta tốt xấu gì cũng là Khí Cương Đoạn, kinh nghiệm hoang dã của hắn không thua bất kỳ một ai trong các ngươi, ngươi cảm thấy hắn sẽ phạm những sai lầm ngây thơ đó sao?

Cung Lão Quỷ cười lạnh hỏi lại.

- Ngươi muốn như thế nào?

Đỗ Tàn Dương hỏi.

- Không muốn thế nào cả, việc này ta sẽ chậm rãi điều tra rõ, nếu là bất ngờ, vậy không trách được ai, nhưng nếu để ta phát hiện ai trong các ngươi ám hại đệ tử của ta... Cung Lão Quỷ không nói nữa, nhưng ý uy hiếp trong lời nói này lại rất rõ ràng.

- Hiện tại ta kiến nghị tiếp tục đi tới, các ngươi cảm thấy thế nào?

Cung Lão Quỷ lại nói.

Cung Lão Quỷ không nhắc tới cái chết của đồ đệ hắn nữa, mà là nói tới đề tài này, tất cả mọi người là nghiêm túc nghĩ tới.

- Ta đồng ý, không thể bởi vì chết một người mà sợ không dám đi tới nữa?

Lý Cao Phong cười khẽ, hắn dùng tay bóp cằm thị thiếp:

- Nữ nhân của ta cũng không sợ, chẳng lẽ các ngươi ngay cả nữ nhân của ta cũng không bằng sao?

- Ta cũng tán thành tiếp tục đi tới.

Đỗ Tàn Dương mở miệng nói.

Cuối cùng không ai đề xuất phản đối, cho dù đã phát sinh bất ngờ, cứ vậy mà tay không, quả thật không ai có thể chấp nhận được.

Sau khi hình thành ý kiến thống nhất, mọi người chỉ tạm dừng một lúc rồi lại tiếp tục tiến về phía trước, Cung Lão Quỷ chỉ lấy một số phù lục khí cụ bị không cháy hỏng của Đặng Nhất Chị, về phần thi thể thì đã sớm bị hỏa thiêu.

Sau khi xảy ra chuyện của Đặng Nhất Chi, tất cả mọi người biến phải cẩn thận hơn, tốc độ đi tới cũng vì thế mà chậm lại rất nhiều.

Dưới kiến nghị của Ngụy Vân, mỗi người phụ trách giám sát một phương hướng.

Địa hình của Thiên Cơ Cự Khanh thiên kì bách quái, nơi này quả thực chính là một tiểu thiên địa, có núi có đồi có rừng.

Hơn nữa không giống hố to khác, càng đi càng tăm tối, nơi này giống như không tồn tại Hắc Giới Tuyến.

Không chỉ là Chu Phàm có nghi hoặc như vậy, Mộc Tam Oanh lần đầu tiến vào nơi này cũng có nghi hoặc đó, nàng hỏi Võ Khải hỏi.

- Bởi vì quá lớn, lớn đến vẫn chưa thể đi vào địa vực hắc ám của nó.

Võ Khải đưa ra giải thích.

Đi được khoảng thời gian nửa nén hương, mọi người dừng chân, trước mặt bọn họ xuất hiện một hẻm núi chật hẹp.

- Đi xuyên qua hẻm núi hay là đi vòng qua?

Lý Cao Phong nhìn hẻm núi phía trước, hỏi.

Nếu hẻm núi có nguy hiểm, với địa hình nơi đó có thể sẽ bị phong tỏa ở bên trong.

Đương nhiên với thực lực của bọn họ, cho dù hai bên cửa cốc có vấn đề, bọn họ cũng có thể chạy trên vách đá, nhưng chỉ sợ bên trong tồn tại nguy hiểm không biết, ngay cả phía trên cũng bị phong tỏa.

- Xuyên qua đi.

Đỗ Tàn Dương nói:

- Vòng qua quá lãng phí thời gian, nếu xuyên qua cửa cốc không có vấn đề, vậy lại đi thêm không xa, chúng ta có thể ra được.

Hắn đã rất bực mình vì phải ở cùng một chỗ với những người này, nhất là trong đây còn có Chu Phàm, hắn hận Chu Phàm muốn chết, chỉ bất đắc dĩ là hắn không nắm chắc có thể thắng được Chu Phàm.

Theo cước trình, bọn họ đã xem như ra khỏi địa vực bên rìa của Thiên Cơ Cự Khanh, chỉ cần ra khỏi địa vực bên rìa, vậy xác suất phát hiện tài liệu quý hiếm cũng gia tăng rất lớn, bọn họ không thích hợp đi cùng một chỗ nữa, đối với bất kỳ ai đều không có lợi.
Bình Luận (0)
Comment