Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1318 - Chuong 2004: Tham Nhan Ban (2)

Chuong 2004: Tham Nhan Ban (2) Chuong 2004: Tham Nhan Ban (2)Chuong 2004: Tham Nhan Ban (2)

Chuong 2004: Tham Nhan Ban (2)

Hắn tra xét rõ ràng, không phát hiện chỗ miệng núi có bất kỳ ai giám thị, nếu không tị thức hoặc nhĩ thức của hắn khẳng định sẽ phát hiện một số dấu vết.

Hắn vừa tránh quái quyệt trong núi, vừa mượn châm đen của khay tròn chỉ dẫn phương hướng tiếp tục đi tới.

Dần dần hắn phát hiện trong dãy núi xuất hiện bóng dáng con người, điều này khiến sắc mặt hắn lạnh lùng, thân thể hắn được Tử Kim Giáp Trụ bao phủ tiến vào trạng thái ẩn thân.

Hắn lặng lẽ tới gân, phát hiện những người này đang chậm rãi tiến về phía trước tìm kiếm gì đó.

Những người này mặc áo đen, trong bóng đêm thân ảnh rất khó nhìn rõ, hơn nữa bọn họ đi lại gân như không có tiếng động, tựa hồ sợ có người phát hiện ra bọn họ.

Nếu không phải nhĩ thức, tị thức của hắn phát hiện sự tôn tại của bọn họ, rất có thể đã đụng phải.

Chu Phàm yên lặng phỏng đoán thời gian một chút, tối đa chính là thời gian một nén hương, trời sẽ sáng.

Hắn đi sau lưng bọn họ, bọn họ đã đang tìm kiếm, vậy chứng tỏ cha mẹ và Tiểu Liễu rất có thể không rơi vào trong tay bọn họ.

Hắn tạm thời không muốn phát sinh bất kỳ mâu thuẫn gì với họ, để bị phát hiện, hắn trước tiên muốn xác nhận an toàn của cha mẹ và Tiểu Liễu.

Hắn bắt đầu mượn sự trợ giúp của nhĩ thức, tị thức, lặng lẽ lướt qua bên cạnh bọn họ.

Những người đang tìm kiếm dãy núi này cho dù tu ngũ thức, khả năng có thể nghe thấy thanh âm ma sát với lá cây khi Chu Phàm hành tẩu ở trạng thái ẩn thân, nhưng dưới tình huống không nhìn thấy người, sẽ chỉ hoài nghi là động tĩnh người một nhà làm ra, dẫu sao nhân số của bọn họ cũng không ít.

Chu Phàm lướt qua những người này, hắn mới phát hiện mắt những người này lấp lánh quang mang màu vàng, hắn hiểu được những người này có thể dạ thị, nếu không phải mượn phù, khí cụ đặc thù thì hoặc là ăn đan dược đặc biệt nào đó.

Chu Phàm không nghĩ nữa, hắn tiếp tục lặng lẽ chạy gấp về phía trước, những người này xuất hiện ở đây, chứng tỏ bọn họ đã rất tiếp cận cha mẹ Tiểu Liễu, hắn phải tìm được cha mẹ Tiểu Liễu nhanh hơn bọn họ.

Thảm thực vật Trong núi càng lúc càng dày đặc, đi tới cũng biến thành càng lúc càng khó.

Chu Phàm sử dụng chân khí lặng lẽ đánh gấy những thực vật chặn đường rồi cấp tốc đi tới.

Núi lớn sâu tới không nhìn thấy cuối, có điều cho dù là như vậy, hắn biết nơi này tuyệt đối không phải hiểm địa, trong cự ly gần Phần Cốc Địa này, không có hiểm địa quá nguy hiểm mà nổi danh, nếu không khẳng định hắn đã biết rồi.

Hắn ngừng lại, bởi vì châm đen của Thám Nhân Bàn đã chuyển động lung tung, điều này chứng tỏ người đang ở gần ngay mấy chục bước, Thám Nhân Bàn không thể chỉ chính xác vị trí của người đó, cho nên một khi đến gần, châm đen sẽ chuyển động như vậy.

Chu Phàm thu lại Thám Nhân Bàn, hắn sử dụng nhĩ thức và tị thức tìm kiếm, rất nhanh hắn nghe thấy một số tiếng hít thở, nhưng số lượng hô hấp không đúng, có tới năm người, ở phía trước không xa.

Sắc mặt hắn hơi biến hóa, hắn nín thở tịnh khí, lặng lẽ lại gân, chỗ này đã cách xa những người đang chút, những người ở phía sau không thể đuổi tới đây nhanh như vậy.

Cho dù hắn ẩn thân, nhưng nếu phát ra tiếng vang gì, cũng có khả năng sẽ bị người từng tu luyện nhĩ thức hoặc là có năng lực đặc thù nghe thấy, hắn phải cẩn thận một chút.

Hắn rụt rè đi tới, rất nhanh nhìn thấy một khoảng đất trống.

Hắn mượn tầm nhìn của Tiểu Quyển, trên đất trống có năm người đang đứng, nhưng hắn không nhìn thấy cha mẹ, càng không nhìn thấy Tiểu Liễu.

Đứng ở trước nhất là một lão nhân đầu bạc, sắc mặt hắn âm trâm nhìn bốn người còn lại, bốn nam tử đó quần áo không đồng nhất, thân hình không đồng nhất.

Mắt Chu Phàm thắt lại, bởi vì trong năm người, không có một ai là mang theo phù đại, bên hông năm người đều đeo túi to bằng nắm tay, túi của màu sắc khác nhau, trong đó túi đeo bên hông lão nhân tóc trắng là tinh xảo nhất.

Túi như vậy Chu Phàm từng thấy rồi, trên người Trọng Điền và Đoan Mộc Tiểu Hồng của thư viện đều đeo một cái.

Đây là túi trữ vật!

Năm người này đều là tu sĩ, hơn nữa không phải tu sĩ Hóa Nguyên Cảnh hoặc tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh bình thường, bởi vì không phải tất cả tu sĩ đều mua được túi trữ vật, có một số túi trữ vật không đắt, nhưng thứ đựng được còn không nhiều bằng phù đại, có hoa không quả, còn không bằng dùng phù đại.

Mà túi trữ vật không gian lớn giá rất xa xỉ, tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh cũng không mua được một, như Viên Ác, Trần Vũ Thạch đều không dùng túi trữ vật, về phần tu sĩ ở Bách Chi Địa có túi trữ vật lại ít tới đáng thương.

Năm tu sĩ này không thể vừa khéo xuất hiện ở đây, bọn họ vì cha mẹ của hắn mà đến?

Sắc mặt Chu Phàm trở nên ngưng trọng.

Chu Phàm giống như bức tượng hóa đá, hắn không nhúc nhích, hắn bảo Tiểu Quyển di dời tầm mắt, sợ bị ai có cảm tri nhạy bén trong năm người phát hiện, hắn chỉ dỏng tai nghe, suy nghĩ lơ lửng.
Bình Luận (0)
Comment