Chương 2002: Mất tích
Chương 2002: Mất tíchChương 2002: Mất tích
Chuong 2002: Mat tich
Chu Phàm không nói gì, chỉ kiên nhẫn nghe, không ai phát hiện cha mẹ và Tiểu Liễu là mất tích thế nào, hắn cảm thấy việc này đặc biệt kỳ quái.
Cha mẹ chỉ là người bình phàm, nhưng lần trước hắn trở về, Tiểu Liễu đã là Tốc Độ Đoạn, hơn nữa tu luyện còn là công pháp Tốc Độ Đoạn cấp thuấn di.
Muốn giết một võ giả có thân pháp cấp thuấn di, đó chính là chuyện rất khó.
Hơn nữa mỗi lần hắn trở về đều sẽ cố ý huấn luyện Tiểu Liễu, Tiểu Liễu cũng không phải gà mờ không có một chút kinh nghiệm chiến đấu nào, không ai lại đê phòng một tiểu hài trong thôn như vậy đã đến Tốc Độ Đoạn, thậm chí có khả năng đã tiến vào Thể Lực Đoạn.
Cho dù Tiểu Liễu gặp nguy hiểm, không đánh lại khẳng định có thể đào tẩu.
Mất tích trong nhà hắn, không ai phát hiện, khả năng quái quyệt làm là rất thấp, nếu là người làm, vậy nhằm vào là hắn cha mẹ, ở tuổi này của Tiểu Liễu nếu không bại lộ thiên phú quyệt nhân của mình, không có ai nghĩ tới đối phó nàng.
Nhằm vào cha mẹ hắn... Vậy liệu có phải là nhằm vào hắn không?
Hắn lại nhíu mày, hắn không phải không có cừu địch, nhưng biết nội tình của hắn lại dám nhằm vào cha mẹ hắn thì không nên có mới đúng.
Vậy có thể là ai?
Có điều điểm này tạm thời có thể không nghĩ nữa, quan trọng là lúc ấy đã xảy ra chuyện gì, cha mẹ và Tiểu Liễu đi đâu?
Giả thiết lúc ấy có người muốn làm gì đó với cha mẹ hắn, nhưng bọn họ lặng lẽ tiến vào Tam Khưu Thôn, lại tới nhà của hắn.
Nhưng bọn họ không ngờ Tiểu Liễu cũng có mặt.
Vậy không ngoài hai loại khả năng, một là bọn họ nhanh chóng khống chế Tiểu Liễu, mang cả Tiểu Liễu và cha mẹ đi, hai chính là Tiểu Liễu phản kích, cứu cha mẹ đi.
Chu Phàm nghĩ kỹ một chút, hắn vốn cho rằng loại khả năng thứ hai không tồn tại, bởi vì nếu Tiểu Liễu cứu được cha mẹ ra, vì sao không cầu cứu người khác? Nhưng Tiểu Liễu không cầu cứu cũng có khả năng, bởi vì những người đó có thể rất mạnh, mạnh đến nàng cầu cứu, sẽ chỉ liên lụy tới người trong thôn.
Nếu là như vậy nàng có thể bảo vệ cha mẹ cũng rất miễn cưỡng, không thể giúp được người trong thôn, nếu đổi lại hắn là Tiểu Liễu, hắn cũng chỉ có thể mang theo cha mẹ bỏ chạy tới hoang dã, rời xa thôn, đây là cách làm thích hợp nhất.
Tuy nhỏ tuổi của Tiểu Liễu còn nhỏ, nhưng rất thông minh, nàng lựa chọn như vậy cũng không phải chuyện kỳ quái gì.
Đương nhiên loại tình huống thứ nhất cũng có khả năng. Về phần khả năng ba người bọn ho đã chết, Chu Phàm cảm thấy rất nhỏ, bởi vì hắn vẫn chưa chết, những người đó có khả năng rất lớn là nhằm vào hắn, nếu chỉ là vì giết người cho hả giận, không cần thiết phải làm sạch sẽ như vậy, không lưu lại bất kỳ thứ gì.
Nếu là loại tình huống thứ nhất, những người đó bắt người đi, có thể là muốn chờ hắn trở về, sau đó lại bố cục đối phó hắn.
Chỉ là những người đó khẳng định không ngờ hắn lại trở về nhanh như vậy.
Bất kể là loại tình huống nào, Chu Phàm biết hắn có thể trở ve sớm như vậy, tình huống cũng không tính là quá xấu.
Sau khi Chu Phàm xác nhận cha mẹ và Tiểu Liễu chắc là tạm thời sinh mệnh không có lo lắng, cả người cũng bình tĩnh lại.
Lúc này bọn Lỗ Khôi đã kể lại chi tiết sự việc một lân, sau khi cha mẹ Chu Phàm và Tiểu Liễu mất tích, bọn họ không chỉ lập tức báo lên trên, còn phái người tới ngoài hoang dã tìm kiếm.
Nhưng thực lực của thôn quá kém, bọn họ chỉ có thể sau khi trời tối thì lui về, người của Nghi Loan Ti cũng buổi tối mới tới nơi Phân Cốc Địa, đối mặt với đêm tối, nhân số của bọn họ ít, trong nhất thời cũng thúc thủ vô sách.
Lúc này Chu Phàm lại trở vê một cách thần kỳ.
Chu Phàm không trách bọn La Liệt Điền, bởi vì những gì bọn họ có thể làm đều làm rồi.
Sau khi Chu Phàm nghe xong, không nhiều lời, hắn mang theo Tiểu Muội rời khỏi doanh địa, hắn muốn về nhà một chuyến.
Nhưng hắn ở cửa doanh địa nhìn thấy phu phụ Đại Liễu.
- Đại Liễu thúc, Xuân Mai thẩm.
Chu Phàm vội vàng nghênh đón.
- A Phàm, ngươi trở về là tốt rồi.
Sớm đã có người thông tri cho phu phụ Đại Liễu nói Chu Phàm trở lại, cho nên phu phụ bọn họ mới chạy tới.
Tiểu Liễu mất tích, phu phụ Đại Liễu lập tức giống như già đi vài tuổi, ở trong thôn kỳ thật người lo lắng cho Tiểu Liễu nhất chính là hai người bọn họ, nhưng bọn họ lại không có cách nào, chỉ có thể ở nhà chờ tin tức.
Chu Phàm và bọn họ vừa đi vừa dùng ngữ khí không vội không vàng an ủi bọn họ, nói là cha mẹ và Tiểu Liễu khẳng định còn sống, hắn nhất định sẽ mang bọn họ về.
Vẻ mặt và ngữ khí bình tĩnh của Chu Phàm đã cảm nhiễm phu phụ Đại Liễu, khiến bọn họ yên tâm hơn không ít.
Đợi sắp đến nhà Chu Phàm, Chu Phàm mới bảo bọn họ về nhà chờ tin tức. Nhà của Chu Phàm có người của đội tuần tra thủ, không cho phép người ngoài tới gần, đây là sau khi xảy ra chuyện, bọn Lỗ Khôi phái người tới đây trông coi.