Chương 1985: Không nỡ
Chương 1985: Không nỡChương 1985: Không nỡ
Chương 1985: Không nỡ
- Trên đời có lẽ có người tiếc tiên tới không muốn sống, nhưng ta quả thật không phải.
Chu Phàm lắc đầu phủ nhận:
- Nhưng ta không chỉ có ngươi có thể hỗ trợ, nếu ngươi không chịu hỗ trợ, vậy ta hỏi thuyền có nguyện ý hỗ trợ hay không, cùng lắm thì ta đưa hai mươi vạn con sâu xám lớn cho thuyền.
- Cho dù thuyền không chịu trực tiếp ra tay giúp đỡ, nhưng nói không chừng cần câu cũng có thể câu lên được vật phẩm giải quyết vấn đề này.
Ánh mắt Chu Tiểu Miêu lấp lánh, rất nhanh nàng cười lạnh nói:
- Ngươi hỏi đi.
Nàng cũng muốn biết thuyền sẽ nói thế nào.
Chu Phàm nghiêm mặt, rất nhanh cúi đầu hỏi thuyền, câu cá ở đây cũng chỉ cần mười ba vạn con sâu xám lớn, nếu câu cá có thể giải quyết, hắn không muốn bị Chu Tiểu Miêu gõ gậy.
Đáng tiếc Thục Mệnh Tiền chỉ có vào lúc trí mạng mới có thể có tác dụng, Chu Phàm vẫn không dám cược, bởi vì nếu một khi hắn đào tẩu, ai biết được Hắc Bạch L¡ liệu có đủ thời gian kéo hắn vào trong lĩnh vực hay không?
Biện pháp hắn nghĩ ra đều tồn tại không ít chỗ thiếu hụt, hiện tại phải dựa vào thuyền.
Chu Phàm nói xong kiên nhẫn chờ thuyền trả lời. u85u
Chu Tiểu Miêu cũng chờ, nàng một mực tò mò quan hệ của thuyền và Chu Phàm, đây là bí mật nàng rất muốn biết.
Rất nhanh thuyền đã trả lời, sắc mặt Chu Phàm biến thành có chút quái dị, hắn nhìn về phía Chu Tiểu Miêu.
- Thuyền nói như thế nào?
Chu Tiểu Miêu biết thuyền khẳng định đã đáp lại Chu Phàm, có điều Chu Phàm nhìn nàng làm gì?
Sắc mặt Chu Phàm nghiêm túc nói:
- Ta hỏi lại ngươi một lần nữa, ngươi thật sự không thích ta sao?
Trước kia Chu Phàm đã từng hỏi một lần, hiện tại hỏi lại, so với lần trước thì lộ ra nghiêm túc đứng đắn hơn.
Chu Tiểu Miêu giật mình, nàng không ngờ Chu Phàm lại đột nhiên nói những lời này, đầu óc của người này chắc không phải có vấn đề chứ? Sao lại chuyển đề tài tới loại chuyện này, biến chuyển này thật sự quá lớn, khiến đầu óc nàng không theo kịp.
Có điều rất nhanh Chu Tiểu Miêu liền gào lên:
- Tên hậu bối chó ngươi, đầu ngươi có phải có lỗ không? Mắt ta mù mới thích ngươi. Tiếng gao thét kéo dài không dứt ở trên thuyền.
Dựa theo tình tiết ngôn của thế giới trước kia mà nói, bình thường nữ nhân vật chính sẽ cảm xúc kịch liệt lớn tiếng phủ nhận không thích thì chính là thích.
Nhưng Chu Phàm nhìn Chu Tiểu Miêu phẫn nộ tới sắp nhảy lên cao ba thước, hắn biết những tình tiết ngôn não tàn đó khẳng định là không đúng, quả bí đao này khẳng định không thể thích hắn
- Xin lỗi, ngươi coi như ta chưa hỏi.
Chu Phàm ho khẽ một tiếng nói.
- Không đúng, có phải thuyên nói gì với ngươi không? Việc này có liên quan tới ta à?
Chu Tiểu Miêu sau khi phẫn nộ, nàng híp mắt hỏi.
Nếu không vì sao Chu Phàm lại đột nhiên hỏi một vấn đề đặc biệt như vậy?
- Cái này á...
Chu Phàm cố ý tạm dừng một chút, sau đó cười nói:
- Cũng không phải không thể nói với ngươi, trừ khi ngươi nguyện ý phụ thân giúp ta miễn phí.
- Phụ thân giúp ngươi miễn phí?
Chu Tiểu Miêu giận dữ mà cười:
- Ngươi cứ mơ dil
Chu Tiểu Miêu xoay người bước về phía bàn ngồi xuống, không để ý tới Chu Phàm nữa.
Chu Phàm đương nhiên cũng biết muốn Chu Tiểu Miêu giúp hắn miễn phí thì khẳng định là không thể, trong lòng hắn nghĩ là những gì thuyền nói với hắn.
Thuyền trao đổi với hắn, đều là truyền ý niệm, khiến hắn lĩnh ngộ ý tứ trong đó, không có bất kỳ thanh âm nào cả.
Đạo ý niệm đó có ý tứ đại khái là: Câu cá rất khó giải quyết vấn đề, ngươi dùng hai mươi vạn sâu xám lớn khiến Chu Tiểu Miêu hỗ trợ, nàng không nỡ để ngươi chết!
Nàng không nỡ để ngươi chết?
Lúc ấy Chu Phàm nghe thấy trả lời của thuyền thì rất kinh ngạc, vì sao Chu Tiểu Miêu không nỡ để hắn chết?
Chu Phàm không tự kỷ, nhưng cũng không nhịn được suy đoán có phải Chu Tiểu Miêu thích hắn hay không?
Nhưng sau khi Chu Tiểu Miêu phủ nhận, hắn lại cảm thấy cách nghĩ này rất vớ vẩn, chỉ là thuyên không có lý do gì lại dùng loại chuyện này để lừa hắn, vì sao Chu Tiểu Miêu không nỡ để hắn chết? Chu Tiểu Miêu họ Chu, ta họ Chu, Chu này khác với Chu kia, nhưng liệu có quan hệ gì không... Chu Phàm bỗng nhiên sinh ra liên tưởng.
Nhưng nếu thật sự có quan hệ, vì sao thái độ của nàng đối với ta lại ác liệt như vậy, mà sự ác liệt này lại không giống là giả vờ... Chu Phàm càng nghĩ càng cảm thấy hồ đồ.
Có lẽ là ta nghĩ nhiều rồi, thuyền nói Chu Tiểu Miêu không nỡ để ta chết, có thể là muốn mượn cơ thể của ta phụ thân thoát khỏi sự khống chế của thuyền... Chu Phàm lại nghĩ tới một cách giải thích khá là hợp lý.
Nhưng bất kể là như thế nào, nếu Chu Tiểu Miêu không nỡ để ta chết, vậy chuyện dễ giải quyết rồi.
Chu Phàm nghĩ đến đây, hắn làm bộ như mặt ủ mày ê nhìn về phía Chu Tiểu Miêu nói:
- Thuyền nói với ta câu cá không giải quyết được vấn đề, quyết định để ta bỏ ra hai mươi vạn mời ngươi phụ thân hỗ trợ, ngươi nguyện ý không?