Chương 2066: Tìm vật nào đó (2)
Chương 2066: Tìm vật nào đó (2)Chương 2066: Tìm vật nào đó (2)
Chương 2066: Tìm vật nào đó (2)
Hắn không biết Bất Tiếu Đạo Nhân là từ đâu có được lời tiên đoán này, nhưng có lời tiên đoán như vậy, hắn không thể không phòng bị.
Thế là trong lộ trình tiếp theo, Chu Phàm thỉnh thoảng lại nhìn xung quanh, đặc biệt chú ý sau lưng và dưới chân hắn.
- Ngươi rốt cuộc đang nhìn gì vậy?
Trân Vũ Thạch chú ý thấy sự bất thường của Chu Phàm.
Ta đang nhìn xem Quỷ Táng Quan có ở phụ cận hay không... Trong lòng Chu Phàm là nghĩ như vậy, nhưng vẫn nói:
- Ta đang quan sát có ai đi theo phía sau chúng ta hay không?
- Việc này có võ giả khác làm, không cần ngươi phải lo!
Trân Vũ Thạch không khỏi khẽ cười nói.
- Ngươi phải nhớ kỹ, bất kể là lúc nào cũng đừng đặt mạng của mình vào trong tay người khác, làm như vậy quá nguy hiểm.
Vẻ mặt Chu Phàm ngưng trọng, mở miệng nói bậy.
Trần Vũ Thạch:
Trân Vũ Thạch không biết nên tiếp lời thế nào, hắn cho rằng Chu Phàm nói rất có lý, nhưng không thể tất cả mọi chuyện đều tự mình đi làm chứ?
Có điêu hắn không khuyên nhiều, nói chung Chu Phàm làm như vậy tuy hơi quá cẩn thận, nhưng cũng không ảnh hưởng tới đi đường.
Lần trước Quỷ Táng Quan biến thành cực nhỏ đi theo sau lưng hắn, hắn đến cuối cùng mới phát hiện, Chu Phàm hấp thu giáo huấn lần trước, hắn mở ra nhãn thức ý đồ tìm ra thân ảnh của Quỷ Táng Quan, ngay cả con kiến bò ở ven đường cũng cẩn thận phân biệt một phen.
Nhưng hắn không phát hiện thân ảnh của Quỷ Táng Quan, cuối cùng hắn từ bỏ cách làm này, nhưng cẩn thận trong lòng lại không giảm xuống.
Quỷ Táng Quan xuất hiện, khẳng định sẽ có nguy hiểm,
Quỷ Táng Quan không xuất hiện, cũng không có nghĩa là không nguy hiểm.
Nhắc nhở của Bất Tiếu Đạo Nhân, khiến hắn càng cảm thấy áp lực đối với chuyến đi này, vì thế ban ngày lúc đi đường, hắn bắt đầu nhân lúc nghỉ ngơi không ngừng luyện đao.
Hắn phải mau chóng học được Tiểu Miêu Đệ Nhất Thức.
Nói chung người khác nhìn cũng không hiểu hắn luyện là đao pháp gì, hắn hoàn toàn có thể làm như vậy như chỗ không người. Chu Phàm chăm chỉ như vậy, khiến Trần Vũ Thạch, Viên Ác và các võ giả Nghi Loan Ti đều thâm kinh ngạc, nhưng không ai quấy rây Chu Phàm.
Chỉ ở trong lòng ở trong lòng, cảm thấy Chu Phàm có thể ở tuổi này có thực lực như vậy, cũng không phải ngẫu nhiên.
Vốn chính là Khôi Thủ lớp chữ Giáp, thiên tài trong thiên tài, còn chăm chỉ khổ luyện như vậy, đúng là khiến bọn họ bội phục không thôi.
- Mỗi một phân thực lực tăng trưởng của Chu đại nhân sợ rằng đều từ máu và mồ hôi tạo thành.
Viên Ác không nhịn được nói.
Cách nói này có được sự gật đầu đồng ý của không ít võ giả.
Chu Phàm không biết đánh giá của Viên Ác đối với hắn, tâm tư của hắn đều đặt trên Tiểu Miêu Đệ Nhất Thức, thậm chí khi đang đi đường đầu óc hắn đều nghĩ đến Tiểu Miêu Tam Thức.
Cuối cùng hắn thậm chí khi đi đường, nhảy lên rồi lại giống như một hòn đá nện xuống, cứ vậy nhảy lên hạ xuống, nhìn rất quái lạ.
Sắc mặt người đi đường càng lúc càng quái dị, bọn họ chút không hiểu, Chu Phàm là luyện võ kỹ gì, vì sao cứ phải nhảy lên rồi lại hạ xuống, hô tới hô lui như vậy không chán sao?
- Ngươi là luyện đao pháp gì thế?
Trân Vũ Thạch không nhịn được hỏi.
Chu Phàm đang cân nhắc đao pháp, hắn có chút tùy ý nói:
- Ta đang nghĩ một chiêu đao pháp từ trên trời hạ xuống.
Đao pháp từ trên trời hạ xuống?
Vẻ mặt Trần Vũ Thạch mơ hồ, cười khổ một tiếng, không quấy ray Chu Phàm nữa.
Chu Phàm cũng chỉ là thuận miệng nói vậy mà thôi, Tiểu Miêu Đệ Nhất Thức cũng không nhất định phải nhảy lên mới có thể sử dụng, hắn làm như vậy là phát hiện Chu Tiểu Miêu mỗi lân đều nhảy lên, mới cố ý bắt chước.
Trong quá trình đi đường, Chu Phàm rất khắc khổ, ban ngày khổ luyện đao pháp, đến buổi tối, lại đơn độc một mình ở trong phù trận của mình dựa vào nguyên tinh tu luyện.
Mọi người đi đường rất gấp, bọn họ tận lực lựa chọn lộ tuyến gần nhất, cho dù có một số chỗ đối với một số thương đội mà nói là rất nguy hiểm, nhưng đối với bọn họ mà nói thì hoàn toàn không phải là vấn đề, Tiêu Lôi Châu Phủ lại ở vị trí trung tâm của Tiêu Lôi Châu, dưới tốc độ đi đường như vậy của bọn họ, tới bắc địa Khôi Hầu Huyện chỉ cần mười ngày.
Ngày thứ chín khi tới bên rìa Khôi Hầu Huyện, Chu Phàm khổ luyện nhiều ngày như vậy cuối cùng cũng không uổng phí, hắn đã tiến vào Nguyên Dịch Cảnh hậu kỳ! Nhưng Tiểu Miêu Tam Thức thức thứ nhất vẫn không có bất kỳ tiến triển gì, điều này khiến hắn bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Khi hắn đang ngủ, đi tìm Chu Tiểu Miêu, nhưng không phải hỏi chuyện Tiểu Miêu Tam Thức, mà là bỏ ra sâu xám lớn hỏi một số tin tức vê Hồng Não Ma, những gì Chu Tiểu Miêu biết có khác biệt quá lớn với quan gia.
Về phần Tiểu Miêu Tam Thức, hắn không hỏi là vì hỏi trừ chọc giận Chu Tiểu Miêu ra, cũng không có bất kỳ ý nghĩa gì.