Chương 2100: Một người cuối cùng (2)
Chương 2100: Một người cuối cùng (2)Chương 2100: Một người cuối cùng (2)
Chương 2100: Một người cuối cùng (2)
Nhưng rất nhanh hắn hơi biến sắc, bởi vì Chu Phàm không ở trong quang thằng màu đen, người này không ngờ đã thoát khỏi thuật pháp trói buộc của hắn.
Kỳ Tu Vĩnh cũng không ngờ lão giả họ Tiêu lại đột nhiên quay người đuổi theo Chu Phàm, tất cả phát sinh trong điện quang thạch hỏa, hắn mới xoay người.
Kỳ Tu Vĩnh nhìn lão giả họ Tiêu liên tiếp ra chưởng vỗ quang thằng màu đen thành mảnh vụn, hắn hơi ngẩn ra, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi, bởi vì giữa hắn và lão giả họ Tiêu đã kéo giãn một đoạn cự ly đủ dài.
Hắn theo bản năng kích hoạt khí cụ chuông đen trong tay.
Khí cụ chuông đen tỏa ra quang mang màu đen, biến ảo thành chuông đen to, một đạo đao mang màu xám bổ tới lưng hắn.
Đao mang màu xám và chuông đen lớn va chạm với nhau, một tiếng âm vang lên, chuông đen lớn từ quang mang màu đen biến ảo thành vỡ vụn, chấn động truyền đến chấn cho Kỳ Tu Vĩnh choáng váng, hắn vội vàng kêu lên:
- Tiêu lão.
Lúc này lão giả họ Tiêu mới có phản ứng, vội vàng xoay người phẫn nộ quát:
- Lớn mật.
Kỳ Tu Vĩnh sợ tới mức vỡ gan nát mật, hắn vội vàng vận chuyển chân khí muốn rời khỏi vị trí, nhưng đạo đao mang màu xám thứ hai đã chém xuống, xẹt qua đầu hắn, nửa đầu trên của hắn bay lên, trắng đổ rơi xuống đất.
Chu Phàm hơi thở dốc, nếu không phải hắn đã là Nguyên Dịch hậu kỳ, căn bản không thể trong thời gian ngắn như vậy chém ra đạo thức Quy Nhất hai lần.
Lão giả họ Tiêu như giống như một đạo thiểm điện chạy tới, Chu Phàm lập tức thuấn di lui về phía sau, biến mất trong không khí.
Lão giả họ Tiêu nhìn Kỳ Tu Vĩnh đã chết, trong cơ thể khí huyết nhộn nhạo, gầm lên một tiếng, bông tuyết màu đen lại bao phủ tất cả chung quanh.
Nhưng Chu Phàm sớm đã rời khỏi ngoài ba trượng, hắn đã biết rõ cự ly mà Hắc Tuyết Phù Chủng của lão giả họ Tiêu có thể công kích đến, chỉ lạnh lùng nhìn lão giả họ Tiêu.
Hiện tại còn lại một người.
Lão giả họ Tiêu cảm thấy rất uất nghẹn, rõ ràng hắn mang theo ba tu sĩ Kim Thân, đối phó một người hư hư thực thực là tu sĩ Kim Thân, hiện tại ba tu sĩ Kim Thân lần lượt bị giết chết, chỉ còn lại một mình hắn.
Nếu Chu Phàm là tu sĩ Phù Chủng giống như hắn, hắn còn có thể chấp nhận kết quả như vậy, nhưng trong tin tức bọn họ có được, Chu Phàm rõ ràng chỉ là tu sĩ Hóa Nguyên Cảnh, trước khi bọn họ đến cũng từng dự đoán Chu Phàm liệu có phải tu sĩ Nguyên Dịch Cảnh hay không.
Cho nên hắn bất kể là như thế nào cũng không tin Chu Phàm là tu sĩ Phù Chủng, trên thực tế Chu Phàm cũng không biểu hiện ra bất kỳ đặc trưng nào thuộc về tu sĩ Phù Chủng.
Lão giả họ Tiêu nhìn chung quanh, tâm tư chuyển động, rất nhanh lại thu hồi Hắc Tuyết Phù Chủng, sắc mặt khôi phục bình tĩnh, hắn cười lạnh một tiếng nói:
- Ta biết ngươi khẳng định vẫn trốn ở đây, nhưng có tác dụng gì chứ?
- Ngươi liên tục giết ba tu sĩ Kim Thân của chúng ta, nhưng ba tu sĩ Kim Thân đối với chúng ta mà nói không tính được là tổn thất quá lớn.
- Lần này là chúng ta xem nhẹ ngươi, nhưng lần sau ngươi sẽ không may mắn như vậy nữa đâu.
Lão giả họ Tiêu lại nhìn chung quanh vẫn không có bất kỳ động tĩnh gì, hắn cười khinh thường, ba tu sĩ Kim Thân chết cũng chết rồi, , hiện tại vẫn còn lại hắn, Chu Phàm căn bản không làm gì được hắn.
Hắn bắt đầu xoay người rời đi.
Chỉ là hắn vừa quay người lại, chính là vô số Khoái Đao Cương bay nhanh tấn công về phía lưng hắn.
Lão giả họ Tiêu lập tức xoay người, hắn đánh ra một chưởng, cương chưởng màu đen từ nhỏ biến thành lớn, vỗ nát những đao cương đó.
- Ngươi làm như vậy thì có ý nghĩa gì?
Lão giả họ Tiêu chậm rãi nói.
Hắn bắt đầu nhanh chóng rời đi, nhưng Chu Phàm vẫn đi theo phía sau hắn, thỉnh thoảng dùng Khoái Đao Cương nhanh nhất đánh lén hắn.
Có chuyện lần trước lão giả họ Tiêu đột nhiên xoay người phản kích, Chu Phàm càng chú ý hơn, hắn hoàn toàn không cho lão giả họ Tiêu bất kỳ cơ hội nào nữa.
Lão giả họ Tiêu hoàn toàn bị Chu Phàm quấn lấy, mỗi lần hắn đều bị bức cho không thể không dừng lại ứng đối những Khoái Đao Cương đó, cho dù hắn nghe thấy vị trí của Chu Phàm, mấy lần muốn ra tay, nhưng Chu Phàm lại biến mất nhanh hơn.
Khoái Đao Cương rất yếu, không phá được phòng ngự của lão giả họ Tiêu, nhưng mỗi lần nghe thấy tiếng gió vù vù của đao cương, hắn vẫn không dám lơ là, dẫu sao ai biết được lần sau còn có phải là loại đao cương này không? Hoặc là trong đây có xen lẫn đao cương lợi hại hơn khác không.
Nếu là đao mang màu xám có thể giết chết tu sĩ Kim Thân, hắn trúng một đòn, cũng rất khó chịu, thậm chí có khả năng là sẽ chết, đây mới là nguyên nhân lão giả họ Tiêu dừng lại đối phó Khoái Đao Cương. Lão giả họ Tiêu bi chiến thuật quấy rối 'Địch tiến ta lui, địch lui ta du6i này của Chu Phàm khiến cho rất buồn bực, hắn quả thực tức đến muốn hộc máu.