Chương 2135: Kiên nhãn chờ
Chương 2135: Kiên nhãn chờChương 2135: Kiên nhãn chờ
Chương 2135: Kiên nhẫn chờ
- Chờ.
Đoan Mộc Tiểu Hồng bình tĩnh nói:
- Hạ lệnh bảo tất cả mọi người đừng tiến vào bắc địa nữa, nếu ở ngoài bắc địa phát hiện Tiểu Não Ma, mau chóng giết đi.
Năm người dạ một tiếng là, Đoan Mộc Tiểu Hồng đã nói như vậy, vậy chứng tỏ quan gia có biện pháp đối phó Tiểu Não Ma.
Chỉ là Đoan Mộc Tiểu Hồng cũng không có biện pháp, chẳng lẽ thánh nhân thư viện hoặc là Đại Phật Tự Lão thủ tọa phải tới đây sao?
Nhưng bọn họ hiện tại chắc đang ở nơi rất xa, thật sự có thể tới trước khi quái quyệt ra khỏi bắc địa sao?
Ngật Miêu phu nhân thử hỏi một chút, nhưng Đoan Mộc Tiểu Hồng ngậm miệng không đáp, những người còn lại cũng không hỏi nữa.
Bất Tiếu Đạo Nhân lập tức phát mệnh lệnh về, hắn do dự một chút hỏi:
- Đại tiên sinh, có để võ doanh về không?
- Không cần, bây giờ vẫn chưa thể xác định thắng bại, bảo bọn họ ở lại vị trí trước đó.
Đoan Mộc Tiểu Hồng lắc đầu nói:
- Thực lực các ngươi không tồi, có thể ở đây chờ tin tức, đương nhiên các ngươi có việc thì cứ làm cũng được.
Năm người Chu Phàm không rời đi, bọn họ muốn xem quan gia sẽ xử lý việc này thế nào, nhưng Đoan Mộc Tiểu Hồng nói không thể xác định thắng bại, chứng tỏ quan gia cũng không có biện pháp vô cùng ổn thỏa, nếu lần này lại thất bại, vậy toàn bộ Tiêu Lôi Châu sẽ sinh linh đồ thán, nói không chừng sau này sẽ không còn Tiêu Lôi Châu nữa.
Đoan Mộc Tiểu Hồng khoanh chân ngồi xuống, trên mặt hắn mang theo vẻ mỏi mệt khó có thể che giấu, lần này hắn bị thương không nhẹ, không phải một chốc một lát là có thể khôi phục, nhưng cũng may không thương tổn tới căn cơ.
- Chu Phàm, ngươi tới đây.
Đoan Mộc Tiểu Hồng trầm mặc một lúc, nói.
Bất Tiếu Đạo Nhân, Ngật Miêu phu nhân, Viên Đan, Phượng Tinh Bá đều hâm mộ nhìn Chu Phàm, xem ra đại tiên sinh thật sự rất trọng thị Chu Phàm.
Chu Phàm cũng không biết vị đại tiên sinh thư viện này vì sao lại coi trọng hắn như vậy, hắn vẫn đi tới lễ phép hỏi:
- Đại tiên sinh, có chuyện gì à? Đoan Mộc Tiểu Hồng chỉ vỗ nhẹ mặt cỏ, có lồng ánh sáng màu vàng bao phủ hai người, như vậy bốn người Bất Tiếu Đạo Nhân sẽ không thể nghe thấy cuộc nói chuyện của bọn họ.
- Ngồi đi.
Đoan Mộc Tiểu Hồng nói:
- Chúng ta tùy tiện nói chuyện một chút.
Chu Phàm cũng khoanh chân ngồi xuống, hắn cũng muốn nghe xem Đoan Mộc Tiểu Hồng muốn nói gì với hắn.
- Ngươi cảm thấy quái quyệt không thể biết cấp có đáng sợ không?
Đoan Mộc Tiểu Hồng hỏi.
- Đương nhiên là đáng sợ.
Chu Phàm không chút do dự nói, đây chính là tôn tại mà những người dẫn dắt nói ra cũng rất kiêng kị.
- Đúng vậy.
Đoan Mộc Tiểu Hồng thở dài một tiếng,
- Vô cùng đáng sợ, chúng không thể giết chết, nếu không cần thiết, chúng ta đều sẽ lựa chọn rời xa chúng, chúng ta chỉ có thể tận lực đi tìm hiểu chúng, lần mò ra một số quy luật, khiến chúng đừng khuếch tán hoặc là khiến chúng rời đi.
- Giống như Hồng Não Ma, nếu thuận lợi, các ngươi tiêu diệt Tiểu Não Ma, nó sẽ rời đi, nhưng chúng chung quy là không thể biết được, nhân loại chúng ta muốn tìm hiểu chúng đã vốn không dễ dàng, một khi chúng đã phát sinh biến hóa, vậy kinh nghiệm quy luật sẽ không còn tin cậy nữa, chúng ta phải đối mặt với chúng lại từ đầu.
- Mà khi đó, chúng ta rất có thể sẽ vì vậy mà phải trả giá cực đắt.
Chu Phàm im lặng, hắn nhớ tới Thải Y Thể gặp đầu tiên, quan gia là áp dụng biện pháp coi như không thấy, kỳ thật chính bởi vì không đối phó được hoặc là cái giá phải trả lớn đến quan gia cũng không thừa nhận được.
Hồng Não Ma đã phát sinh biến hóa, loại biến hóa này ngay cả Chu Tiểu Miêu cũng chưa từng thấy, việc này quả thật rất khó giải quyết.
- Chắc các ngươi cũng hiểu, nếu không thể giải quyết chuyện Hồng Não Ma, tình cảnh Tiêu Lôi Châu có thể sẽ biến thành rất gian nan, kỳ thật quan gia cũng không quá nắm chắc thật sự có thể giải quyết được Hồng Não Ma.
Đoan Mộc Tiểu Hồng lại nói:
- Biết vì sao ta muốn nói với ngươi những cái này không?
- Đại tiên sinh là muốn ta hiểu được sự ác liệt của thế cục trước mắt à?
Suy đoán. - Không phải, ta là muốn nói với ngươi, kỳ thật nhân loại chúng ta một mực đang giay giụa cầu sinh, có một số thương tổn mà quái quyệt mang đến là quá lớn, cho dù là thư viện chúng ta, Đại Phật Tự thậm chí là quan gia dồn hết sức lực, cũng không thể giải quyết.
Trên mặt Đoan Mộc Tiểu Hồng lúc ban đầu vẻ ưu thương.
- Tu sĩ võ giả còn đỡ, bọn họ có năng lực chạy trốn nhất định, nhưng những dân thường bình thường, tai nạn quái quyệt dẫn tới, bọn họ mà nói, thường thường là không thể tránh, thế đạo gian khó biết bao...
Chu Phàm trầm mặc, hắn quả thật từng thấy không ít chuyện như vậy.
- Ngươi chắc đã nghe qua chuyện đại kiếp buông xuống chứ?
Đoan Mộc Tiểu Hồng thu liễm vẻ ưu thương trên mặt, hỏi.