Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1286 - Chuong 1972: Trang Den

Chuong 1972: Trang den Chuong 1972: Trang denChuong 1972: Trang den

Chuong 1972: Trang den

Trên mặt Nhất Hành lộ ra vẻ ngạc nhiên, nếu không có Chu Phàm nhắc tới, hắn thiếu chút nữa thì quên, nơi này chính là Thiên Cơ Cự Khanh, tùy thời đều có khả năng sẽ đóng lại, một khi đóng lại bọn họ làm thế nào để ra ngoài?

Cho dù nhìn thì thời gian vẫn còn rất nhiều, nhưng lần này tiến vào Thiên Cơ Cự Khanh vốn bất thường, có thể ra ngoài sớm thì ra ngoài sớm.

- Nguyền rủa thì có thể để ra ngoài rồi tính, dẫu sao hiện tại nó vẫn chưa phát tác.

Chu Phàm nói xong, hắn quyết đoán lớn tiếng nói với mọi người.

Sau khi mọi người nghe xong ngậm miệng lại, suy nghĩ kiến nghị của Chu Phàm.

- Vớ vẩn, thời gian của chúng ta không nhiều lắm.

Đỗ Tàn Dương nghiêm mặt nói:

- Người thân phận không rõ ràng như ngươi là muốn hại chết tất cả chúng ta à?

- Đúng vậy, chúng ta không thể lãng phí thời gian nữa, bất kể là dùng biện pháp của ta hay là dùng biện pháp của Đỗ đạo hữu đều phải mau chóng thử xem, muộn nữa là không kịp đâu.

Cung Lão Quỷ cũng phản đối, the thé nói.

Trên mặt huyết thảo không ít người vẫn do dự không quyết.

- Ta cũng không dám nói ta đúng.

Chu Phàm trầm giọng nói:

- Nhưng các ngươi thật sự tin hai người rõ ràng là đã chết như bọn họ sao?

- Trước tiên ra ngoài đã, rời khỏi Thiên Cơ Cự Khanh nguy hiểm, sau đó chúng ta có thể dựa theo biện pháp của bọn họ để thử, lúc trước ta một mực dẫn các ngươi tới phương hướng trên hố, nơi này cách trên hố to đã không xa.

- Ta cảm thấy Triệu đạo hữu nói có lý.

Liêu Nhất Bán liếc Nhất Hành một cái, nói.

- Ta không đồng ý.

Lý Cao Phong lắc đầu nói:

- Cách Thiên Cơ Cự Khanh đóng lại vẫn còn một đoạn thời gian không ngắn, giải trừ nguyền rủa mới là việc ngay lập tức phải làm.

- Ta cũng cho rằng hố to này không quá thích hợp, hay là trước tiên rời khỏi đã rồi nói sau.

Mộc Tam Oanh mặt mang theo vẻ sợ hãi nói.

Trước lúc nàng xuống hố, không nghĩ tới chuyện sẽ biến thành nguy hiểm như vậy.

- Các ngươi đều điên rồi à? Ta không biết tình huống của Cung đạo hữu, nhưng ta chưa chết, ta phải nói bao nhiêu lần các ngươi mới có thể hiểu được?

Đỗ Tàn Dương gầm lên, mặt hắn cũng biến thành dữ tợn.

- Nhưng chúng ta đều nhìn thấy ngươi đã chết.

Phong Quỷ Tướng lạnh lùng nói.

- Đó là các ngươi bị ảo giác.

Đỗ Tàn Dương càng lúc càng phẫn nộ nói.

- Ta cũng không chết, đừng lãng phí thời gian, mau chóng bắt đầu loại bỏ nguyền rủa đi.

Có người tán thành có người phản đối, trong nhất thời vẫn không thể hình thành nhận thức chung.

Chu Phàm chỉ lạnh lùng liếc những người này một cái, sau đó hắn không chút do dự xách Tiểu Muội lên, thuấn di tới phương hướng ngoài hố.

Mọi người nhìn bóng lưng của Chu Phàm đã sắp biến mất trong tâm nhìn của bọn họ, đều ngây ra.

- Mau đuổi theo, nếu hắn xảy ra bất ngờ gì, chúng ta đều phải chết.

Sắc mặt Ngụy Vân xanh mét nói.

Đỗ Tàn Dương và Cung Lão Quỷ đều nói đây là nguyền rủa có tính quần thể, chỉ có ở cùng nhau mới có thể giải trừ nguyên rủa, một khi bớt đi một người, không ai nói chắc được còn có thể giải trừ nguyền rủa hay không.

Cho dù Ngụy Vân không nói, tất cả mọi người đều lập tức có phản ứng, đuổi theo phương hướng của Chu Phàm.

Chu Phàm quay đầu nhìn, phát hiện bọn Ngụy Vân quả nhiên đúng như hắn nghĩ, đều chạy theo, trong lòng hắn hơi thả lỏng, sau đó tiếp tục thuấn di về phía trước.

Sở dĩ hắn dám làm như vậy, là vì hắn tin phán đoán của mình, không muốn nghe những người đó tranh cãi tiếp.

Hơn nữa bởi vì đây có thể là nguyên rủa có tính quần thể, khả năng bọn Ngụy Vân đi theo là rất lớn.

Có điều cho dù bọn Ngụy Vân không đi theo, Chu Phàm cũng không sợ, cùng lắm thì một mình hắn lên hố.

Vạn nhất phán đoán của hắn sai thì sao?

Cho dù sai cũng không sao, hắn còn có Thục Mệnh Tiền, về phân bọn Ngụy Vân sẽ thế nào. .. Chu Phàm không bận tâm, hắn chỉ cần quan tâm sinh tử của mình, sinh tử của bọn Ngụy Vân tự bọn họ xông vào trách nhiệm.

Tóm lại làm như vậy mới có hi vọng thoát khỏi nguy hiểm, nếu không làm gì, chẳng lẽ cứ ở tại chỗ tiếp tục cãi nhau chờ chết à? Những người đó không dám hạ quyết định, tự hắn quyết định, hắn không thể giao mạng của mình vào trong tay những người này.

Không bao lâu sau, hắn ra khỏi huyết thảo.

Vốn trước đó khi bị truy đuổi hắn đang chạy lên hố, cho nên ra khỏi mặt cỏ cũng không có gì kỳ quái.

Đám người phía sau hiển nhiên cũng bị bức phải làm ra quyết định giống Chu Phàm, nhưng chung quy vẫn có người rất bất mãn với Chu Phàm, vừa đuổi theo vừa hùng hùng hổ hổ.

Chỉ là bọn họ đều không làm gì được Chu Phàm, đừng nói nguyên rủa vòng xoáy này, cho dù không có nguyền rủa vòng xoáy, cho dù là tu sĩ Kim Thân Trương Bổn Bổn cũng không dám nói có thể thắng được Chu Phàm.

Chu Phàm lại nhìn vòng xoáy hắc tuyến trên cánh tay, vòng xoáy hắc tuyến vẫn tồn tại, không có bất kỳ biến hóa nào.
Bình Luận (0)
Comment