Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1362 - Chuong 2048: Cuu Han Ba Ngan Nam (2)

Chuong 2048: Cuu han ba ngan nam (2) Chuong 2048: Cuu han ba ngan nam (2)Chuong 2048: Cuu han ba ngan nam (2)

Chương 2048: Cừu hận ba ngàn năm (2)

Chu Phàm nghĩ tới việc này, gặp chuyện không biết thì tìm Chu Tiểu Miêu, hắn quyết định chờ buổi tối tìm Chu Tiểu Miêu hỏi một chút.

Khi hắn nghĩ việc này đã đến thương khu của ương thành, hắn nhìn cửa lớn của Nguyệt Nha Thương Hào, hắn nhớ tới nửa tháng trước lần đầu đến Nguyệt Nha Thương Hào, hắn mơ hồ hiểu ra gì đó mà hừ lạnh một tiếng, sau đó mang theo Tiểu Muội đi vào.

- Vị khách nhân này, không biết đến tệ thương hào là muốn mua tài liệu gì?

Chu Phàm vừa vào cửa lớn, có một nam tử thanh niên ra đón ân cần hỏi.

- Ta tìm đại quản sự Vương Hải Đông của các ngươi.

Chu Phàm bình tĩnh nói:

- Ngươi nói với hắn, Chu Phàm tìm hắn, chắc hắn sẽ hiểu.

- Vâng, mời khách nhân vào bên trong tay.

Nam tử thanh niên đó vừa nghe Chu Phàm nói ra tên của đại quản sự bọn họ, lập tức mời Chu Phàm vào trong phòng đón khách.

Chu Phàm ngồi trong phòng đón khách, uống trà đợi một lúc, bên ngoài liền truyền đến tiếng cười sang sảng của Vương Hải Đông.

- Chu đại nhân quang lâm, hoan nghênh.

Vương Hải Đông bước vào, chắp tay với Chu Phàm.

- Vương quản sự không cần khách khí, mời ngồi.

Chu Phàm mim cười nói.

Vương Hải Đông ngồi xuống, hắn cười hỏi:

- Chu đại nhân, lần này là tới bán tài liệu hay là muốn mua một số tài liệu, cứ nói là được, chúng ta khẳng định sẽ tận lực ưu đãi cho Chu đại nhân.

- Vương quản sự, ta không phải đến mua bán tài liệu.

Chu Phàm lắc đầu nói.

- Vậy không biết là chuyện gì?

Vương Hải Đông nâng chung trà lên uống một ngụm, cười hỏi:

- Nếu Chu đại nhân có gì khó khăn, thương hào chúng ta có thể giúp cũng sẽ tận lực giúp.

- Ta muốn nhờ tệ thương hào tìm người cho ta.

Chu Phàm thản nhiên nói.

- Tìm người, chỉ sợ không phải chuyện thương hào chúng ta am hiểu. Vương Hải Đông hơi ngây ra nói.

- Nếu tìm người khác, Nguyệt Nha Thương Hào có thể sẽ không am hiểu, nhưng người ta muốn tìm, Nguyệt Nha Thương Hào lại rất am hiểu.

Chu Phàm lại nói.

- Đại nhân, ngươi vừa nói như vậy, ta liền cảm thấy rất hồ đồ, không biết người ngươi muốn tìm là ai? Xin nói thẳng.

Mặt Vương Hải Đông lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ hỏi.

- Ta muốn tìm một nữ tử tên là Lý Trùng Nương, nếu ngươi không biết, vậy ta tìm một nam tử tên là Lý Cửu Nguyệt cũng được, ngươi xem ngươi có thể tìm được giúp ta không?

Chu Phàm nghiêm mặt nói.

- Lý Trùng Nương và Lý Cửu Nguyệt?

Vương Hải Đông nhíu mày suy nghĩ, rất nhanh lại lắc đầu nói:

- Chu đại nhân, ta không biết hai người như vậy, ngươi bảo thương hào chúng ta tìm bọn họ, có phải bọn họ là người của thương hào chúng ta không, nếu là như vậy, ta sẽ sai người dưới hỏi cho đại nhân, xem Nguyệt Nha Thương Hào chúng ta có tồn tại hai người như vậy hay không?

- Vương quản sự, ngươi nói như vậy, ta rất không vui, ta biết ngươi nhận ra bọn họ.

Sắc mặt Chu Phàm lập tức trở nên lạnh lùng.

Huyệt Thái Dương của Vương Hải Đông giật giật, hắn nghĩ lần trước hắn rõ ràng đã hồ lộng cho qua được rồi, sao lại đột nhiên tìm tới, còn biết là hắn biết, lân này đúng là không xong rồi.

- Chu đại nhân, lời này của ngươi thật sự oan uổng cho ta rồi, ta thật sự không biết bọn họ.

Vương Hải Đông vội vàng thê thốt phủ nhận.

Chu Phàm lạnh lùng nhìn Vương Hải Đông, hắn bỗng nhiên cười khẽ một tiếng nói:

- Không nhận ra thì không nhận ra, đừng khẩn trương, ta cũng chỉ là đùa một chút mà thôi.

- Thì ra là nói đùa.

Vương Hải Đông thở phào nói:

- Chu đại nhân, ngươi cũng thật biết nói đùa.

- Có điều ta nghe nói hai người bọn họ có liên quan rất lớn với Nguyệt Nha Thương Hào các ngươi.

Chu Phàm lại chậm rãi nói.

- Chu đại nhân cứ yên tâm, ta lập tức sai người đi thăm dò cho ngươi, nếu tìm được bất kỳ tin tức gì của hai người bọn họ, ta lập tức sẽ báo cho ngươi.

Vương Hải Đông vội vàng vỗ ngực hứa: - Chỉ là Nguyệt Nha Thương Hào chúng ta trải rộng toàn quốc, người cũng quá nhiều, muốn tìm một lượt ở trong đó, thời gian cân cũng không ngắn...

- Cái này ta có thể lý giải.

Chu Phàm mở miệng ngắt lời:

- Vậy nhờ Vương quản sự, nếu Vương quản sự tìm được một ai trong hai người bọn họ, bọn họ khẳng định là không dám gặp ta, ta muốn phiền Vương quản sự truyền một câu của ta cho họ.

- Chu đại nhân cứ nói.

Vương Hải Đông lại cung kính nói:

- Nếu tìm được người, nhất định sẽ truyền lời.

- Ngươi nói với bọn họ, có kẻ ngốc có phải đã làm cha hay không, nếu phải, hài tử cũng không phải của bọn họ, bảo bọn họ đừng si tâm vọng tưởng.

Chu Phàm bình tĩnh nói.

Mặt Vương Hải Đông cứng lại, hắn cười gượng nói:

- Vâng, tìm được bọn họ, khẳng định sẽ truyền lời.

-Vậy thôi, không quấy rầy nữa.

Chu Phàm đứng lên cáo từ rời đi.

Vương Hải Đông vội vàng khách khí tiễn Chu Phàm ra khỏi thương hào, sau khi hắn xoay người quay về, vẫy vẫy tay gọi một nam tử trung niên nói:

- Lát nữa đừng ai tới quấy ray ta.

Nam tử trung niên hơi gật đầu khom mình hành lễ rời đi.
Bình Luận (0)
Comment