Chương 1971: Ra ngoài rồi tính
Chương 1971: Ra ngoài rồi tínhChương 1971: Ra ngoài rồi tính
Chương 1971: Ra ngoài roi tính
Nếu Đỗ Tàn Dương và Cung Lão Quỷ đúng là đã chết, những gì bọn họ nhìn thấy là giả, vậy vòng xoáy hắc tuyến này có khả năng là thật, bởi vì có thể là ảo giác quần thể vòng xoáy hắc tuyến dẫn tới.
Nên làm thế nào để phân biệt hư ảo và chân thực trong đây?
- Tiểu Quyển, ngươi nhìn thấy Đỗ Tàn Dương chết trước mặt ta à?
Chu Phàm yên lặng hỏi.
- Chủ nhân, ta nhìn thấy, nhưng ta cũng nhìn thấy hắn xuất hiện trước mắt ngươi, chủ nhân nhìn thấy gì ta đều nhìn thấy cái đó, cũng không có gì khác nhau cả.
Tiểu Quyển nghiêm túc trả lời.
Xem ra Tiểu Quyển cũng không giúp được ta. .. Chu Phàm hơi nhíu mày, nhìn mọi người lại cãi nhau, trong nhiều người như vậy, chỉ có nam tử đeo mặt nạ trắng là không nói gì.
Nam tử đeo mặt nạ trắng đi tới Chu Phàm.
Có người chú ý thấy một màn này, nhưng không ai có tâm tình để ý tới loại chuyện này, cái bọn họ cần là biện pháp giải quyết.
Sau khi đến gần, nam tử đeo mặt nạ trắng tháo mặt nạ xuống, lộ ra một gương mặt trẻ tuổi mà kiên nghị, chỉ là giữa mi tâm hắn tích tụ sát khí, khiến gương mặt kiên nghị đó của hắn mang theo một tia quỷ dị không sao diễn tả được.
- Quả nhiên là ngươi.
Chu Phàm thở dài một tiếng, lúc trước hắn đã có suy đoán, hiện tại ngược lại được chứng thực.
Nam tử đeo mặt nạ trắng chính là Nhất Hành.
- Ta cũng không ngờ lại nhìn thấy ngươi ở đây, vốn ta không nhận ra ngươi, chỉ khi thấy thủ pháp chiến đấu của ngươi mới nhận ra ngươi.
Nhất Hành hơi thở dài:
- Đáng tiếc tình huống không cho phép, nếu không ta cũng muốn luận bàn lại với ngươi một phen...
Nhất Hành nói đến đây, tạm dừng một chút, hắn nhớ tới một đao của Chu Phàm chém đứt nửa bàn tay của Kim Thân Cảnh, lắc đầu nói:
- Không cần luận bàn, ta vẫn không bằng ngươi.
- Nghe nói ngươi đã nhập ma.
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm lại nói.
- Phải. Nhất Hành thẳng thắn nói:
- Ngươi muốn trừ ma vệ đạo sao?
- Treo thưởng của ngươi ở trong phủ không thấp.
Chu Phàm cười cười nói:
- Đáng tiếc thời cơ không thích hợp, nếu không ta thật sự muốn thử xem.
- Xem ra ngươi cũng không bận tâm ta là chính hay tà, là người là ma.
Nhất Hành cười khổ nói:
- Ở trong mắt ngươi, ta chỉ là một đống tiền thưởng có giá trị, việc này ngươi thấy sao?
Nhất Hành nhìn mọi người tranh luận không ngừng, nhưng lại bảo trì khắc chế không động thủ, nói đến chính sự.
Không động thủ với Đỗ Tàn Dương, Cung Lão Quỷ, là vì cho dù trong lòng người không tin bọn họ là chân thực cũng ôm một tia tâm lý câu may.
- Ngươi thì sao? Phật môn xưa nay am hiểu nhìn thấu hư vọng, ngươi nhận ra bọn họ là thật hay giả không?
Phàm nhìn Đỗ Tàn Dương và Cung Lão Quỷ đang há miệng chửi mọi người, giống như đàn bà chanh chua chửi đổng.
Nói đến cũng nực cười, nhiều tu sĩ Đạo cảnh như vậy ở đây, cuối cùng lại không ai dám động thủ, chỉ tranh miệng lưỡi, muốn tin lại không dám tin, sợ lãng phí thời gian, nhưng như vậy trên thực tế cũng coi như là lãng phí thời gian, trên mặt không ít người khó tránh khỏi lộ ra vẻ lo âu trên trình độ nhất định.
- Ta cũng không biết.
Nhất Hành lắc đầu nói:
- Ta không có cảm giác rơi vào trong ảo tượng, cũng không nhìn ra hai người đó là hư ảo.
Chu Phàm hơi trâm mặc, đúng lúc này Tiểu Muội chạy về, trên đầu chó của nó là tiểu hắc long đang ngôi.
Tiểu Muội đến gần liền lắc lắc đuôi, tiểu hắc long thì cao hứng bay đến trên vai Chu Phàm.
- Chó của ngươi không trúng nguyên rủa vòng xoáy.
Nhất Hành khó hiểu nói:
- Chẳng lẽ nguyền rủa này chỉ nhằm vào nhân loại chúng ta sao?
Chu Phàm không nói gì, Tiểu Muội vốn cũng rất đặc thù, không trúng nguyền rủa cũng không có gì kỳ quái, vê phần Mặc Mặc. ... Tốt xấu gì cũng là hậu due hỗn huyết của Long Thần nhất tộc, độ tinh khiết của Long Thần Huyết cao hơn Chu Phàm rất nhiều, không sao cũng không kỳ quái. Tiểu Muội và Mặc Mặc không sao là không kỳ quái, Chu Phàm chỉ nghĩ nên giải quyết việc này như thế nào, hắn trầm giọng nói:
- Chúng ta không thể cứ tranh luận mãi như vậy được.
- Ngươi cho rằng nên làm như thế nào?
Nhất Hành nhìn về phía Chu Phàm hỏi.
- Ta cho rằng khả năng Đỗ Tàn Dương và Cung Lão Quỷ còn sống là rất thấp!
Chu Phàm lạnh lùng nói:
- Nếu bọn họ đã chết, bất kể bọn họ được phục sinh hay là chúng ta trúng vòng xoáy nguyền rủa sinh ra ảo giác, lời bọn họ nói tất cả chính là giả, chúng ta không cần thiết phải lãng phí thời gian ở đây.
- Nếu những gì bọn họ nói là giả, vậy nên loại bỏ nguyên rủa vòng xoáy này thế nào?
Nhất Hành hỏi.
Mấu chốt vẫn là loại bỏ nguyền rủa vòng xoáy.
Chu Phàm trâm mặc một chút nói:
- Ta cũng không biết, nhưng bọn họ đã muốn chúng ta lãng phí thời gian ở đây, vậy chúng ta không thể ở lại đây nữa, chúng ta phải rời khỏi.
- Các ngươi đừng quên, nơi này chính là Thiên Cơ Cự Khanh, thời gian chúng ta có thể ở lại đây vốn không nhiều.