Chương 2034: Nguyệt Nha Thương Hào
Chương 2034: Nguyệt Nha Thương HàoChương 2034: Nguyệt Nha Thương Hào
Chuong 2034: Nguyet Nha Thuong Hao
- Trong Châu thành có rất nhiều thương hào, nhưng nếu ngươi muốn bán ra tài liệu quý giá, nói tới danh dự tốt, vậy chính là Nguyệt Nha Thương Hào.
Trân Vũ Thạch vô cùng quen thuộc với tất cả ở châu thành, hắn lập tức nói.
- Nguyệt Nha Thương Hào không chỉ có thương hào ở Tiêu Lôi Châu Phủ, ở rất nhiều châu đều có thân ảnh của nó, hơn nữa nó là thương hào mới nổi trong gần mười mấy năm qua, vì để cạnh tranh với những thương hào cũ, ra giá thường thường cũng rất rộng rãi.
Trừ Nguyệt Nha Thương Hào ra, Trần Vũ Thạch lại đề cử cho Chu Phàm hai thương hào khác làm lựa chọn thứ yếu.
Sau khi Chu Phàm nhớ kỹ tên của ba thương hào này, rời khỏi Nghi Loan Ti Phủ, sau đó tới thương khu phồn vinh nhất ở ương thành.
Thương khu tụ tập thương hào của các đại thế gia hoặc đại thương nhân, nơi này ngựa xe như nước, mỗi ngày đều có thương đội từ nam chí bắc hoàn thành giao dịch ở đây.
Đương nhiên không chỉ là ương thành có thương khu, nội thành, ngoại thành đều có thương khu, tài liệu mà mỗi thương khu phụ trách cũng không quá giống nhau, ở ngoại thành giá rẻ nhất nhưng số lượng lớn, khu vực cũng lớn nhất, nội thành thứ hai, tài liệu giao dịch ở ương thành là đắt đỏ nhất.
Tiêu Lôi Châu Phủ là trung tâm của một châu, mỗi ngày đều có không biết bao nhiêu tài liệu được vận tới đây để giao dịch, bị châu phủ tiêu hao bộ phận nhỏ, đại bộ phận thì vận tới nơi xa hơn.
Chu Phàm đi dạo ở thương khu, hắn đầu tiên là tới Nguyệt Nha Thương Hào.
- Vị đại nhân này, không biết muốn mua gì?
Chu Phàm vừa đi qua cửa cao của thương hào, tiến vào đại sảnh, rất nhanh liền có một nam tử trung niên nhìn rất khôn khéo đi tới hỏi.
- Ta muốn bán ra tài liệu.
Chu Phàm trả lời.
- Không biết là tài liệu gì?
Nam tử trung niên lại cung kính hỏi.
Cho dù thương hào phần lớn là thông qua thương đội để thu thập tài liệu, nhưng có một số tài liệu khá hiếm thấy, cũng sẽ có cá nhân đơn lẻ mang đến, loại chuyện này cũng rất thường thấy.
Chu Phàm đã sớm có chuẩn bị, hắn lấy ra một danh sách tài liệu đã viết trước, đưa cho nam tử trung niên.
Bên trên danh sách tài liệu không chỉ có tên tài liệu, còn có trọng lượng và số lượng tài liệu. Nam tu trung niên hàng năm tiếp xúc với tài liệu, hắn cấp tốc nhìn lướt qua, sau đó trong mắt lộ ra vẻ cực kỳ khiếp sợ, tay hắn hơi run run, nếu tài liệu và số lượng trên giấy không sai, đây ít nhất cũng là giao dịch ngàn vạn huyền tệ.
Hắn nhìn Chu Phàm một cái, gấp danh sách tài liệu lại, không để người ngoài để ý, hắn dùng ngữ khí cung kính hơn nói khẽ:
- Vị đại nhân này, mời vào bên trong, việc này quá lớn, ta đi mời đại quản sự của chúng ta, để hắn bàn kỹ với ngươi.
Nam tử trung niên không hoài nghi Chu Phàm có thể lấy ra nhiều tài liệu như vậy hay không, bởi vì Chu Phàm nói như vậy, hắn phải tin tưởng, ít nhất phải làm được tin ngoài mặt, thương hào là người làm ăn, bọn họ không thể đắc tội với bất kỳ khách nhân nào.
Cho dù việc này là giả, cuối cùng cũng chỉ là lãng phí một phen công phu mà thôi, bọn họ không có bất kỳ tổn thất gì, đại quản sự càng sẽ không vì vậy mà trách cứ hắn.
Chu Phàm được mời vào một gian phòng thanh nhã, lại có thị nữ đưa lên trà xanh.
Hắn ngồi một lúc, mới thấy nam tử trung niên lúc ban đầu cùng một nam tử bước vào.
Chu Phàm nhìn lướt qua, nam tử đó mặc trường bào màu đen, hắn có một đôi môi dày, hắn vừa nhìn thấy Chu Phàm, khóe mắt liền giật kịch liệt.
Chu Phàm nhạy bén chú ý thấy biến hóa biểu cảm của nam tử này, cho dù nam tử này khống chế rất tốt, rất nhanh đã khôi phục như thường.
- Vị này khẳng định là Chu đại nhân.
Nam tử đó phát ra tiếng cười sang sảng, nói:
- Bỉ nhân Vương Hải Đông, là đại quản sự của thương hào này.
Lúc trước Chu Phàm từng nói hắn họ Chu, cho nên nam tử này xưng hô như vậy cũng không kỳ quái, không phải nói là quan mới có thể gọi đại nhân.
Chu Phàm đứng lên chỉ chắp tay, nói vài câu hư ngôn với Vương Hải Đông này, sau đó mới nói:
- Vương quản sự, không biết tài liệu trên danh sách ta đưa được định giá bao nhiêu?
Vương Hải Đông khách khí nói:
- Trước khi ta tới, đã sai người hạch toán, khẳng định sẽ cho Chu đại nhân một hợp lý cái giá một hợp lý.
Chu Phàm chỉ có thể kiên nhẫn chờ, lại nói chuyện phiếm với Vương Hải Đông.
Qua một lúc, mới có người đi tới, ghé vào bên tai Vương Hải Đông nói nhỏ.
Sau khi Vương Hải Đông nghe xong, hơi gật đầu, vẫy vẫy tay, bảo người lui xuống, sau đó mới cười nói:
- Chu đại nhân, nếu trọng lượng số lượng tài liệu ngươi nói không sai, tệ thương hào nguyện ý ra giá ba ngàn năm trăm vạn huyền tệ để thu mua, ngươi thấy sao?
Chu Phàm không phải không biết giá, lúc trước khi hắn đi dạo ở thương khu, đã tới nơi khác hỏi thăm, đối với giá mà tài liệu của hắn có thể bán ra cũng có dự đoán trong lòng, nếu không, cho dù nói danh dự của Nguyệt Nha Thương Hào không tồi, ai biết được nó liệu có lừa người không?