Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 1379 - Chương 2065: Tìm Vật Nào Đó

Chương 2065: Tìm vật nào đó Chương 2065: Tìm vật nào đóChương 2065: Tìm vật nào đó

Chương 2065: Tìm vật nào đó

Lúc trước hắn đã từng gặp Lão Hạt Tử hai lần, nhưng Lão Hạt Tử đều hồ ngôn loạn ngữ, hắn không tới nữa.

Nhưng lần này trong lòng hắn bỗng dưng cảm thấy bất an, trước khi đi muốn tới giải thích vài câu, có thể có tác dụng hay không, vậy thì không biết được.

- Đạo trưởng, đại hung đó, mang cả gốc hòe bệnh của ngươi đi đi, cây chết vẫn hơn là người chết, ngươi thấy có đúng không?

Thanh âm thản nhiên của Lão Hạt Tử truyên vào trong tai Bất Tiếu Đạo Nhân.

Thanh âm mặc dù rất khẽ, lại giống như sét đánh trong lòng Bất Tiếu Đạo Nhân.

Trên mặt Bất Tiếu Đạo Nhân lộ ra dị sắc, hắn quay đầu nhìn Lão Hạt Tử.

Lão Hạt Tử lại nhắm mắt, bộ dạng nhởn nha nhởn nhơ, giống như hắn vừa rồi căn bản không nói gì.

- Đa tạ.

Bất Tiếu Đạo Nhân trâm mặc một chút rồi nói khẽ, sau đó không chút do dự bước đi.

Sau khi Bất Tiếu Đạo Nhân đi rồi, cổ tay Lão Hạt Tử run lên, ba huyền tệ trong tay hắn đã vỡ thành bụi, bụi hóa thành phù văn huyền ảo.

Phù văn rất nhanh lại phiêu tán.

Lão Hạt Tử cúi đầu, trên mặt lộ ra vẻ ngạc nhiên nghi ngờ, hắn lẩm bẩm:

- Kỳ quái, kỳ quái, rõ ràng chỉ là Hồng Não Ma, vì sao quẻ tượng lại đặc biệt như vậy, lưỡng lự qua lại giữa sinh tử, không thể định ra.

Vết nhăn trên trán Lão Hạt Tử càng sâu, hắn bỗng nhiên bừng tỉnh, dặn dò bản thân đừng quên thiên cơ là không thể tiết lộ, nếu không sẽ bị phản phe.

Hắn không dám nghĩ tiếp nữa.

- Không thể nói không thể hỏi không thể nghĩ.

Hắn thấp giọng nói:

- Đây không phải là điều ta có thể ảnh hưởng, bên châu phủ gặp chuyện không may, ta xuất thủ tận lực hỗ trợ, bên Hồng Não Ma thì phải xem bọn họ, trời sập có người cao chống, liên quan gì tới ta?...

Bất Tiếu Đạo Nhân trở lại thư viện, về tiểu viện mình ở, trán hắn đã toát mồ hôi.

Câu đó của Lão Hạt Tử, từng chữ đều khảm vào trong lòng hắn.

Hắn là người của thư viện, một mực biết nhất mạch của thánh nhân thư viện am hiểu thuật pháp thôi diễn, có người nói thuật pháp thôi diễn này rất thần kỳ, có thể biết được quá khứ tương lai. Nghe nói năm đó thánh nhân nâng đỡ đương kim Thánh Thượng ngôi loại hoàng vị, cũng bởi vì nhìn thấy kết quả trước.

Hắn vốn một mực hoài nghi Lão Hạt Tử đoán mệnh đó là thánh nhân thư viện nhất mạch, lời nói đó không giống là nói lung tung.

Lại thêm hắn luôn cảm thấy bất an, chuyến này sợ rằng sẽ cực kỳ nguy hiểm.

Chỉ là nguy hiểm ở đâu?

Bất Tiếu Đạo Nhân nghĩ mãi vẫn nghĩ không thông.

- Có thể nhắc nhở Tiêu Lôi Tự, thế gia và bên Nghi Loan Ti một chút, bảo bọn họ chú ý, nhưng ta lại không nói ra được nguy hiểm ở đâu, bọn họ chưa chắc sẽ để ở trong lòng.

Bất Tiếu Đạo Nhân cau mày, hắn thong thả đi tới trước cây hòe lá cây khô vàng đó.

Sắc mặt hắn phức tạp vỗ vỗ thân cây xám đen, nói:

- bạn già, kính nhờ ngươi.

Cây hòe bắt đầu không ngừng thu nhỏ, rất nhanh lại co lại thành cây giống to bằng bàn tay, trên cây giống có phiến lá khô vàng dày đặc như châm.

Đó là bởi vì nó thu nhỏ, lá cây cũng bị áp súc mới thành như vậy.

Bất Tiếu Đạo Nhân sờ đường máu trên cổ, hắn phất phất tay áo, cây giống hóa thành một đạo quang mang xanh nhạt, chui vào trong ống tay áo...

Nhắc nhở của Bất Tiếu Đạo Nhân rất nhanh được truyền cho Tiêu Lôi Tự, Tiêu Lôi Châu Phủ thế gia cùng với đám người Chu Phàm vẫn đang trên đường đi.

Sau khi ta được truyền tin, ba vị Tứ Chinh Sứ bọn Chu Phàm đều cảm thấy có chút kinh ngạc.

Bởi vì Bất Tiếu Đạo Nhân chỉ ở trong truyền tin nói biết được từ miệng cao nhân am hiểu thôi diễn nào đó, chuyến đi tới Khôi Hầu Huyện này sẽ rất nguy hiểm, bảo bọn họ nhớ phải cẩn thận đừng lơ là.

- Cao nhân am hiểu thôi diễn nào đó? Đó là ai vậy?

Trân Vũ Thạch khó hiểu hỏi.

- Không biết, có thể là vị bằng hữu nào đó của đạo trưởng mà chúng ta không biết.

Viên Ác lắc đầu nói:

- Các ngươi cảm thấy tin tức này có thể tin được không?

Trần Vũ Thạch do dự một chút nói:

- Trước kia ta từng nghiên cứu, tướng thuật bốc thệ kỳ thật rất nhiều lúc chưa chắc dã chuẩn xác.

Hiển nhiên Trân Vũ Thạch không tin. - Ta thấy cẩn thận một chút cũng không sai.

Chu Phàm mở miệng nói:

- Có một số việc thà tin là có chứ đừng tin là không.

Viên Ác và Trần Vũ Thạch đều gật đầu, nhưng bọn họ sẽ cẩn thận tới mức nào, Chu Phàm là không thể biết được.

Nhưng Chu Phàm thì tin, bởi vì hắn biết rõ hơn Viên Ác, Trần Vũ Thạch, thuật pháp thôi diễn là thực sự tồn tại, đừng nói thiên phú Long Thần Ngữ của Long Chủ có thể xem quá khứ tương lai của người bình thường, thậm chí ngay cả Chu Tiểu Miêu không quá am hiểu thuật pháp thôi diễn cũng biết một số thuật pháp thôi diễn.

Có điều hắn là Vô Mệnh Chi Nhân, cho dù là Long Chủ cũng không nhìn thấy vận mệnh của hắn, nhưng cũng không có nghĩa là thuật pháp thôi diễn không hữu dụng, không thể đoán trước cát hung.
Bình Luận (0)
Comment