Chương 1953: Lấy được bước đi
Chương 1953: Lấy được bước điChương 1953: Lấy được bước đi
Chương 1953: Lấy được bước đi
Dây thừng còn nhanh hơn thân ảnh của Cung Lão Quỷ.
Cung Lão Quỷ một mực cảnh giác tất cả mọi người ở sau lưng, ngọc bội màu đen mà tay trái hắn đang câm vỡ vụn, thân thể hắn tỏa ra sương mù màu đen, dây thừng trực tiếp từ xuyên qua thân thể có chút hư ảo của hắn.
Tốc độ của Cung Lão Quỷ vẫn không giảm lao vê phía trước.
Lập tức, rất nhiêu người đều phóng về phía trước, Ngụy Vân hu lạnh một tiếng, dây thừng đen trong tay hắn quét ra sau, hóa thành mấy sợi dây thừng giống như mãng xà tấn công về phía đám người Chu Phàm, Đỗ Tàn Dương, Liêu Nhất Bán, Lý Cao Phong, Võ Khải.
Chu Phàm không quan tâm người khác ứng đối thế nào, thân thể hắn run lên, đột nhiên trực tiếp xuyên qua dây thừng đen.
Hắn thi triển thân pháp cấp thuấn di, lập tức dẫn trước đám người Ngụy Vân, chỉ cách phía sau Cung Lão Quỷ không xa.
Trường đao bên hông Chu Phàm đã ra khỏi vỏ, một đao Cung Lão Quỷ Cung Lão Quỷ.
Vô số Khoái Đao Cương bắn ra, bao phủ sau lưng Cung Lão Quỷ.
Sương mù màu đen của Cung Lão Quỷ đã nhạt đi, hắn không dám đón đỡ nhiều Khoái Đao Cương như vậy của Chu Phàm, vội vàng nghiêng người tránh Khoái Đao Cương.
Ý thức của Chu Phàm không ngừng phát ra dự triệu nguy hiểm, hắn không cần nhìn cũng biết, sau lưng có người cũng đang công kích hắn giống như hắn công kích Cung Lão Quỷ.
Chu Phàm lại không quan tâm, thân thể hắn tiếp tục thuấn di về phía trước, những công kích hạ xuống người hắn đều không mang tới bất kỳ tác dụng gì.
Vô Lượng Thất
Chu Phàm sử dụng Ngụy Hải Vô Lượng Thế, mà Cung Lão Quỷ bởi vì nghiêng người né tránh nên tạm dừng một chút, đã bị Chu Phàm vượt qua.
Tất cả mọi người hơi biến sắc, bọn họ không ngờ Chu Phàm lại quỷ dị như vậy, công kích của bọn họ đều không thể mang tới tác dụng đối với Chu Phàm.
Cung Lão Quỷ giống như điên gào to một tiếng, song trảo của hắn liên tiếp Phát ra hắc quang cương trảo, quét về phía Chu Phàm, vốn là hắn dẫn đầu mới đúng.
- Trương đạo hữu.
Ngụy Vân cũng gấp giọng hô lớn.
Tốc độ của người áo đen bên cạnh Ngụy Vân đột nhiên đẩy nhanh, không ngờ không chậm hơn Chu Phàm, một tay bấm quyết, trong miệng phát ra một tiếng quát khẽ:
- Lục sát. Lúc này mọi người mới biết, thì ra người áo đen đó là một nữ tử, nhưng hiện tại đã không ai để ý tới loại việc nhỏ này.
Tất cả đều đổi thủ đoạn thử giữ Chu Phàm lại.
Xung quanh thân thể của Chu Phàm bắt đầu có sương khói xanh đen bốc lên, dưới chân cũng có dây nhỏ màu đen bay lên ý đồ muốn trói hắn lại, ngoài ra còn có vài loại thuật pháp thử tác dụng tới trên người hắn.
Vô Lượng Thế của hắn có thể chống đỡ rất nhiều công kích, nhưng đối với thuật pháp lại chưa chắc có thể mang tới tác dụng, có điều hắn sớm đã có chuẩn bị, trong miệng phát ra một âm tiết cổ quái.
Long Thần Ngữ!
Lập tức tất cả thuật pháp cương khí chung quanh hắn đều đình trệ, hắn mượn một thoáng này cấp tốc di động về phía trước, cuối cùng đến trên dốc cỏ, hắn giống như một cơn gió, tóm tới Kim Khuẩn Anh.
Chỉ là Kim Khuẩn Anh mắt thấy đã sắp tới tay đột nhiên co rút lại, biến mất trước mắt Chu Phàm.
Sắc mặt Chu Phàm cứng lại, hắn nhận ra Kim Khuẩn Anh, nhưng chưa từng nghe qua Kim Khuẩn Anh lại có thể chạy.
Tâm niệm xoay chuyển rất nhanh, Chu Phàm nghiêm mặt, trong miệng lại phun ra một âm tiết cổ quái huyền ảo, gợn sóng màu vàng lóe lên, sau đó hắn giậm chân một cái.
Toàn bộ bùn đất đều lăng không bay lên, Kim Khuẩn Anh cũng ở trong đó, chỉ là nó đã bị Long Thần Ngữ trói lại.
Không chỉ là Kim Khuẩn Anh, ngay cả các loại công kích từ sau lưng vù vù bay tới đều bị giam cầm, Chu Phàm tiến vào Đạo cảnh, Long Thân Ngữ của hắn tất nhiên là nay đã hơn xưa.
Hắn vươn tay ra bắt lấy Kim Khuẩn Anh, thân thể thuấn di về phía trước tránh xa tất cả công kích.
Tất cả mọi người trong đội ngũ đều đuổi theo Chu Phàm, trong lòng bọn họ kinh ngạc thì không thôi, bọn họ chưa từng nghĩ đến công kích của nhiều người như vậy cũng không giữ được Chu Phàm.
Nếu bọn họ không nhìn lâm, các công kích như thuật pháp cương khí của bọn họ đều đình trệ một chút vào một thoáng vừa rồi, nếu không phải như vậy, Chu Phàm căn bản không thể cướp đi Kim Khuẩn Anh thuận lợi đến thế.
Tốc độ của Chu Phàm cực nhanh, người có thể đuổi kịp tốc độ của hắn không nhiều, rất nhanh cũng chỉ có Ngụy Vân, Đỗ Tàn Dương, Liêu Nhất Bán, nam tử đeo mặt nạ trắng, người áo đen là còn có thể tiếp tục đuổi theo.
Mà Cung Lão Quỷ, Lý Cao Phong và thị thiếp của hắn, Võ Khải, Mộc Tam Oanh không quá am hiểu tốc độ, đã dần dần tụt lại phía sau. Cung Lão Quỷ không đuổi nữa, ngừng lại, hắn nhìn về phía sau, phát hiện chỉ có Đường Văn Khang đang rất vất vả đi theo sau lưng.
- Con chó béo của Triệu Bá đâu rồi?
Cung Lão Quỷ lạnh lùng nhìn Đường Văn Khang đang đuổi theo, hỏi.
Triệu Bá đi rồi, con chó béo đó có lẽ có thể giúp hắn tìm được Triệu Bá.