Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1343 - Chương 2029: Sáng Thế Thần

Chương 2029: Sáng thế thần Chương 2029: Sáng thế thầnChương 2029: Sáng thế thần

Chuong 2029: Sang thethan

Chu Tiểu Miêu lắc đầu nói:

- Nhưng nếu ngươi có thể tìm được tu sĩ đỉnh cấp đáng tin cũng có thể làm được.

- Nhưng ngươi phải nhớ kỹ, làm như vậy chẳng khác nào mở nhân hồn của mình ra cho tu sĩ đó nắm giữ, một ý niệm của tu sĩ đó, cũng có thể khiến ngươi phát điên.

Sắc mặt Chu Phàm khẽ biến, nếu là như vậy hắn không dám mạo hiểm để người khác xem ký ức của mình, cho dù là Chu Tiểu Miêu hắn cũng không dám, đừng nói hắn có thể sẽ điên, cho dù không phát điên, hắn cũng có rất nhiều bí mật, sao có thể để người ta tùy ý xem ký ức của hắn.

Thuyền xem, đó là hắn không có biện pháp ngăn cản.

- Trừ cách này ra thì không có cách khác à?

Chu Phàm không cam lòng hỏi.

- Có, nếu ngươi thực sự là chuyển thế mà đến, vậy chờ tu vi của ngươi đạt tớt trình độ nhất định, chắc sẽ giải trừ phong ấn ký ức.

Chu Tiểu Miêu nói:

- Trừ khi ngươi kiếp trước là một kẻ điên, không muốn giải trừ ký ức, từ bỏ ký ức, nhưng nếu là như vậy, vì sao còn chuyển thế? Cho nên loại tình huống này cơ bản sẽ không tồn tại.

- Vậy cũng chỉ có đợi thôi.

Chu Phàm thở dài một tiếng nói.

- Ta hoài nghi ngươi không đợi được.

Chu Tiểu Miêu lại cười lạnh nói.

- Ngươi là không tin ta có thể đạt tới trình độ có thể giải trừ ký ức phong ấn của mình sao?

Chu Phàm không vui hỏi.

- Không phải.

Chu Tiểu Miêu phủ nhận, nàng bước về phía bàn vuông nói:

- Ngươi có nghĩ tới không, thuyền nói không dám nhìn tâng ký ức sâu của ngươi là vì sao?

Chu Tiểu Miêu ngồi xuống cạnh bàn tiếp tục nói:

- Điều này chứng tỏ nếu ngươi đúng là chuyển thế người, ký ức chuyển thế của ngươi tồn tại bí mật lớn, ký ức như vậy nói không chừng có liên quan tới thuyền, ngươi cảm thấy ngươi có thể dễ dàng xem được sao?

Chu Phàm giật mình, hắn chỉ cân nhắc làm thế nào giải trừ ký ức chuyển thế, quả thực là đã bỏ qua vấn đề này, hắn thật sự có ký ức đáng sợ như vậy sao? Chu Tiểu Miêu vươn tay ra gõ lên bàn vuông, trên bàn xuất hiện một cái chén, trong chén đựng chất lỏng giống như cháo trắng, nàng câm lấy uống một ngụm nói:

- Cho dù ngươi là một người chuyển thế, nhưng thế gian cũng không phải không tồn tại người chuyển thế, ngươi cảm thấy một người chuyển thế đáng để thuyền bỏ ra nhiều tâm tư như vậy để chú ý à? Cho nên cách nói trên, nếu ta đoán không sai, ngươi có thể không phải một người chuyển thế bình thường.

Chu Phàm cúi đầu nhìn hai tay mình, trầm mặc một chút nói:

- Chẳng lẽ ta kiếp trước là thần sáng tạo ra tất cả của thế giới này?

Chu Tiểu Miêu lườm Chu Phàm một cách khinh bỉ, người này đúng là không biết xấu hổ.

Bị Chu Tiểu Miêu liếc xéo, Chu Phàm ho khan một tiếng nói:

- Ngươi cảm thấy điều đó là không thể à? Ngươi đã từng thấy có tồn tại nào lợi hại hơn thuyên chưa? Nếu thuyền cũng không dám xem ký ức trước khi ta chuyển thế, vậy rất có thể là sáng thế thần.

- Không có thần, càng không thể có sáng thế thần gì cả.

Chu Tiểu Miêu nghiêm mặt nói:

- Một số tên gia hỏa tự xưng là thần, chỉ là một số tu sĩ tu vi cao cường mà thôi, đương nhiên nếu ngươi cũng không cảm thấy thẹn muốn đổi tên mình thành sáng thế thần, vậy cũng không ai có thể cản được ngươi.

- Nhưng kiếp trước của ta rốt cuộc có gì đặc biệt?

Bị Chu Tiểu Miêu phủ nhận như vậy, Chu Phàm bất đắc dĩ nói, kỳ thật hắn cũng cảm thấy suy nghĩ này của hắn là rất vớ vẩn.

- Cái này thì sao ta biết được?

Chu Tiểu Miêu thản nhiên nói, nàng lại nhấp một ngụm chất lỏng trong chén, nói. Điều này khiến bên miệng nàng dính một tâng cháo trắng.

- Vậy ngươi biết nơi ta gặp mặt thuyền là đâu không?

Chu Phàm quyết định bỏ qua vấn đề người chuyển thế tạm thời không thể có kết quả này, mà là miêu tả chỉ tiết lại con sông nhiều màu và thuyền màu xám.

Chu Tiểu Miêu một mực nghiêm túc lắng nghe, đợi sau khi Chu Phàm nói xong, nàng lắc đầu nói:

- Trong ký ức của ta chưa từng thấy nơi như vậy, nghe thì có chút giống với gian vực, nhưng gian vực lại không tồn tại con sông gì cả.

- Ta có chút hoài nghi nơi ngươi nhìn thấy không phải là chân thực, những cái đó đều là ảo tượng thuyền muốn ngươi nhìn thấy.

Ảo tượng à... Chu Phàm hơi nhướng mày nói: -Neu không phải ảo tượng, mà thực sự tồn tại nơi như vậy, ngươi cho rằng sẽ là nơi nào? Nếu có biện pháp có thể tìm được nơi như vậy, nói không chừng có thể tìm được manh mối về thuyền.

Chu Tiểu Miêu lại nghiêm túc suy tư một chút nói:

- Đó có thể là một tiểu không gian, nhưng vẫn khó có thể phán đoán, bởi vì cho dù là chân thực, thuyền cũng có thể nghĩ cách che đi một bộ phận, không để ngươi nhìn thấy những thứ nó không muốn để ngươi nhìn thấy.

- Có điều đây quả thật có thể là một manh mối, sau khi ngươi ra ngoài có thể nghĩ cách tra cứu một số điển tịch.
Bình Luận (0)
Comment