Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1310 - Chuong 1996: Gian Vuc (2)

Chuong 1996: Gian vuc (2) Chuong 1996: Gian vuc (2)Chuong 1996: Gian vuc (2)

Chương 1996: Gian vực (2)

- Bởi vì quá khứ đã di động ở gian vực vô số lần, bên trong gian vực có nguy hiểm gì ta đều biết, làm thế nào để tránh những nguy hiểm này đối với ta mà nói không phải việc khó.

Chu Tiểu Miêu hừ một tiếng nói.

- Lần này ngươi muốn bao nhiêu con sâu xám lớn?

Chu Phàm trâm mặc một chút nói.

Chu Tiểu Miêu sẽ không vô duyên vô cớ giúp hắn, hiện tại hắn gặp phải phiền phức lớn như vậy, Chu Tiểu Miêu khẳng định sẽ hung hăng chém hắn một đao.

Hắn nghĩ đến đây, trong lòng thở dài một tiếng, hắn không nên để Chu Tiểu Miêu biết việc này mới đúng, nhưng hắn muốn nói cho Thực Phù, Chu Tiểu Miêu khẳng định sẽ nghe thấy.

Hoặc là nói trình tự xử lý chuyện này của hắn, nên là hỏi trước Chu Tiểu Miêu có biện pháp gì giúp hắn cấp tốc trở lại Phân Cốc Địa hay không, nếu không có cách nào, hắn mới nhờ Thực Phù giúp đỡ. . . Chỉ là vào lúc như thế này, hắn không thể tập trung tinh thân bình tĩnh cân nhắc quá nhiều chuyện.

Mới có sai lâm như vậy.

Sắc mặt Chu Tiểu Miêu hờ hững nhìn Chu Phàm nói:

- Tuổi thọ hiện tại của ngươi là bốn mươi bảy năm, ngươi mười sáu tuổi, vậy còn lại ba mươi mốt năm thọ mệnh, ta muốn ba mươi năm thọ mệnh của ngươi.

Muốn ba mươi năm thọ mệnh của ta?

Chu Phàm giật mình, hắn nhìn Chu Tiểu Miêu, hắn đương nhiên biết tuổi thọ của mình là bốn mươi bảy, Hóa Nguyên Cảnh khiến hắn gia tăng mười năm, hắn tiến vào Nguyên Dịch Cảnh sơ kỳ gia tăng sáu năm tuổi thọ, Nguyên Dịch Cảnh trung kỳ lại gia tăng sáu năm tuổi thọ, hắn ăn Trường Sinh Quả cũng gia tăng năm năm.

Tuổi thọ ban đầu là hai mươi cộng thêm những cái này chính là bốn mươi bảy năm.

Nếu tuổi thọ bị lấy đi ba mươi năm, vậy tuổi thọ của hắn biến thành mười bảy, đợi cho tới sinh nhật sang năm, nếu cảnh giới của hắn không có bất kỳ tiến triển gì thì hắn sẽ chết, mà đây chỉ là còn lại thời gian không đến một năm.

- Vì sao ngươi muốn thọ mệnh của ta?

Chu Phàm khó hiểu hỏi, muốn thọ mệnh của hắn chỉ có Vụ, người dẫn dắt còn lại đều không làm như vậy, Vụ làm như vậy chỉ là bởi vì lúc ấy hắn không đủ sâu xám nhỏ, Vụ lấy thọ mệnh của hắn để gán nợ.

Nhưng hiện tại hắn có tới hơn một trăm vạn con sâu xám lớn, hắn vốn tưởng rằng Chu Tiểu Miêu không phải muốn một lượng lớn sâu xám lớn của hắn thì cũng là muốn mượn cơ hội này để phụ thân, hắn chưa từng nghĩ tới Chu Tiểu Miêu lại muốn thọ mệnh của hắn. - Cái này không liên quan tới ngươi.

Sắc mặt Chu Tiểu Miêu lãnh đạm nói.

- Ngươi từ bỏ đào thoát khỏi sự khống chế của thuyền à?

Chu Phàm nhìn Chu Tiểu Miêu đã biến thành có chút kỳ quái, nói:

- Nếu ngươi từ bỏ, muốn thọ mệnh của ta, ta có thể cho ngươi hai lần cơ hội phụ thân.

Đào thoát khỏi sự khống chế của thuyền, không phải là việc những người dẫn dắt này muốn làm nhất sao? Hắn không tin nàng có thể chịu được.

- Lần này trừ ba mươi năm thọ mệnh rồi, ta không muốn gì cả.

Chu Tiểu Miêu trả lời rất kiên quyết.

- Vì sao?

Sắc mặt Chu Phàm lạnh xuống nói:

- Người dẫn dắt thứ nhất từng nói với ta, các ngươi lấy tuổi thọ của người lên thuyền, cũng chỉ là để chuyển hoán thành sâu xám lớn dùng để câu cá.

- Cho dù bởi vì thuyền đi tới, tuổi thọ không rẻ như ở mặt sông lúc ban đầu, nhưng ba mươi năm tuổi thọ đổi thành sâu xám lớn có giá trị bao nhiêu? Ta dùng sâu xám lớn đổi lấy tuổi thọ là được.

Tuổi thọ ba mươi năm đối với người dẫn dắt mà nói là không quan trọng, nhưng đối với Chu Phàm mà nói lại rất quan trọng, hắn nỗ lực tu luyện như vậy, mới có được từng ấy tuổi thọ, không cần vì tuổi thọ đi đến cuối mà lo lắng nữa, nếu có biện pháp khác, hắn đương nhiên không chịu để Chu Tiểu Miêu lấy đi ba mươi năm tuổi thọ của hắn.

Nếu chỉ còn lại thọ mệnh không đến một năm, hiện tại hắn là Nguyên Dịch Cảnh trung kỳ, cho dù tiến vào Nguyên Dịch Cảnh hậu kỳ có thể gia tăng tám năm thọ mệnh, nhưng thọ mệnh mất đi là vĩnh viễn không lấy lại được, vạn nhất một ngày kia, hắn kẹt ở cảnh giới nào đó, cần một lượng lớn thời gian mới có thể tiến vào, vậy thọ mệnh của hắn có thể sẽ không đủ.

Hơn nữa hắn nghĩ không thông, vì sao Chu Tiểu Miêu ngay cả hai lần cơ hội phụ thân quý giá cũng không cần, mà cứ muốn thọ mệnh của hắn, hắn nhất định phải hỏi cho rõ ràng.

- Ta đã đưa ra điều kiện của ta rồi, có đáp ứng hay không là ở ngươi.

Chu Tiểu Miêu tránh mà không đáp nói:

- Nhưng ngươi chắc hiểu, ngươi do dự càng lâu, bọn họ lại càng nguy hiểm.

- Cái này không cần ngươi nói, ta cũng hiểu, ngươi trước tiên làm chậm tốc độ thời gian đi, ta nghĩ thêm một chút.

Chu Phàm trầm giọng nói.

Chỉ cần tốc độ thời gian chậm lại, vậy hắn ra ngoài cũng không cần lo lắng thời gian bên ngoài trôi qua quá nhanh. Chu Tiểu Miêu không thể cự tuyệt đối với loại yêu cầu này của người lên thuyền, nàng rất nhanh liền điều tiết tốc độ thời gian.
Bình Luận (0)
Comment