Chương 2134: Tu vĩ quái quyệt (2)
Chương 2134: Tu vĩ quái quyệt (2)Chương 2134: Tu vĩ quái quyệt (2)
Chương 2134: Tu vĩ quái quyệt (2)
Vừa rồi hắn thiếu chút nữa thì bị hút khô mà chết, xúc tu đỏ thẫm từ trên đầu tu vĩ quái quyệt lan ra, có thể ảnh hưởng tới nhân hồn, còn có một kích toàn lực của hắn, tu vĩ quái quyệt lại một chút vấn đề cũng không có.
Nếu không phải hắn nghĩ cách thoát khỏi khống chế, sợ rằng đã thật sự chết rồi.
Nó rõ ràng đã hoàn thành tiến hóa rồi Còn chờ gì nữa?
Hắn không thể hiểu được nó rốt cuộc muốn làm gì, thậm chí nó có tư duy như con người hay không. Nếu nó không có, vậy nó muốn làm gì là không thể phỏng đoán.
Quái quyệt cường đại mà không có trói buộc như vậy, nhất là nó còn khống chế nhiều Tiểu Não Ma bậc cao cường đại.
Đoan Mộc Tiểu Hồng vừa nghĩ đến đây, ngửa đầu nhìn não cầu bồng bênh trên trời, biến hóa càng lúc càng nhiều... Có lẽ Hồng Não Ma trên trời mới là đáng sợ nhất.
Hắn không do dự nữa, mà là nhẹ nhàng vỗ túi trữ vật, một tấm lệnh bài màu vàng từ trong túi trữ vật bay ra, lệnh bài to bằng bàn tay, ở giữa lại khảm một viên đá tròn đỏ thẫm, đó là Quý Anh.
Hắn nhẹ nhàng đụng vào Quý Anh, lực lượng đỏ thẫm kích hoạt lệnh bài, quang mang đỏ thẫm giống như cắn nuốt lệnh bài vậy.
- Chuyện gì thế?
Bên kia truyên đến một thanh âm già nua.
- Tiêu Lôi Châu xuất hiện Hồng Não Ma, nó rất với những con mà lúc trước chúng ta từng ứng đối, nó đã phát sinh biến hóa, sinh ra rất nhiều Tiểu Não Ma cường đại cùng với một quái quyệt vô cùng cường đại không biết có thể coi là Tiểu Não Ma hay không, nó rất mạnh, ta không phải là đối thủ của nó, thiếu chút nữa thì bị nó giết chết...
Đoan Mộc Tiểu Hồng dùng ngữ khí bình tĩnh nói.
- Tình thế nghiêm trọng không thể khống chế à?
Thanh âm già nua đó hỏi.
- Tình thế không khống chế được, nếu nó rời khỏi nơi này, không ai có thể ngăn được nó.
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói.
- Giết chết nó có thể khiến Hồng Não Ma biến mất không?
Bên kia trâm mặc một chút hỏi.
- Điều này là không thể xác định, nhưng không giết chết nó, nếu nó rời khỏi bắc địa Khôi Hầu Huyện, Tiêu Lôi Châu sẽ xong đời.
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói. - Được, ta biết rồi, ngươi rời khỏi đi.
Bên kia một lát sau mới nói,
- Để người bên đó phong tỏa tốt bắc địa, không cho phép ai tiến vào.
Quang mang đỏ thẫm mờ đi, lệnh bài lại khôi phục bộ dạng trước đó.
Đoan Mộc Tiểu Hồng thu hồi lệnh bài, hắn nhìn tu vĩ quái quyệt ngồi dưới đất, tu vĩ quái quyệt vẫn ngồi yên bất động, hắn không nhìn nữa, thân thể dân dân nhạt đi, rời khỏi chỗ.
Thân pháp của năm người Chu Phàm rất nhanh chóng, bọn họ trước khi mặt trời lặn mới ra khỏi bắc địa mà Hồng Não Ma bao phủ.
Mọi người một đường thấp tha thấp thỏm, sợ những Tiểu Não Ma đó dưới sự suất lĩnh của †u vĩ quái quyệt đặc biệt kia xông ra.
Cho nên bọn họ không dám dừng lại, chỉ có sau khi ra khỏi phạm vi của Hồng Não Ma, mới dừng chân.
- A di đà Phật, không biết đại tiên sinh thế nào rồi?
Viên Đan phá vỡ trâm mặc đầu tiên, nói.
- Đại sư bá thực lực cường đại, chính là cường giả đương thời ít có, không sao đâu.
Ngật Miêu phu nhân chậm rãi nói.
- Đi thôi, chúng ta về doanh địa trước, thương lượng bước tiếp theo nên làm như thế nào hoặc là chờ bên trên lên tiếng.
Bất Tiếu Đạo Nhân nói.
Năm người quay lại vừa định đi, bỗng nhiên nhìn thấy xa xa có một bóng người lao nhanh tới, chỉ trong chớp mắt đã đến trước người bọn họ, chính là Đoan Mộc Tiểu Hồng tóc trắng, đã già đi mấy phần.
Năm người đều hơi ngẩn ra, bọn họ không ngờ Đoan Mộc Tiểu Hồng lại quay về nhanh như vậy, đây chắc không phải là giả chứ?
Hay là đã bị ký sinh hoặc phụ thân?
Nhìn vẻ mặt đề phòng của năm người, Đoan Mộc Tiểu Hồng cười nói:
- Yên tâm đúng là ta.
- Đại sư bá, xin lỗi, ngươi cứ chứng thực với chúng ta một chút, chúng ta mới dám tin ngươi.
Ngật Miêu phu nhân nghiêm túc nói.
- Cái này là đương nhiên rồi.
Đoan Mộc Tiểu Hồng kiên nhẫn chứng thực với năm người Chu Phàm hắn không bị ký sinh hoặc phụ thân, hắn là nhân loại.
Tuy nếu với bản sự của Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng đều bị ký sinh hoặc phụ thân, bọn họ chưa chắc đã có thể nhìn ra, nhưng một số kiểm tra cần thiết cũng có thể khiến bọn họ yên tâm hơn không ít.
Sau khi trải qua nghiệm chứng của một số phù khí cụ, không nhìn ra bất kỳ điều gì dị thường, Ngật Miêu phu nhân mới yên tâm hỏi:
- Đại sư bá, quái quyệt đó thế nào rồi?
Đây cũng là vấn đề mà bọn Chu Phàm quan tâm.
- Ta thua rồi, thiếu chút nữa thì không bỏ chạy được.
Đoan Mộc Tiểu Hồng cười khổ nói.
Năm người Chu Phàm ngơ ngác nhìn nhau, bọn họ vẫn lo lắng nhìn bắc địa phía sau Đoan Mộc Tiểu Hồng, sợ rằng quái quyệt mà ngay cả Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng không thể đối phó đó lại đuổi tới.
- Các ngươi đừng lo, chúng vấn ở lại chỗ trước đó.
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói.
- Đại tiên sinh, vậy hiện tại chúng ta nên làm như thế nào?
Phượng Tinh Bá lo lắng hỏi.
Chẳng lẽ quan gia muốn từ bỏ Tiêu Lôi Châu sao?