Chương 2099: Một người cuối cùng
Chương 2099: Một người cuối cùngChương 2099: Một người cuối cùng
Chương 2099: Một người cuối cùng
Lão giả họ Tiêu bỗng nhiên cảm thấy có chút cật lực, Hắc Tuyết Phù Chủng bồng banh trong không trung, cũng lờ mờ rung rung, hắn vì vậy mà biến sắc, hắn cuối cùng cũng nghĩ thông, Chu Phàm làm như vậy là vì gì rồi.
Chu Phàm là muốn tiêu hao chân nguyên của hắn!
Nếu chỉ so đấu chân nguyên, lão giả họ Tiêu sẽ không sợ, nhưng hắn chính là sử dụng lực lượng của phù chủng, tiêu hao đối với chân nguyên vốn đã lớn, đao cương có lẽ không tính là gì, nhưng được cái số lượng nhiều, nếu hắn vẫn duy trì phòng ngự tuyết đen, sợ rằng thật sự không kiên trì được bao lâu.
Nhưng nếu rút Hắc Tuyết Phù Chủng... Lão giả họ Tiêu liếc Kỳ Tu Vĩnh một cái, hắn vẫn lạnh lùng nói:
- Hắn làm như vậy là muốn tiêu hao chân nguyên của ta, hiện tại chúng ta đi, lát nữa ta sẽ rút Hắc Tuyết Phù Chủng, sau đó đẩy nhanh tốc độ, bỏ lại là muốn.
Chỉ cần bọn họ khôi phục tốc độ cấp ảo ảnh trở lên, vậy những đao cương này sẽ không theo kịp bọn họ.
Nghe nói muốn rút Hắc Tuyết Phù Chủng, sắc mặt Kỳ Tu Vĩnh hơi trắng ra, nhưng không tới lượt hắn nói gì.
Lão giả họ Tiêu bắt đầu chạy gấp về phía trước, Kỳ Tu Vĩnh vội vàng đuổi theo, tuyết đen không ngừng nhạt đi, sau đó thì biến mất trong không khí.
Trong nháy mắt biến mất, tốc độ của Kỳ Tu Vĩnh và lão giả họ Tiêu đều tăng mạnh, rất nhanh liền rời xa.
Lão giả họ Tiêu và Kỳ Tu Vĩnh rất nhanh liên sử dụng bí thuật, dân dần vượt qua cực hạn của thân pháp cấp ảo ảnh, độ biến thành càng lúc càng nhanh, đây là bọn họ đã chịu đủ Chu Phàm ở trong chỗ tối rồi, muốn cắt đuôi Chu Phàm, sau đó lại nghĩ biện pháp quay lại đối phó Chu Phàm.
Như vậy bọn họ sẽ không phải một mực đứng ở ngoài sáng, bị Chu Phàm trốn trong tối dùng các loại ám chiêu ám hại.
Không thể không nói, biện pháp này có thể sẽ mang tới hiệu quả, biện pháp này là lão giả họ Tiêu nghĩ ra.
- Tốc độ của hắn nhanh như vậy, chúng ta chưa chắc đã có thể cắt đuôi hắn?
Kỳ Tu Vĩnh vẻ mặt đau khổ nói.
- Ngu xuẩn, tốc độ của hắn quả thật rất nhanh, nhưng thế thì sao? Một khi hắn đẩy nhanh tốc độ, hắn muốn qua được mắt chúng ta, đi theo chúng ta không phát ra một chút thanh âm, ngươi cảm thấy còn có thể làm được sao? - Chờ hắn hiện hình, ta sẽ cho hắn biết tay.
Sắc mặt lão giả họ Tiêu âm ngoan nói.
Hai người lão giả họ Tiêu đẩy nhanh tốc độ, Chu Phàm quả thật bị bức phải đẩy nhanh tốc độ theo, như vậy không thể giống như lúc trước lặng lẽ tiềm hành.
- Hắn ở đó.
Vành tai Lão giả họ Tiêu khẽ động, hắn nghe thấy động tĩnh, quay người hướng về phương vị đông nam đánh ra một chưởng.
Cương chưởng đen xì bắn nhanh ra, vỗ vào một gốc đại thụ, vụn gỗ bắn ra, âm ầm đổ xuống.
Thân ảnh của Chu Phàm như ẩn như hiện, hắn suýt soát tránh được chưởng này, tâm tư của tâm tư chuyển động, cười lạnh một tiếng, , lại nhanh chóng đổi vị trí khác.
Lão giả họ Tiêu hừ lạnh một tiếng, hai tay hắn bấm ấn, chu vi ba trượng lấy hắn làm trung tâm lập tức xuất hiện bông tuyết màu đen.
Chu Phàm bị bức phải rời khỏi ngoài ba trượng, nhưng hắn vẫn thong dong điềm tĩnh, chỉ chạy vòng bổ ra từng đao.
Khoái Đao Cương bay vù vù, xông vào lĩnh vực tuyết đen.
Lão giả họ Tiêu biết đây là Chu Phàm muốn thông qua công kích Hắc Tuyết Phù Chủng của hắn để làm tiêu hao chân nguyên của hắn, hắn vội vàng chống đỡ một đợt Khoái Đao Cương rồi thu hồi Hắc Tuyết Phù Chủng của mình.
- Tiêu lão.
Khóe miệng Kỳ Tu Vĩnh khẽ động, hắn muốn nói đối phương hiện hình rồi, nhưng lại ẩn hình, dường như tình huống lại quay về tình cảnh vừa rồi.
Có điều Kỳ Tu Vĩnh vẫn không nói gì, bởi vì loại chuyện này chắc lão giả họ Tiêu cũng hiểu.
- Đừng để ý đến hắn, chúng ta đi.
Lão giả họ Tiêu sâm mặt, trong lòng hắn đã có tính toán.
Lão giả họ Tiêu lại mang theo Kỳ Tu Vĩnh gia tốc chạy đi.
Chu Phàm thuấn di đuổi theo, chỉ là lão giả họ Tiêu đột nhiên dừng lại, đánh tới bên Chu Phàm.
Chu Phàm vốn ở vào trạng thái ẩn hình, nhưng lão giả họ Tiêu hiển nhiên là nghe thấy thanh âm hắn thuấn di phát ra, mới đánh tới hướng Chu Phàm chính xác như vậy.
Động tác của Lão giả họ Tiêu nhanh chóng mà đột nhiên, Chu Phàm ngay lập tức có phản ứng, nhanh chóng lui vê phía sau.
- Còn muốn trốn à.
Lão giả họ Tiêu quát lên như sấm, hai tay sớm đã có chuẩn bị cấp tốc bấm ấn! Xung quanh Thân thể của Chu Phàm xuất hiện từng quang thằng (dây ánh sáng) màu đen trói về phía hắn.
Đây hiển nhiên là thuật pháp trói buộc.
Chu Phàm không thử dùng đao chém đứt quang thằng, bởi vì sẽ không kịp, nếu hắn làm như vậy, khẳng định sẽ bị lão giả họ Tiêu cầm chân.
Khí tức của hắn lập tức biến thành cuồn cuộn, thân thể nhanh chóng xuyên qua quang thằng màu đen.
Lúc này lão giả họ Tiêu mới tới nơi, hai tay hắn liên tiếp đánh ra quang thằng màu đen, chưởng phong cương khí cuồng bạo đập quang thằng màu đen thành vô số mảnh.