Hai người đàm tiếu một lúc, buổi chiều Chu Phàm tiếp tục tới Tiểu Khưu Hồ tuần tra.
Tan trực thì về nhà ăn cơm.
Sau khi ăn xong, Chu Phàm cầm lấy trực đao phù đại, nói:
- Cha mẹ, ta đi luyện công.
Quế Phượng nhìn phù đại và trực đao của Chu Phàm, nàng có chút kinh ngạc nói:
- A Phàm, ngươi luyện công mang theo những thứ này làm gì?
- Ta lát nữa luyện phối hợp đao và phù lục một chút.
Chu Phàm bình tĩnh giải thích.
Sau khi Chu Phàm đi ra, Quế Phượng nhìn ngoài phòng đen xì, lo lắng nói:
- Phàm nhi không sao chứ? Trước kia hắn luyện công cũng không mang theo nhiều thứ như vậy?
Chu Nhất Mộc cầu ấm thuốc lào hút một hơi:
- Phàm nhi đã ổn trọng hơn trước kia rất nhiều, cứ kệ hắn đi.
Chu Phàm vòng tới sau nhà rồi rời đi, hắn không cầm đèn lồng, chỉ dựa vào đèn đuốc ảm đạm từ trong nhà chiếu ra và ký ức của mình, yên lặng đi trong đêm đen.
Hắn đi tới gần y quán.
Hắn Trốn trong chỗ tối sắc mặt âm lãnh nhìn y quán phát ra ánh đèn mông lung đó.
Năm ngón tay phải đang nắm chặt chuôi đao lại buông ra, cuối cùng hắn vẫn xoay người rời đi, bởi vì hiện tại vẫn chưa phải lúc.
Sau khi về tiểu viện sau nhà, Chu Phàm lại bắt đầu một ngày tu luyện, cho đến khi hoàn thành tu luyện Phốc Thực Tứ Thức thì về nhà, cha mẹ vẫn chưa ngủ, chắc là lo lắng cho hắn.
Chu Phàm trở lại, bọn họ đi nghỉ ngơi, Chu Phàm rửa mặt một chút là lên giường ngủ, rất nhanh hắn lại xuất hiện trên chiếc thuyền đó.
Vụ tối nay không ở đây, Chu Phàm hiện tại cũng không có việc gì muốn tìm hắn, chỉ cầm lấy trọng đao ở trên giáp bản bắt đầu tu luyện đao pháp.
Chờ đến giờ, lại bị kéo ra khỏi Khôi Hà Không Gian, mỗi lần từ trong Khôi Hà Không Gian đi ra đều chứng tỏ là một ngày mới đã tới.
Sáng sớm bận rộn một lúc, ra ngoài cùng Sầu Hầu nói nói cười cười đi đến doanh địa rồi tách ra tuần tra.
Buổi sáng một mực bình an vô sự, nhưng đến giữa trưa, khi Chu Phàm đang luyện đao, trong không trung cách đó không xa bỗng nhiên vang lên tiếng vù.
Ánh mắt Chu Phàm nghiêm lại, hắn nhìn tới, sau thanh âm vù chính là một tiếng phát nổ rầm.
Sắc mặt Chu Phàm lạnh lùng vội vàng chạy tới chỗ đạn tín hiệu dâng lên, Lão Huynh cũng nhảy lên đi theo.
Nơi gặp chuyện không may rõ ràng là ruộng lúa lúc trước Chu Phàm từng tuần tra.
Trong ruộng lúa đã tụ tập không ít đội viên của đội tuần tra, Trứu Thâm Thâm và Lỗ Khôi đều đã đến.
Chu Phàm nhíu mày, hắn ngừng bước chân, bảo trì cự ly với người khác.
Đội viên đội tuần tra đứng thành một vòng tròn, Chu Phàm chậm rãi bước đến gần, mới nhìn rõ bọn họ vây quanh gì.
Trong đám người là hai đội viên tuần tra đã chết, bọn họ tay cầm trường thương của nhau, trường thương đều đâm vào thân thể đối phương.
Trên người hai người có vết thương màu máu nhiều đến không đếm được, hai mắt trợn trừng chưa nhắm hầm hầm nhìn đối phương, thân thể chéo về phía trước có máu tươi không ngừng dọc theo quần áo, cán thương nhỏ xuống.
Bọn Lỗ Khôi đứng bất động, quái quyệt có khả năng rất lớn là đã đào tẩu.
Lỗ Khôi trầm giọng nói:
- Thượng Trắc Quyệt Phù cho hai người bọn họ.
Cái này là để đề phòng vạn nhất, phòng ngừa trên thân thể hai người này còn có quái quyệt bám vào.
Có hai đội viên rụt rè cầm trường thương đi tới, dán Trắc Quyệt Phù lên mũi thương, bọn họ dùng mũi thương dán Trắc Quyệt Phù lên trên người hai người đã chết, Trắc Quyệt Phù không có bất kỳ phản ứng gì.
Thấy không có vấn đề, Lỗ Khôi lại chỉ huy:
- Trừ đội trưởng, những người còn lại trở về đóng giữ cương vị của mình.
Các đội viên tuần tra còn lại rất nhanh liền thối lui, chỉ có ba người Lỗ Khôi, Trứu Thâm Thâm, Chu Phàm ở lại.
Chu Phàm hỏi:
- Ai phóng đạn tín hiệu, hắn có nhìn thấy quái quyệt không?
Lỗ Khôi lắc đầu nói:
- Ta phóng đạn tín hiệu, là ta phát hiện bọn họ trước, khi phát hiện bọn họ đã chết rồi, không nhìn thấy quái quyệt tồn tại.
Trứu Thâm Thâm nhìn hai cỗ thi thể máu chảy đầm đìa đó, nhíu mày nói:
- Trước khi chết bọn họ đang tự giết lẫn nhau, có thể tình huống là một hoặc là cả hai người bọn họ bị quái quyệt phụ thân, nếu không sẽ không thành như vậy, sau khi quái quyệt giết bọn họ thì lại rời đi.
Sắc mặt Lỗ Khôi khẽ biến nói:
- Nguy rồi, chắc không phải là để quái quyệt vào thôn chứ?
Trước kia từng xuất hiện chuyện quái quyệt giết chết đội viên đội tuần tra, từ đó vượt qua phòng tuyến lẻn vào trong thôn, có mấy lần đã tạo thành thương vong không nhỏ cho Tam Khưu Thôn.
Trứu Thâm Thâm rút kiếm ra, hắn đi vào trong thôn,
- Ta dẫn người đi kiểm tra một chút, xem có thể tìm được nó hoặc là chúng không.
Nói 'Chúng', đó là có khả năng không chỉ có một.
Theo thân ảnh của Trứu Thâm Thâm biến mất, Chu Phàm nói:
- Ta đi xem hai cỗ thi thể.
Chu Phàm nói xong lại nhìn Lỗ Khôi ở cách đó không xa một cái, Lỗ Khôi gật đầu tỏ vẻ mình sẽ lưu ý tình trạng xung quanh cho Chu Phàm.