Chuong 2030: Lua chon
Chuong 2030: Lua chonChuong 2030: Lua chon
Chuong 2030: Lua chon
Quả nhiên không thể có hi vọng quá lớn... Chu Phàm bỏ qua vấn đề này, hắn lại hỏi:
- Thuyền muốn từ trên người ta có được gì đó thì vì sao không muốn nói thẳng? Ngập ngừng ấp úng như vậy là có ý gì?
- Bởi vì đầu óc nó có bệnh.
Sắc mặt Chu Tiểu Miêu lạnh lùng nói, đây cũng là vấn đề khiến nàng cảm thấy rất căm tức,
- Ta không cho rằng có gì có thể uy hiếp lão gia hỏa thuyền này, nó không muốn nói gì, chỉ có thể là đầu óc nó có bệnh.
Chu Phàm cảm nhận được oán khí của Chu Tiểu Miêu, nhưng hắn không dám mắng thuyền ở dưới cái nhìn của thuyên như Chu Tiểu Miêu, hắn nói:
- Thuyền còn nói lưu lại phao thời gian ở trên người ta là có phiêu lưu cực lớn? Ngươi cảm thấy lớn liệu có liên quan tới nó không chịu nói thẳng ra không?
- Ta không cho rằng với năng lực của thuyền, thiết lập phao thời gian thì có phiêu lưu gì.
Chu Tiểu Miêu uống hết thứ trong chén,
- Đây cũng là chỗ không thể nói thông, hoặc là nó căn cứ vào nguyên nhân không biết nào đó mà không dám làm ảnh hưởng lung tung tới thế giới bên ngoài.
Nói đến đây, sắc mặt Chu Tiểu Miêu biến thành có chút vi diệu, nàng cấp tốc nhớ lại một lượt mới ngẩng đầu nói:
- Ta lên thuyền lâu như vậy, lão gia hỏa thuyền này ta chỉ từng thấy nó làm ảnh hưởng tới thế giới bên ngoài một lân, ngươi từng thấy mấy lần?
Một lần mà Chu Tiểu Miêu ngươi là không bao gồm lần của Chu Phàm.
- Hai lần.
Chu Phàm suy nghĩ một chút trả lời:
- Trừ phao thời gian lân này ra, còn có một lần là khi Long Chủ phụ thân ở trên người ta, vì thoát đi mà vẽ một đạo phù, về sau đó đạo phù đó vô cớ sụp đổ, ta không dám khẳng định là thuyền ở giữa phá rối.
- Vậy không thể sai được.
Chu Tiểu Miêu nhẹ giọng lẩm bẩm:
- Thuyền không dám làm ra quá nhiều can thiệp với thế giới bên ngoài.
Thuyền không dám làm ra quá nhiều can thiệp đối với thế giới bên ngoài?
- Vì sao vậy?
Chu Phàm hỏi. - Không biết, không biết.
Ánh mắt Chu Tiểu Miêu lấp lánh nói:
- Ta cũng không nghĩ thông, có điều cũng không quan tâm, chỉ cần biết nó không dám làm ra quá nhiều can thiệp đối với thế giới bên ngoài, vậy là tốt rồi.
- Tốt ở đâu?
Chu Phàm khó hiểu hỏi.
- Ngươi không hiểu đâu, đối với những người dẫn dắt muốn thoát khỏi sự khống chế của thuyền như ta mà nói là rất quan trọng.
Chu Tiểu Miêu khôi phục bình tĩnh nói:
- Nếu nó có thể làm ra quá nhiều can thiệp đối với thế giới bên ngoài, vậy ta bỏ chạy, nó lại bắt về thì sao?
Sắc mặt Chu Phàm biến thành vi diệu, Chu Tiểu Miêu nói rất có lý, đối với hắn cũng có lợi, dẫu sao sau này nếu hắn muốn thoát khỏi sự khống chế của thuyền, thuyên không dám tùy tiện làm ra chuyện gì ở thế giới bên ngoài, vậy tính an toàn của hắn cũng sẽ gia tăng rất nhiều.
Cho dù thuyền giúp hắn không ít, nhưng trước khi làm rõ mục đích của thuyền, hắn vẫn giữ lại đê phòng nhất định đối với thuyền.
Chu Phàm lại thảo luận với Chu Tiểu Miêu một lúc, cuối cùng thấy thảo luận không ra được gì, Chu Phàm mới dừng hỏi, mà là đi sang một bên tự mình suy nghĩ.
Thảo luận với Chu Tiểu Miêu khiến hắn có được rất nhiều manh mối giá trị, nếu không có Chu Tiểu Miêu, hắn căn bản không thể biết chuyện người chuyển thế.
Nhưng hắn thật sự giống như Chu Tiểu Miêu nói là người chuyển thế sao?
Chu Phàm cũng không nói rõ được, nhưng hắn hi vọng không phải, hắn không muốn tự dưng lại có thêm một đoạn ký ức kiếp trước, nhất là đoạn ký ức kiếp trước này dường như rất đặc thù, nhưng đây không phải điều hắn có thể quyết định.
Sau khi Chu Phàm rời khỏi thuyền, Chu Tiểu Miêu nhẹ nhàng búng tay, sương mù lăn lộn, hình thành từng phù văn huyền ảo, nàng đang thôi diễn.
Nhưng rất nhanh nàng lại bực mình phất phất tay, phù văn tản đi, tính tình của nàng xưa nay trực lai trực khứ, thuật thôi diễn trước giờ không phải chuyện nàng am hiểu, nàng không thể suy tính ra được gì.
- Người chuyển thế. .. Vô Mệnh Chi Nhân. . . Huyết mạch Chu gia...
Nàng nhẹ giọng lẩm bẩm, sắc mặt biến thành lạnh lùng, bởi vì sau khi nàng loại trừ mục chọn Vô Mệnh Chi Nhân quấy nhiễu, nghĩ tới một suy đoán rất đáng sợ.
Nàng tức đến toàn thân rung rung, cúi đầu nhìn giáp bản lạnh lùng nói:
- Chẳng lẽ kiếp trước của hắn là con chó đó? Nói cho ta biết một đáp án, ngươi muốn cái gì chúng ta cũng có thể thương lượng.
Nàng vốn cho rằng sẽ không đợi được câu trả lời, nhưng thuyền rất nhanh liên đáp lại, thuyền phủ nhận suy đoán của nàng.
Nàng thở phào, nhưng lại cảm thấy một trận mất mát.
- Cám ơn ngươi đã nói cho ta biết đáp án, ngươi muốn gì?
Chu Tiểu Miêu hỏi, nàng không muốn nợ lão gia hỏa thuyền này bất kỳ điều gì.
Nhưng thuyền nói với nàng đáp án, nếu đó yêu cầu quá đáng, nàng cũng sẽ không đồng ý.