Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1307 - Chương 1993: Biến Cố

Chương 1993: Biến cố Chương 1993: Biến cốChương 1993: Biến cố

Chương 1993: Biến cố

Trân Vũ Thạch lắc đầu, tỏ vẻ không có đại sự gì phát sinh, dẫu sao bọn họ một mực đề phòng Trương Bổn Bổn gây sự, ai ngờ Trương Bổn Bổn lại chạy tới Bách Khanh Chi Địa, đoạn thời gian này toàn bộ Tiêu Lôi Châu đều không có chuyện gì quá lớn.

- Trân đại nhân, ta đã tiến vào Nguyên Dịch Cảnh.

Chu Phàm cười khẽ một tiếng nói.

- Ngươi đã là Nguyên Dịch Cảnh sao?

Trên mặt Trân Vũ Thạch lộ ra vẻ ngạc nhiên nói.

Trân Vũ Thạch nhìn Chu Phàm, hắn luôn có một loại cảm giác hư ảo, dẫu sao Chu Phàm mới tiến vào Hóa Nguyên Cảnh chỉ được một đoạn thời gian ngắn, hiện tại đi một chuyến trở về không ngờ là Nguyên Dịch Cảnh, đây đúng là khiến hắn không biết nên nói gì cho phải.

Kỳ thật ta không chỉ tiến vào Nguyên Dịch Cảnh, còn là Nguyên Dịch Cảnh trung kỳ. .. Chu Phàm thầm bồi thêm một câu, hắn lại cười gật đầu, vẻ mặt ngượng ngùng nói:

- Đoan Mộc tiên sinh từng nói, nếu ta có thể trong ba tháng tiến vào Nguyên Dịch Cảnh, bên thư viện sẽ có phần thưởng phong phú cho ta.

Đây mới là nguyên nhân Chu Phàm nói ra cảnh giới của hắn.

- Ngươi viết thư đi, ta truyền đi cho ngươi.

Trần Vũ Thạch dở khóc dở cười nói.

nhắc tới thư, Trần Vũ Thạch lại đưa hai phong thư cho Chu Phàm, nói là có người gửi cho hắn, nhưng bởi vì không phải thư gấp, cho nên không thông tri cho Chu Phàm.

Chu Phàm nhận thì, nói một tiếng cám ơn, trở về phòng xử lý công vụ của mình, mới mở ra xem.

Hai bức thư một bức là cha mẹ viết cho hắn, một bức là Tiểu Liễu viết cho hắn, đương nhiên thư của cha mẹ, người viết thay hiện tại cũng là Tiểu Liễu.

Thư của cha mẹ nói đều là một số việc nhỏ, như trong thôn đã xảy ra biến hóa rất nhỏ gì, sức khỏe của bọn họ rất tốt, bảo Chu Phàm ở bên ngoài chú ý an toàn, đừng quá liều mạng.

Thư của Tiểu Liễu không dám nhắc tới chuyện tu luyện, nhưng không ngừng ám chỉ nàng tiến bộ rất nhanh, còn hỏi hắn lúc nào có rảnh trở về, nói nàng rất nhớ hắn...

Chu Phàm tươi cười đọc thư, thâm nghĩ trong lòng, Nghi Loan Ti Phủ có nghỉ phép, chờ qua mấy tháng nữa sẽ trở về nhà một chuyến thăm cha mẹ và Tiểu Liễu. ...

Cách lúc Chu Phàm từ Bách Khanh Chi Địa trở về, thời gian lại trôi qua một tháng.

Một tháng này bình tĩnh lại bận rộn.

Việc nhỏ Trong phủ ti đều có người đi làm, Chu Phàm thân là Chinh Bắc Sứ mỗi ngày chỉ cần quyết định một số đại sự trong phạm vi chức trách của hắn, thời gian còn lại phần lớn là dùng để tu luyện, có điều bởi vì bận rộn mà không thể thường tới Tiêu Lôi Thư Viện, nhưng đối với Chu Phàm hiện tại mà nói, tác dụng của Tiêu Lôi Thư Viện đối với hắn cũng không còn lớn như trước kia.

Hắn thỉnh thoảng khi rảnh rỗi mới vào trong đó xem một số tri thức mà tu sĩ Đạo cảnh phải biết.

Một tháng này đáng nhắc tới là, đại sư huynh thư viện Đoan Mộc Tiểu Hồng rất nhanh đã đáp lại thư hắn viết.

Đoan Mộc Tiểu Hồng rất bận, không thể đến Tiêu Lôi Châu Phủ một chuyến, có điều có Trân Vũ Thạch hỗ trợ chứng minh, hắn biết Chu Phàm đúng là đã bước vào Nguyên Dịch Cảnh, viết thư lại hỏi Chu Phàm muốn thứ gì?

Chu Phàm cân nhắc mấy ngày, phát hiện hắn hiện tại đã có đủ nguyên tinh để chống đỡ cho tu hành toàn bộ Nguyên Dịch Cảnh, nhất thời không biết cần gì mới tốt, hắn dứt khoát hồi âm nói với vị Đoan Mộc tiên sinh đó, nói hắn chưa nghĩ ra, chờ nghĩ ra sẽ nói.

Bên Đoan Mộc Tiểu Hồng hồi âm đồng ý, đồng thời còn nói nếu Chu Phàm có thể trong nửa năm tiến vào Kim Thân Cảnh, thư viện sẽ tiếp tục tặng cho phần thưởng phong phú.

Chu Phàm nhận được hồi âm như vậy, rất kinh ngạc, đãi ngộ của thư viện đối với thiên tài không khỏi quá tốt rồi.

Có điều đối với hắn mà nói là một chuyện tốt, việc này cứ vậy bị hắn ném ra sau đầu.

Tháng năm rất nhanh đã tới cuối, thời tiết cũng dần dần biến thành nóng bức.

Lúc Chạng vạng từ Nghi Loan Ti Phủ đi ra, Chu Phàm dẫn theo Tiểu Muội khi chạy đã giống như một quả bóng thịt, mỗi lần hắn nhìn thấy đều không nhịn được mà khóe mắt giật giật.

Tiểu Muội đúng là càng nuôi càng béo, nhưng thịt béo trên người ngày một tăng trưởng.

- Tiểu Muội à, ngươi phải giảm béo mới được.

Chu Phàm cười nói.

Tiểu Muội:

-Gau gâu.

- Nếu ngươi không muốn giảm béo, vậy tùy ngươi.

Trên mặt Chu Phàm lộ ra vẻ bất đắc dĩ nói.

Chu Phàm dẫn theo Tiểu Muội đi ăn cơm chiều, lại mua chút đồ ăn, trở về tòa nhà hắn thuê, mới thả Tiểu Quyển ra, để Mặc Mặc thoát khỏi trạng thái ẩn thân, bảo bọn họ ăn cơm.

Trong một tháng này, hắn vẫn mang theo Mặc Mặc ra ngoài hoang dã hai lần, để Mặc Mặc tìm kiếm tài liệu quái quyệt mình thích cắn nuốt.

Nhưng thân thể Mặc Mặc lại không có bất kỳ biến hóa gì, hắn cũng không biết nàng rốt cuộc là thế nào.

Khi hắn đang nghĩ việc này, lông mày nhướng lên, thấp giọng nói:

- Được rồi, có người tới.

Tiểu Quyển không cam lòng buông chân vịt, về tới thân thể của Chu Phàm, mà Mặc Mặc cũng bắt đầu thần ẩn.
Bình Luận (0)
Comment