Quỷ Dị Tu Tiên Thế Giới (Dịch)

Chương 146 - Chương 146. Tự Giết Lẫn Nhau (2)

Chương 146. Tự giết lẫn nhau (2) Chương 146. Tự giết lẫn nhau (2)

Chu Phàm rút trực đao, hắn dán một đạo Tiểu Diễm Phù lên trên sống đao, mới từng bước tới gần thi thể, cho dù đã dùng Trắc Quyệt Phù kiểm tra, hắn cũng không thể không cẩn thận, bởi vì Trắc Quyệt Phù đại đa số lúc là đáng tin cậy, nhưng có đôi khi cũng không nhất định đáng tin.

Mà 'Có đôi khi' đó sẽ có khả năng lấy mạng người, Chu Phàm rất nhiên không thể lấy mạng ra cược trên loại chuyện này.

Sau khi Chu Phàm đến gần, hai cỗ thi thể chỉ có máu vẫn đang nhỏ xuống, không có bất kỳ dị động gì.

Chu Phàm không vì vậy mà buông lỏng cảnh giác, hắn vẫn đang đề phòng trong thi thể đột nhiên lại có quái quyệt không biết xé rách thi thể mà đánh tới hắn không.

Hắn vừa cảnh giác, vừa ở cự ly gần quan sát hai cỗ thi thể này, hắn là hình cảnh kinh nghiệm phong phú, rất nhanh lại nhìn ra một số chỗ dị thường.

Chu Phàm trước tiên nhìn mắt của thi thể, thời gian hai đội viên tuần tra này chết chưa lâu.

Nếu một người chết, sau khi chết quá ba tiếng, mắt sẽ xuất hiện một tầng vân bạc, đồng thời tròng mắt sẽ biến thành rất mềm.

Trên thực tế không thể vượt quá một tiếng, cứng thây xuất hiện trước tiên ở mặt và mắt phải sau một tiếng mới xuất hiện, cơ mặt và cơ mắt của bọn họ chưa xuất hiện bất kỳ dấu hiệu cứng thây nào.

Trừ những cái này, còn có trình độ đổ máu của bọn họ, ánh sáng màu máu cũng là bằng chứng cho phán đoán của Chu Phàm.

Nói cách khác bọn họ là vào lúc nghỉ trưa, gặp phải quái quyệt, sau đó bắt đầu tự giết lẫn nhau, từ đó đồng quy vu tận.

Sau khi Chu Phàm có phán đoán như vậy, hắn lại quan sát mặt đầy máu của hai người, sắc mặt của bọn họ dữ tợn, ánh mắt của hai bên đều nhìn chằm chằm đối phương.

Chu Phàm lại từ cơ mặt đọc cảm xúc của bọn họ, đối với hắn mà nói, quan sát cảm xúc của thi thể là đơn giản hơn so với người sống rất nhiều.

Trên hai khuôn mặt chỉ có oán hận, phẫn nộ, cừu thị, nhưng lại thiếu một loại cảm xúc nên có.

Thiếu cảm xúc sợ hãi, người bình thường gặp phải quái quyệt, vậy chắc sẽ lưu lại một số cảm xúc sợ hãi mới đúng, vì sao bọn họ không có?

Là vì bị phụ thân khống chế quá lâu, cảm xúc sợ hãi bị thu liễm đi à?

Chu Phàm dịch tầm mắt xuống, từ từ trên mặt hai thi thể nhìn thấy vết thương trên người bọn họ, đều là vết thương do mũi thương đâm ra.

Sau khi bọn họ chết, hai tay vẫn nắm chặt trường thương của mình, dùng sức đến khiến cho khớp xương trên quyền đầu lồi ra trắng bệch.

Từ vị trí của những vết thương này cùng với bọn họ dùng sức nắm chặt trường thương như vậy, Chu Phàm có thể tưởng tượng được, trận đánh nhau này rất thảm thiết, hai bên dũng mãnh không sợ chết chào hỏi cơ thể của đối thủ.

Hai người này trước khi chết đánh nhau có thể nói là rất điên cuồng tàn khốc, nếu như thực sự bị phụ thân, vậy hai người đều bị phụ thân, nếu không rất khó giải thích được cuộc đánh nhau này lại thảm thiết như vậy.

Nếu chỉ có một người bị phụ thân, vậy người còn lại đối mặt với kẻ điên bị phụ thân, nếu hắn có một chút lý trí, trận chiến này sẽ không diễn biến thành như vậy.

Hiện tại vấn đề là bọn họ thực sự bị phụ thân sao?

Quái quyệt rốt cuộc ở đâu? Giết người rồi trốn tới dã ngoại? Chạy vào thôn? Hay là vẫn đang ở gần đây quan sát bọn họ?

Chu Phàm thu hồi tầm mắt, trước tiên lui về phía sau mấy bước nghĩ nghĩ một chút mới chậm rãi nói:

- Bọn họ đều không phải là người mới.

Chu Phàm vẫn có chút ấn tượng đối với hai đội viên đội tuần tra đã chết này, nhớ mang máng hai đội viên này đã ở đội tuần tra được một năm trở lên rồi.

Lỗ Khôi ở bên cạnh cười khổ nói:

- Bọn họ đương nhiên không phải người mới.

Vốn trong đội vừa bổ sung ba người mới, kết quả thoáng cái đã chết hai lão thủ trong đội, trở về nói với La Liệt Điền phụ trách nhận người thay đội tuần tra, sợ rằng La Liệt Điền sẽ giậm chân mắng to.

Đội tuần tra càng lúc càng chết nhiều người, mà cái giá để nhận người lại càng lớn, dẫu sao người nguyện ý vì tiền mà bán mạng vốn cũng không nhiều, việc này chắc rất nhanh sẽ truyền ra, đến lúc đó không phải dọa cho một số thôn dân muốn tham gia sợ vỡ mật thì chính là sẽ bị lên giá cố định.

Lỗ Khôi sầm mặt, bất kể là như thế nào người của đội tuần tra cũng phải gom đủ cho họ, bởi vì đội tuần tra là phòng tuyến của thôn, nếu phòng tuyến sụp đổ, đừng ai hòng sống được.

Dựa theo quy củ của thôn lý (cơ quan hành chính thôn), nếu không thể nhận được người, vậy chỉ có cưỡng chế thu thập, nhưng loại cách làm này là hại nhiều hơn lợi, không đến lúc khi tất yếu, thôn lý là không muốn dùng.

- Có phải người mới hay không thì có liên quan gì tới việc này?

Lỗ Khôi nhìn về phía Chu Phàm, hắn phản ứng được những lời này của Chu Phàm nói có chút đột ngột.

Xác nhận đội viên đã chết có phải người mới hay không đối với Chu Phàm mà nói đương nhiên là có ý nghĩa rất quan trọng.

Bình Luận (0)
Comment